Chương 3: Tạm thời sống lại

Ngay sau đó độ dài cả một trang truyện, giữa truyện tranh trắng đen đồng tử ở sau kính râm của thanh niên giống như hố sâu sâu không thấy đáy.

Đó là sự tùy ý mang theo chút điên cuồng, cũng là tín hiệu tử vong được phát ra trước khi mãnh thú bắt mồi. Tử Thần đứng ở trong bóng tối giơ cao lưỡi hái trong tay.

Mà ở trong đôi mắt kia, không có phản xạ bất kỳ cái gì khác, chỉ có hắc ám nồng đậm.

...

Truyện tranh đến đây kết thúc, để lại một dấu chấm hỏi cho đọc giả sau đó đột nhiên im bặt.

Mà Khương Lan nhìn chằm chằm vào đồng tử ở trạng truyện cuối cùng, ngây người nhìn rất lâu.

Không biết qua bao lâu, cô đột nhiên run một chút.

"Phù...” Cô thở ra một hơi dài nhẹ nhõm, thở ra toàn bộ không khí bị nghẹn lại khi nãy. Cô đưa tay ra lau trán, mới phát hiện bản thân ra mồ hôi.

Cô phát hiện bản thân quá tập trung, hoàn toàn bị rơi vào góc nhìn của chủ tiệm, trong lòng vô cùng run sợ và khẩn trương, đều quên hô hấp.

“Thật là khủng khϊếp, đây là dị năng giả cấp A ư?” Cô lẩm bẩm nói: "Chủ tiệm gần như không có sức đánh trả!”

"Đừng nói chủ tiệm sẽ chết như vậy chứ?” Cô lo lắng nói.

Cô là fan nhan sắc của chủ tiệm, đương nhiên sẽ lo lắng an nguy của chủ tiệm.

Nhưng đồng thời, cô không nhịn được nhớ lại bộ dáng của nhân vật mới.

"Mà, hắn thật đẹp trai...” Khương Lan nhịn không được nói ra phát ngôn muốn bò tường.

Truyện tranh vẽ đen trắng đem sức co dãn biểu hiện vô cùng nhuần nhuyễn, mỗi một cử động của nhân vật mới toàn là khí thế.

Hắn kiêu ngạo đi tới, không có người dám đối đầu với hắn.

Bộ dáng bởi vì bản thân cường đại mà tùy ý trương dương, cực kỳ mỹ lệ.

Khương Lan nghĩ nghĩ, sau đó không nhịn được mà tìm cô bạn thân để nói chuyện.

"Bà ơi, cái gì mà trễ? Không trễ! Mới 12 giờ! Tui nói với bà nha, khi nãy truyện tranh đổi mới đúng không, truyện vừa có nhân vật mới rất đẹp trai, là thể loại của bà!... Bà không tin? Bà nếu mà không thích ngày mai tui bao trà sữa!”

...

[ Thời gian hiện tại là 6 giờ sáng. ]

[ Bắt đầu tính toán điểm nhân khí. ]

Màn giường hiện lên chút ánh sáng, rạng sáng 6 giờ, mặt trời đã mọc. Mà Lê Lê vẫn còn lạnh lẽo nằm ở trên giường, chờ đợi kết quả cuối cùng.

Cô cực kỳ bình tĩnh, thậm chí còn có thời gian suy nghĩ bạn cùng phòng của cô khi nào thức dậy, và sẽ hỏi cô muốn mang cơm sáng về không.

[Đang kiểm tra độ liên quan với bình luận vừa tăng thêm.]

[ Kiểm tra xong. ]

[ Đang kiểm tra độ liên quan với các bài viết chủ đề mới tăng lên.]

[ Kiểm tra xong. ]

[ Đang kiểm tra độ thảo luận mới tăng lên. ]

[ Kiểm tra xong. ]

...

[ Đang xử lý và thu thập số liệu điểm nhân khí. ]

[ Đang xử lý số liệu...]

Trên giường bên cạnh phát ra âm thanh xoay người, giọng nói mơ màng của bạn cùng phòng truyền tới.

