Chương 4: Thân phận điên đảo

Giao Hoang ở trong thế giới truyện tranh có địa vị đặc thù, địa phương hẻo lánh, nhưng là luôn hấp dẫn ánh mắt của dị năng giả.

Thành chủ của Giao Hoang nghe nói là một dị năng cường giả cao giai, cực kỳ cường đại, bởi vậy Giao Hoang cũng nằm trong khống chế của đế quốc. Nhưng là thành chủ của Giao Hoang lại cả ngày không thấy tung tích, cũng không quản lý thành thị, bởi vậy bên trong Giao Hoang luôn luôn hỗn loạn.

Nhưng cho dù là như vậy, đối với dị năng giả cấp thấp thì Giao Hoang là một nơi tốt để tới.

Chỉ là ở Giao Hoang có nhiều loại thế lực tổ chức tồn tại, có tổ chức chỉ dựa vào tín niệm mà đoàn tụ bên nhau, có tổ chức nhỏ ngưng tụ giúp đỡ lẫn nhau, cũng có ——

Đồng thau là dựa vào việc buôn bán dị năng giả mà sống.

‘Đường’ liền ở chỗ này.

[ Trừ 100 điểm nhân khí, số diểm còn lại là 582]

[ Trao đổi đạo cụ 【 chế giấu hơi thở 】 thành công, đếm ngược 10: 00]

[ Đạo cụ 【 chế giấu hơi thở 】 đếm ngược 09: 59.]

"Cảnh báo có kẻ đột nhập! Cảnh báo có kẻ đột nhập!”

Âm thanh cảnh báo cùng với đèn báo hiệu màu đỏ làm bầu trời đêm khuya nhiễm sắc màu khủng hoảng.

“Bảo vệ cửa chính! Đừng để cho kẻ xâm lấn chạy trốn!” Nam nhân cao lớn mặc áo khoác đen giơ tay chỉ huy, kim văn hình một loại cá ở trên góc áo động đậy theo động tác của nam nhân.

Trước mặt hắn, là một tiểu đội thủ vệ mặc áo đen giống như vậy, nhưng là không có kim văn. Bọn họ hơi hỗn loạn đứng giữ những chỗ ra vào.

Tiếng bước chân không có trật tự vang lên ở trong đêm tối, trong tay bọn họ cầm theo đèn, chạy nhanh ở giữa tường vây.

Sau khi ánh đèn rời đi, ở vào một góc khuất mà thủ vệ không nhìn thấy, một bóng đen nhanh chóng đi qua.

Kiến trúc hình vuông có bốn tầng xây dựng tầm mười ngàn mét vuông, chỉ cao tầm ba tầng. Trong đêm tối màu sắc bên ngoài của đồng thau gần như hoà nhập vào màn đêm, tầng đầu tiên bốn phía có tường ngoài ở gần như là chân ghế của bàn ghế, ở giữa là màu trắng, toàn bộ kiến trúc giống như là đỉnh của hình phương.

Nơi này là nơi đang giam giữ ‘đường’, tổng cứ điểm của đồng thau một tổ chức dị năng. Hiện tại thủ lĩnh của tổ chức đồng thau không ở đây, vai chính khiến cho nơi này xôn xao còn không có từ bên trong chạy ra.

Chủ tiệm bán vai chính cũng rất quyết đoán, hắn rõ ràng biết kế hoạch của vai chính, nhưng là vẫn đưa địa chỉ ra.

Lê Lê bước dọc theo bên ngoài kiến trúc, đi xuyên qua bên trong bóng tối, nhưng gương mặt lại không có làm bất kỳ phương pháp che giấu.

Bước chân mang theo gió, trên gương mặt sự là lạnh lẽo.

[ Trừ 100 điểm nhân khí, hiện tại trong tài khoản còn lại 482.]

[ Trao đổi đạo cụ 【 điểm đỏ bản đồ 】 thành công, đếm ngược 10: 00]

Trước mặt cô xuất hiện một tấm bản đồ mặt bằng đơn giản, điểm xanh dương biểu hiện vị trí của cô xuất hiện ở giữa bản đồ.

Mà xung quanh điểm xanh dương, điểm đỏ giống như cá diếc đi qua sông trải rộng ở trên toàn bộ bản đồ.

“"Tổ ve thông báo’! Phát hiện kẻ xâm lấn tại khu phía tây tầng hai!”

Tiếng thông báo của thủ vệ cách mấy trăm mét truyền đến bên tai, tiếng bước chân ồn ào xông vào bên trong cánh cửa mở rộng. Bước chân Lê Lê dừng lại lưng dựa lên vách tường, chờ tiếng bước chân đi xa sau đó nhanh chóng trốn vào bên trong.

Bên trong toà nhà cũng không có ánh đèn, nhóm điểm đỏ tay cầm theo đèn chạy về phía cầu thang. Lê Lê nín thở, đem chính mình hoàn toàn che giấu lên.

Đạo cụ 【 hơi thở che giấu 】, bởi vì không phải đạo cụ dị năng cho nên sẽ rẻ hơn một chút, tác dụng cũng chỉ là ở trong thời gian sử dụng có thể che giấu hơi thở của người sử dụng. Nhưng là nó cũng không phải ẩn thân, nếu bị nhìn thấy vẫn sẽ bị phát hiện.

Bất quá chỉ cần không bị nhìn thấy, cô có thể nghênh ngang xâm nhập tổng bộ của tổ chức dị năng.

Cô yên tĩnh đợi một lát, đi về phía trái ngược với mọi người.

Kẻ xâm lấn bị phát hiện không phải là cô, mà là vai chính trước nửa đêm xâm nhập vào nơi này.

Truyện tranh đổi mới trước một nửa, vai chính đi vào ‘đồng thau’ dị năng tổ chức, phá hủy cung ứng điện lực đồng thau tổng bộ. Ở vào lúc hỗn loạn tổ chức đồng thau tìm thấy "đường’.

Quả thật vô luận là chủ tiệm vẫn là tổ chức đồng thau này đều xem ‘đường’ như một cái đồ vật, nhưng kỳ thật ‘đường’ chỉ là một bé gái bảy tám tuổi.

Vai chính muốn cứu cô bé ra ngoài, nhưng vào lúc hắn muốn mang Đường rời đi, không biết tại sao kích phát cảnh báo mà tổ chức đồng thau trang bị cho Đường.

Nguồn điện dự phòng lập tức được sử dụng, tổ chức đồng thau bắt đầu tra tìm kẻ xâm lấn, vai chính mang theo Đường bị nhốt ở bên trong ‘phương đỉnh’ của tổ chức đồng thau.

Vai chính là cấp D, Đường không biết là cấp mấy, cùng với thủ lĩnh đồng thau có cấp B và tay đấm cấp C đồng thau tổ chức.

Nghĩ như thế nào đều cảm thấy hoàn toàn nằm ở thế bất lợi.

Nhưng là hiện tại xuất hiện giúp đỡ, rất dễ dàng được đến cảm xúc tốt từ các độc giả và vai chính.

Lê Lê biết điểm nhân khí hiện tại của cô cũng không đủ để cô kê cao gối mà ngủ, cô cần thiết bảo đảm bản thân lại trong lần đổi mới tiếp theo vẫn có thể lên sân khấu. Bằng không cô sẽ nhanh chóng bị quên đi.

Cho nên nàng cần thiết nắm chắc được nội dung kế tiếp sẽ được đổi mới mà cô có thể hiểu biết, tham dự đến trong cứu viện của vai chính. Cô còn không thể thả lỏng.

Bất quá phương pháp tham dự cô có thể lựa chọn cách ổn thỏa một chút.

Tim Lê Lê đập thùng thùng, phảng phất muốn bay ra khỏi ngực. Cô đè lại trái tim, sợ hãi tùy thời sẽ bị phát hiện cùng với nguy hiểm tử vong làm cô vô cùng khẩn trương.

Cô đang tìm phòng khống chế chính.

Ngây ngốc đi tìm vai chính sau đó cùng với vai chính bị vây khốn, cô chắc chắn sẽ không làm loại việc này.

Ở giữa lầu một của tô chức đồng thau có một căn phòng điều khiển chính, mục đích của cô luôn rõ ràng, cô muốn phá hư điều hành chỉ huy của tổ chức đồng thau, làm tổ chức đồng thau năm bè bảy mảng.

Thủ lĩnh của tổ chức đồng thau là một dị năng giả cấp B, có hắn ở đây Lê Lê chắc chắn sẽ không dám trực tiếp xâm lấn đại bản doanh, nhưng là tối nay hắn không có ở đây.

Sau đó cô sẽ chuồn ra ngoài, chờ vai chính tự chạy ra sau đó lại làm bộ làm tịch dùng kế hoạch ‘chế tạo hỗn loạn trợ giúp vai chính chạy trốn’ để lừa gạt vai chính.

Cứ như vậy nguy hiểm mà cô sẽ thừa nhận là thấp nhất.