"Hừm...”

Bạn cùng phòng thức dậy.

[ Tổng điểm nhân khí là: 397. ]

[ Tỉ lệ trao đổi điểm nhân khí cùng điểm sinh tồn là 100:1, hệ thống đã tự động trao đổi một chút điểm sinh tồn cho ngài. ]

[ Chúc ngài sống lại vui sướиɠ. ]

Một dòng nước ấm từ trái tim lan tràn ra khắp cơ thể, đầu ngón tay lạnh băng của Lê Lê đột nhiên run lên. Cảm giác chết lặng rút đi từ từ, cô dần dần cảm giác được sự tồn tại của cơ thể.

Tiếng xuống giường sột soạt vang lên, bạn cùng phòng hôm nay có tiết học buổi sáng dù không muốn nhưng cũng phải thức dậy.

Máu bắt đầu tuần hoàn, phổi cũng chậm rãi khôi phục công tác. Không khí lưu động tại khoang mũi, Lê Lê bắt đầu hít thở nhẹ nhàng.

“Đông, đông, đông.”

Là tiếng tim đập của cô, chậm rãi nhưng mạnh mẽ.

Bạn cùng phòng đứng lên, bước xuống bậc thang cọ xát vang lên tiếng.

Cùng lúc đó, không khí lưu động trong khí quản, Lê Lê mở miệng ra nhưng không phát ra âm thanh.

Xuống khỏi giường bạn cùng phòng dừng lại một chút, phân biệt phương hướng, chậm rãi đi đến dưới giường của Lê Lê. Bạn cùng phòng giọng nói hàm hồ hỏi: “Lily, muốn tui mang bữa sáng về không?”

Giọng nói khàn khàn từ cổ họng Lê Lê phát ra, có chút nhẹ, cũng có chút nặng nề.

“Muốn.”

“Ok...” Bạn cùng phòng kéo dài giọng nói mà trả lời, sau đó mang dép lê đi vào phòng vệ sinh.

Cửa phòng vệ sinh bị bạn cùng phòng thuận tay đóng lại.

Mà lúc này Lê Lê cũng có thể nhấc lên mí mắt nặng nề.

Cô thấy ánh sáng len lỏi qua khe hở màn giường chiếu lên trên mu bàn tay, thấy được ánh nắng thuộc về sáng sớm. Bụi bặm rất nhỏ bay nhẹ ở giữa không trung, đầu ngón tay mềm mại nhẹ nhàng nâng lên, đυ.ng vào không khí hơi lạnh.

Hoạt động của hàm dưới còn hơi cứng đờ, nhưng là khóe miệng cô vẫn không nhịn được mà nhếch lên, lộ ra nụ cười.

Nhìn đi, cô đã đánh cược thắng.

...

Cực khổ để sống lại Lê Lê ngã đầu ngủ hơn ba giờ, coi như đền bù giấc ngủ. Chờ đến lúc bạn cùng phòng trở về phòng ngủ cô mới tỉnh đậy.

“Lily, tui mang cho bà trứng gà rót bánh để ở trên bàn.” Bạn cùng phòng mới vừa học xong tiết học đầu tiên, lúc đi lại chỗ Lê Lê thì không biết Lê Lê đã thức dậy hay chưa, nên âm thanh tương đối nhẹ.

Chẳng qua tiếng mở cửa của cô đã đánh thức Lê Lê từ giấc ngủ nông.

Lê Lê ngửi thấy mùi cơm sáng, xoa xoa đôi mắt, rút điện thoại ra từ dưới gối để nhìn giờ.

Hiện tại là buổi sáng 9 giờ 15 phút, trên thời khoá biểu chiều nay hai giờ cô có một tiết chuyên ngành.

Một lát nữa cô còn muốn ngủ một chút, không biết thời gian có tính là thời gian ngủ hay không, mà hiện tại cô còn rất buồn ngủ.

Rốt cuộc trước khi cô chết đột ngột thì vừa cày luận văn ba ngày đêm, đột phá ký lục thức đêm lúc trước, tinh thần thật sự có chút mỏi mệt.

Chờ đến lúc cô rửa mặt xong, bạn cùng phòng lại ra ngoài.

Lê Lê và bạn cùng phòng cũng không chung ngành, thời khoá biểu hoàn toàn khác nhau. Hai ngày này là thời gian giữa học kỳ của trường, Lê Lê cày luận văn xong rồi nên có chút thời gian rảnh rỗi, nhưng là bạn cùng phòng vẫn còn ở trong kỳ thi địa ngục.

Vì trường học cho phép học sinh tự do chọn lựa phân phối bạn cùng phòng, hai người bọn họ bởi vì đều yêu thích thế giới 2D cho nên khi hai người chưa đi tới trường cũng đã ở trên mạng xác định làm bạn cùng phòng rồi.

Lê Lê còn nhớ rõ ràng lúc mới quen biết bạn cùng phòng, hình đại diện của bạn cùng phòng là một nhân vật anime manga đẹp trai nhân khí cao, trong thời gian từ quen biết trên mạng đến gặp mặt ở ngoài đời thì bạn cùng phòng đã thay đổi năm hình đại diện, mỗi hình đều là nhân vật khác nhau.

Không nói cái gì khác, tốc độ bò tường của bạn cùng phòng cũng rất nhanh.

Mà Lê Lê thì khác, cô là tiêu chuẩn trường tình đảng, hiện tại thích cũng là một chút bộ cũ, địa vị của nam thần thời thơ ấu củng cố chưa bao giờ thay đổi. Cho dù tác giả truyện tranh thích trì hoãn làm nam thần thời thơ ấu từ anh trai biến thành em trai.

Như vậy mới thấy ba ngày một chương 《 cực hạn hắc bạch 》 tác giả thật sự rất siêng năng.

Lê Lê pha một ly cà phê cho bản thân, động tác nhẹ nhàng, kéo ghế ra ngồi xuống trước bàn, một tay cầm trứng gà rót bánh nóng hổi, một tay mở máy tính, click mở trang web truyện tranh.

Màu sắc chủ đề của trang web này là màu xanh dương, trong khung cao nhất ở trên giao diện là một trang bìa có màu của tập truyện tranh.

Thiếu niên tóc nâu tầm 16, 17 nghiêng mặt, áo khoác cao bồi màu xanh dương có chút màu trắng, biểu tình của thiếu niên kiên nghị và chuyên chú, trong đôi mắt xanh thẳm vốn dĩ ôn hòa ảnh ngược ra một bóng dáng màu đen mơ hồ.

Bên cạnh là bốn chữ to —— Cực hạn hắc bạch.

Đây là truyện tranh mà Lê Lê xuyên qua, mà thiếu niên trên bức tranh màu chính là vai chính của bộ truyện này, bởi vì tuổi tác không lớn, màu tóc cùng màu mắt rất giống Corgi, bị các độc giả kêu là ‘Tiểu Kha Cơ’.(*xưng hô này tui giữ nguyên nhá)

Không nói sự quái dị của《 cực hạn hắc bạch 》, bộ truyện tranh này thật sự rất được hoan nghênh. Khoảng thời gian trước ở trong lễ hội mùa thu của trường học, câu lạc bộ manga anime có coser cos vai chính của Cực hắc.

Lê Lê cắn một miếng trứng gà rót bánh, cô nhìn bóng đen trong mắt vai chính, xác nhận bản thân nhìn không ra đây rốt cuộc là ai. Sau đó cô không có dừng lại bấm vào giao diện truyện tranh, bắt đầu xem chương truyện mới nhất.

Rạng sáng cô đã nói với hệ thống, cô cảm thấy lần đầu tiên đi vào thế giới truyện tranh là một cơ hội mà cô chắc chắn sẽ được lên sân khấu, mà hệ thống sẽ đánh giá biểu hiện của cô để an bài thân phận của cô ở truyện tranh. Nhưng đây đều là phân tích của riêng cô, nó có phải là thật hay không thì hệ thống cũng không có xác nhận trả lời cô. Lúc này cô trước tiên nhanh chóng lướt nhìn nội dung truyện tranh, thống kê một chút tỉ lệ bản thân lên sân khấu ở trong truyện tranh.