Lê Lê nhìn chằm chằm vào điểm đỏ trên bản đồ, ba cái điểm đỏ tiến lại gần nơi cô đang đứng.

Cô nhanh chóng đi qua lối đi nhỏ trốn ở phía sau vật che đậy hình trụ, giây tiếp theo một đội người khác từ hướng bên trái đi tới, xuất hiện ở đầu ngã tư hành lang. Tay cầm đèn ánh đèn chiếu sáng vách tường cùng mặt trước của vật che đậy, kéo dài bóng dáng màu đen.

Tiếng bước chân dần dần tiến lại gần, đồng thời Lê Lê dừng hô hấp.

Cô đang chờ đợi nhóm người này đi thẳng về phía trước, rời đi từ bên tay phải của cô.

Ánh đèn màu cam chiếu sáng bụi bặm phiêu phù ở trong không khí, đột nhiên bị tay che đậy một mảnh ánh sáng.

Có người đứng ở bên cạnh người cầm đèn, bọn họ xoay người lại, đi về phía vị trí của Lê Lê đang đứng!

Không xong, sẽ bị phát hiện! Hô hấp Lê Lê dừng lại.

Ánh đèn ăn mòn hắc ám, bức lui bóng tối lộ ra phía sau vật che đậy hình trụ là thân ảnh một nhân loại.

[ Đạo cụ 【 hơi thở che giấu 】 tạm thời mất đi hiệu lực ]

Màu đen góc áo, tóc ngắn nhu thuận cùng với ——

[ Trao đổi đạo cụ 【 thuật pháp điện giật ( 3min ) 】 thành công ]

Tươi cười không hề biến mất.

Âm thanh điện lưu ‘tư lạp’ nháy mắt vang lên, địch nhân chỉ kịp kêu một tiếng ‘a’ thì cũng đã làm toàn bộ ba người tê liệt.

“Phanh phanh phanh.”

Người ngã xuống đất phát ra tiếng vang trầm đυ.c.

“"Tổ ve"! Có chuyện gì xảy ra!”

Bộ đàm vẫn kiên cường hoạt động làm việc, người điều hành chỉ huy giống như nghe được âm thanh dị thường ở bên này.

Một bàn tay cầm lấy nó lên từ trên mặt đất.

“Không có việc gì, đánh muỗi mà thôi.” Từ yết hầu phát ra giọng nam khàn khàn, Lê Lê bước qua địch nhân đã ngã xuống đất, góc áo áo gió màu đen rũ xuống tự nhiên, rồi sau đó lại lần nữa giơ lên theo động tác. Lê Lê quyết đoán đổi đạo cụ dị năng, còn lại hơn môt trăm điểm nhân khí không đủ để cô trao đổi lần thứ hai. Chỉ có một lần cơ hội, cô cần thiết lợi dụng triệt để.

Thuận tay nhét bộ đàm vào trong túi, Lê Lê lén lút thở phào một hơi.

Khi nãy lỗ mãng thật sự quá kí©h thí©ɧ.

Thời gian từng phút từng giây trôi đi, đạo cụ chỉ có thời gian ba phút nhanh chóng rút ngắn. Cô cần nhanh thêm một chút.

Lê Lê từ bỏ hành động im lặng, cô giành giật từng giây chạy về phía phòng tổng điều khiển.

Thanh niên mặc áo gió đen bước nhanh ở trong hành lang, góc áo giống như đuôi cánh tung bay, theo gió tung bay.

"Ê, mày là ai ——”

“Tư lạp!”

Ánh sáng dòng điện chợt lóe rồi biến mất, giày bốt Martin sau đó bước qua người áo đen đã choáng váng ngã xuống đất, không một chút tạm dừng.

[ Đạo cụ 【 thuật pháp điện giật ( 3min ) 】 đếm ngược 00: 05]

Rốt cuộc, sau khi Lê Lê đi tới trước một cánh cửa sắt. Ánh mắt của cô rời khỏi điểm đỏ ở trên bản đồ, tay vươn lên.

[ Đếm ngược 00: 03]

Cô đẩy ra cánh cửa phòng tổng điều khiển, ở lúc những người trong phòng vẫn chưa phản ứng kịp, ánh sáng dòng điện ngay lập tức sáng lên.

[ Đếm ngược 00: 01]

Âm thanh ngã xuống đất vang lên so le không đồng đều, toàn bộ điểm đỏ trên bản đồ đều hôn mê.

[ Đạo cụ 【 thuật pháp điện giật ( 3min ) 】 đếm ngược 00: 00]

Lúc này Lê Lê thở dài một hơi nhẹ nhõm.