Kết quả khả quan, trừ bỏ bắt đầu là về sự kiện ở bên vai chính, hình ảnh Lê Lê lên sân khấu ở chương mới chiếm đến một phần ba.

Lê Lê đánh cược thắng, phân tích của cô hoàn toàn chính xác.

Sau đó cô lại tỉ mỉ nhìn chương mới. Lần thứ hai xem truyện tranh cô xem rất kỹ lưỡng, đọc lại vài lần hướng đi của vai chính và ấn tượng của chủ tiệm đối với cô, cô còn làm ghi nhớ.

“Rõ ràng đã bị dọa rồi còn làm bộ không có việc gì xảy ra.” Cô cảm thấy buồn cười, “Làm mình cũng thật sợ hãi.”

Cô còn tưởng là chủ tiệm rất bình tĩnh, kết quả kỳ thật chủ tiệm cũng giống cô đều hoảng sợ, hai người trong một cái mật thất, hai người đều mang mặt nạ dối trá, bên trong thì nơm nớp lo sợ.

Sau khi xem xong truyện tranh cô lại lướt nhìn diễn đàn một lần nữa, trên diễn đàn xuất hiện bài viết suy đoán chiến lực, cũng có thảo luận quan hệ mục đích của cô.

【 Lý đào, anh em mới xuất hiện chiến lực ở trình độ nào vậy, đánh chủ tiệm là nháy mắt hạ gục hay là nháy mắt hạ gục. 】

【Pbc nhị sang đơn giản vẽ một cái đồng nghiệp cho nhân vật mới. 】

【 Tôi đánh cược nhân vật mới lên sân khấu này chắc chắn là Boss dự bị! Không phải thì tôi trồng cây chuối ăn bàn phím! 】

Làm nhân vật mới xuất hiện ở cuối chương truyện, Lê Lê nhận được độ chú ý cao từ các độc giả.

Cường đại, thần bí, chỉ cần có một trong hai yếu tố này đã đủ hấp dẫn người, mà cô đều chiếm cả hai dạng.

Nhưng là cái này cũng không đại biểu độ chú ý có thể chuyển đổi thành điểm nhân khí, làm các độc giả từ tò mò chú ý cô hoá thành sự yêu thích chính là việc sau này cô cần phải làm.

Bất quá cô đã làm một cái bắt đầu rất tốt, lần sắm vai này của cô cực kỳ thành công, không chỉ hoàn mỹ lừa gạt dị năng giả trung giai, điểm nhân khí còn có xu hướng muốn cao hơn chủ tiệm.

Lê Lê tùy tiện lướt diễn đàn một chút, ngón tay nhúc nhích vẫn không thể nhịn được bấm vào bài viết đồng nghiệp.

“Thật là đẹp...” Lê Lê nhìn bức tranh lẩm bẩm.

Màu chủ đạo của bức hình là màu đen, một nửa ở bên trong ánh sáng một nửa ở bên trong bóng đêm, thanh niên tóc đen nhẹ nhàng nghiêng mặt nhìn qua, ngón tay chống lên khung kết nối của kính râm, đầu hơi hơi nâng lên, ánh mắt trương dương đầy sắc bén.

Dưới bài viết rất nhiều bình luận khen ngợi, còn có một chút bình luận táo bạo của mấy lão sắc phê không có lưu luyến thế gian.

Lê Lê cầm gương lại, nhìn lại gương mặt bản thân, suy nghĩ một chút xác định thế giới giả tưởng cùng thế giới thật quả nhiên vẫn là có khác biệt.

Thật ra lúc đó cô xài mặt của bản thân, chỉ là trang điểm thêm một chút, làm góc cạnh rõ ràng hơn.

Diện mạo của Lê Lê hơi hướng trung tính, ở giữa mấy bạn nữ khác thì có tính xâm lược hơn, mà khi làm ra vẻ còn trai thì không ngờ là lại rất đẹp trai. Cô suy nghĩ một chút, cảm thấy khi mình giả trai thì càng đẹp, ở trong truyện tranh có thể làm bản thân càng thêm đẹp trai, cho nên mới giả trai.

Suy xét đến lần đầu tiên cô giả làm đại lão, cô lo lắng hành vi biểu tình của cô bán đứng chính cô, cho nên mới đeo kính râm.

Bất quá nhìn lại giống như càng có dấu hiệu nhận biết cũng như càng đẹp trai.

Nhưng là Lê Lê không tính toán chỉ có như vậy. Cô biết ở phương diện nhân khí diện mạo cũng rất quan trọng, giống như chủ tiệm là vai phụ chỉ lên sân khấu vài lần ít ỏi chỉ vì nhan sắc mà có rất nhiều fan nhan sắc. Sau này cô chắc chắn cần phải lộ mặt.

Kỳ thật cô có nghĩ bản thân có nên đổi một cái mặt tuyệt đẹp hay không, nhưng là hệ thống cũng không cung cấp phục vụ đổi mặt miễn phí, mà là để đạo cụ đổi mặt kêu là 【 dịch dung ( dùng một lần )】 giá hàng là 10 điểm sinh tồn.

Quá mắc, cô không mua nổi.

Điểm sinh tồn của cô đều không thể giúp cô nghỉ ngơi được mấy ngày, nên đừng nói tới mua đạo cụ mắc tiền mà không cần thiết.

Việc này cũng làm Lê Lê càng vội vàng tích góp nhân khí mới bắt đầu của mình.

Nếu có thể cô cũng không muốn đi qua vội vàng giống như đi chợ. Lê Lê nâng má, bình tĩnh nhìn vai chính ngây ngô cười trong tranh vẽ.

Nhân khí nhân vật có quan hệ cùng với số lần lên sân khấu ở trên truyện tranh, trong một bộ truyện tranh số lần lên sân khấu nhiều nhất chắc chắn là vai chính. Nhân vật có liên quan đến vai chính, thì liên hệ càng sâu số lần xuất hiện càng nhiều.

Vào lúc Lê Lê tìm đến chủ tiệm, cũng đã làm bản thân cùng vai chính có sự liên quan —— bởi vì ‘đường’.

Vai chính tưởng mang đi ‘đường’ từ trong tay tổ chức dị năng, ở dưới biểu diễn của Lê Lê, thì mục đích của nhân vật mới cũng là ‘đường’.

Cứ như vậy, Lê Lê có thể đi theo con đường cô cố ý để lộ ra, tìm được vai chính.

Nhưng là hiện tại vai chính đang trong hoàn cảnh nguy hiểm, xuyên qua lần thứ hai và lập tức đi tìm vai chính khẳng định sẽ nguy hiểm hơn so với việc chờ vai chính thoát khỏi nguy hiểm rồi mới đi tìm vai chính.

Lê Lê nhìn điểm nhân khí của bản thân, chỉ nhìn một cái lập tức tự giác bắt đầu xem truyện tranh lại từ đầu, tìm thêm tin tức có ích.

Quả thật yên lặng xem tình huống mới là cách làm lý trí, nhưng là nếu không tiếp tục xuất hiện ở trong truyện tranh, cô lại phải chết.

...

Ban đêm 12 giờ, giọng nói của hệ thống lại vang lên.

[ Số liệu đổi mới, tổng điểm nhân khí là: 682. ]

[ Chuẩn bị xuyên qua. ]

[ Thông đạo đã mở ra, chúc ngài trở thành nhân vật nhân khí cao, vì truyện tranh mang đến tân linh khí. ]

Giao Hoang vẫn còn chìm ở trong bầu trời đêm, phía xa sóng biển đánh vào bờ biển, sóng gió mãnh liệt.

Dưới ánh trăng một bóng đen lấy mũ trên đầu xuống, lộ ra gương mặt sắc bén.