Cô bước ra phía trước, thuận tiện giơ tay xoa xoa gương mặt giả cười khi nãy của chính mình, thả lõng cơ bắp trên mặt của cô.

“Thiếu chút nữa là không đuổi kịp, hù chết người.” Cô lẩm bẩm một câu.

Hai tay Lê Lê chống lên mặt bàn đài khống chế, ánh mắt nhìn mặt bàn một lượt.

Nguồn điện dự phòng của tổ chức đồng thau chỉ cung cấp đủ cho phòng tổng điều khiển ra lệnh, các công năng khác đều không dùng được. Khi nãy người áo đen điều hành chỉ huy đã nằm ở trên mặt đất, Lê Lê đột nhiên xuất hiện trực tiếp tập kích, hắn không có phản ứng lại kịp.

Nếu là thủ lĩnh tổ chức đồng thau ở đây, chắc chắn sẽ không đơn giản như thế này.

Thủ lĩnh tổ chức đồng thau là một vị dị năng giả cấp B, còn cao hơn chủ tiệm một cấp, nếu hắn ở đây Lê Lê chắc chắn sẽ không thành công dễ dàng như thế này.

Bất quá vai chính chuyên môn chọn thời gian mà thủ lĩnh tổ chức đồng thau không ở đây, đây cũng là một bộ phận của kế hoạch.

Đúng lúc này, trên đài tổng khống chế đột nhiên truyền đến kết nối của đường liên lạc riêng.

“Nơi này là "tổ tằm".” Giọng nói một người trung niên nói, "Hàng hoá đang xao động, ở đây yêu cầu "tổ hổ" trông coi.”

Gần như không cần suy nghĩ, Lê Lê biết hàng hoá là cái gì.

Trong truyện tranh rất sớm liền nhắc tới nó, tổ chức dị năng đồng thau sẽ đem bán dị năng giả dưới hình thức là một "hàng hoá". Đường liền thuộc về hàng hoá cao cấp, đã bị người mua đặt trước rất sớm.

Xã hội dị năng trong《 cực hạn hắc bạch 》 là xã hội ăn người, những tổ chức giống với tổ chức đồng thau cũng không hiếm thấy.

Trong xã hội này dị năng vi tôn, pháp luật tồn tại cũng chỉ có thể ước thúc người thường. Đã từng có người muốn sắp xếp gông xiềng cho dị năng giả, nhưng cuối cùng là chết ở trong tay người ngăn cản mạnh hơn.

Đây đều là bởi vì tính đặc thù của dị năng.

Có hai loại phương pháp để có được dị năng, tự nhiên lĩnh ngộ cùng với truyền thừa huyết mạch. Trong đó tự nhiên lĩnh ngộ đa số ở vào lúc ở giữa sinh tử hoặc là có kí©h thí©ɧ rất lớn.

Mà phương pháp thăng cấp dị năng cũng có hai loại này, hơn nữa còn có thêm một loại phương pháp —— cướp đoạt lấy cùng loại hình.

Đối với một vài dị năng giả, thì so với việc trông cậy vào bản thân ở giữa sinh tử lĩnh ngộ dị năng, không bằng đi cướp đoạt của người khác. Đây cũng là nguyên nhân mà dị năng giả cấp thấp sinh hoạt gian nan.

Rốt cuộc truyện tranh yêu cầu nhiều sự xung đột, Lê Lê có thể lý giải.

Đạo cụ 【 bản đồ điểm đỏ 】 phát ra cảnh cáo, có một điểm đỏ tới gần về phía phòng tổng điều khiển. Lê Lê lấy lại bình tĩnh, xoay người rời đi.

Đạo cụ chỉ còn ba phút là mất hiệu lực, Lê Lê giống với lúc đi tới tránh đi điểm đỏ. Vai chính hấp dẫn đại bộ phận chiến lực, chuyến này đối với Lê Lê tuy rằng mạo hiểm nhưng là cũng không cố hết sức.

Cô rất nhanh liền đi qua cửa lớn, lại một lần nữa ẩn núp ở dưới bóng ma của bức tường.

“Tư lạp ——”

“Kén tằm mất khống chế! Kén tằm mất khống chế!”

Bộ đàm lấy lúc trước Lê Lê không ném đi, hiện tại cô còn có thể nghe trộm một lát.

Vai chính là chọn thời gian mà tới, vừa lúc đêm nay thủ lĩnh của tổ chức đồng thau không ở đây, mất đi thủ lĩnh toàn bộ tổ chức bị chia năm bè bảy mảng, tay chân luống cuống.

Lê Lê nhìn bản đồ điểm đỏ, điểm đỏ khi nãy vừa chạy tới phòng tổng điều khiển. Vào lúc cô chuẩn bị một tiếng trống làm tinh thần hăng hái thêm để rời đi, đột nhiên bộ đàm truyền đến một giọng nói.

"Rè —— buổi tối tốt lành, đám phế vật, nghe thấy không?”

Khác với hoảng loạn của những người khác âm thanh này ổn định, thậm chí còn mang theo sự kiêu không chút che giấu nào.

"Tôi vẫn luôn rất nghi hoặc, vì cái gì trong tổ chức của tôi tất cả đều là phế vật.”

Người này giống như là đang nói chuyện phiếm, hoàn toàn không chút khẩn trương nào: "Chỉ có hai cái dị năng giả liền làm đồng thau nhiễu loạn thành thế này?”

Giọng điệu cùng lời nói, cũng đã nói rõ ràng thân phận của người này.

Thủ lĩnh của tổ chức đồng thau đã trở lại —— dị năng giả cấp B khó giải quyết kia.

Dựa theo kế hoạch của vai chính, hắn không nên trở về sớm như vậy!

Làm sao bây giờ, hiện tại liền rời đi vẫn là chờ vai chính xuất hiện rồi đánh cược một chút?

Cô nhìn lại đếm ngược thời gian của đạo cụ, bản thân cô còn tầm thời gian một phút. Mà trên bản đồ điểm xanh lục thuộc về vai chính cũng đang tới gần cửa lớn.

Lê Lê hít sâu một hơi: Nếu hiện tại rời đi, cô không thể xác định vai chính có thể chạy đi hay không. Nếu vai chính không có thể chạy đi, như vậy liền không biết lần tiếp theo là khi nào để có cơ hội ké màn ảnh của vai chính.

Cô nhất định phải xuất hiện ở trong lần đổi mới kế tiếp của truyện tranh!

Đột nhiên, hình ảnh trên bản đồ điểm đỏ bắt đầu biến hóa. Điểm xanh lục tăng tốc độ, vai chính đột phá nhóm người vây quanh, chạy ra khỏi cửa lớn.

Lê Lê đứng ở bên trong bóng đêm, cô quay đầu ——

Thiếu niên tóc nâu cô nhìn thấy ở trên trang bìa vào ban ngày hơi nghiêng người, che chở một bé gái bảy tám tuổi. Vào lúc chạy ra khỏi cổng lớn, hắn vừa lúc xoay đầu.

[ Đạo cụ 【 hơi thở che giấu 】 đếm ngược 00: 00]

Đôi mắt màu lam kia đối diện với đôi mắt ngăm đen của Lê Lê.

Khuôn mặt người trong sách chuyển hóa thành khuôn mặt 3D chân thật, tóc ngắn màu nâu, đôi mắt xinh đẹp giống như bầu trời xanh, trên khuôn mặt có trẻ con phì, là ánh mắt kiên nghị.

Hắn giống như là chạy ra khỏi giam cầm của trang giấy, từ truyện tranh trắng đen đi đến trước mắt cô.

Ngay lập tức trong đầu Lê Lê xuất hiện tên của thiếu niên này, không hề nghi ngờ, vai chính truyện tranh, Nhất Minh.

Mà ở trong thời gian ngắn ngủn như một cái chớp mắt này, vẻ mặt của thiếu niên mặc áo khoác cao bồi trắng bệch dừng lại một chút, hắn giống như là quyết định một quyết tâm nào đó.

Lê Lê không rõ ràng vai chính rốt cuộc đã suy nghĩ cái gì, tầm mắt của hắn nhìn qua trên cần cổ của Lê Lê, rồi sau đó nắm lấy cổ tay Lê Lê.

“Đi theo tôi đi!” Hắn nhanh chóng nói, "Tôi mang cậu chạy trốn!”

Cô bé ở trong lòng ngực hắn mờ mịt ngẩng đầu, lộ ra choker màu đen ở trên cần cổ, cùng kiểu dáng trên cổ Lê Lê không khác mấy.

Lê Lê nhớ tới trang sức bản thân đeo trên cổ vì chơi soái, lập tức hiểu rõ.

Cô bị Nhất Minh hiểu lầm thành hàng hoá tranh thủ hỗn loạn mà chạy trốn.

Cô vốn dĩ muốn đi cứu người, kết quả thành người bị cứu?