Chương 5: Cô còn chưa bắt đầu diễn

Vốn dĩ Lê Lê muốn đi cứu người là vì để Nhất Minh mang ơn cô, dễ bề trà trộn vào nhóm vai chính ké màn ảnh lên sân khấu một chút. Nhưng là nếu là lấy thân phận người bị hại...

Giống như càng khéo thì phải.

Cô đã có thể dự đoán đến những ngày kế tiếp chính mình điên cuồng ké màn ảnh của Nhất Minh.

“Đừng để bọn họ chạy thoát!”

Đèn pha nói rõ phương hướng cho địch nhân, địch nhân ở phần ngoài cũng đuổi theo bọn họ.

Người áo đen đứng thành một loạt che ở trước cổng lớn, từ dưới áo đen rút ra thanh súng. Bọn họ bị đầu súng tối om vây quanh.

"Cậu có thể chạy đến chỗ nào?” Ánh mắt Lê Lê nhìn qua cửa ra bị phá hư.

Giọng điệu của cô không thể hiện ra cảm xúc, ở tại dưới loại tình cảnh này càng giống như là chất vấn. Nhưng là cái này ngược lại hợp lý.

Rốt cuộc dựa theo kịch bản mà Nhất Minh cho cô, cô hẳn là muốn dựa vào bản thân để thoát khỏi tổ chức đồng thau, kết quả bị Nhất Minh lôi ra khỏi chỗ ẩn núp, bị tổ chức đồng thau phát hiện. Cô có lý do chất vấn Nhất Minh vì cái gì muốn xen vào việc của người khác.

Nhưng mà nụ cười của cô luôn treo ở khóe miệng, nếu Nhất Minh quay đầu lại nói không chừng sẽ nghĩ lầm cô cùng tổ chức đồng thau là một đám, cho nên mới có dáng vẻ thanh thản.

Nhưng là hắn không có.

“Không biết.” Nhất Minh nhìn phía trước, cực kỳ thành thật, cũng cực kỳ tự tin, “Nhưng là tôi dù sao cũng xem như là một dị năng giả, súng đạn không ngăn cản được tôi.”

Lê Lê đương nhiên biết hắn là dị năng giả, cô thậm chí còn biết dị năng của Nhất Minh là cái gì, và có tác dụng gì.

Truyện tranh tiến hành phối hợp từ góc nhìn của vai chính và góc nhìn của thượng đế, cô biết nhiều thông tin hơn so với thông tin mà vai chính Nhất Minh biết.

Những tin tức này chính là lợi thế cho phép cô dám nhúng tay vào cốt truyện chính.

“Dị năng giả... Ha.” Cô nói với giọng hàm ý không rõ.

Lê Lê cũng không có suy nghĩ hay ý tưởng gì đối với dị năng giả, chỉ là cô nghĩ tới dị năng của Nhất Minh. Lê Lê nhìn cánh tay bị Nhất Minh lôi kéo, sau đó chậm rãi ngước mắt nhìn.

Ánh đèn dây tóc từ trên cao chiếu xuống bên dưới, leo lên nửa bên người của Nhất Minh, chiếu sáng mái tóc màu nâu của hắn.

Giây tiếp theo, ở bên trong ánh sáng không đếm được bao nhiêu sợi tóc màu nâu nhỏ vụn từ trên đầu hắn rơi ra, lơ lửng ở trong không trung.

Sau đó tóc ngắn mềm mại kia kéo dài, hóa thành lưỡi dao lạnh lẽo.

Dị năng của Nhất Minh —— kim loại chi tâm.

Có thể tuỳ ý đem bộ phận của thân thể biến hóa thành kim loại, bao gồm tứ chi cùng với lông tóc của hắn.

Bước chân của Nhất Minh không ngừng lại, lông tóc hóa thành lưỡi dao kim loại ở xung quanh hắn chuyển động thành một vòng tròn, độ cung giống như đường ray đoàn tàu, tiếng gió xẹt qua từ lưỡi dao chính là tiếng bóp còi của đoàn tàu ——

Chúng nó chém đứt nòng súng, phá hủy vũ khí của địch nhân, chỉ trong một cái chớp mắt hết thảy đều kết thúc!

“Là dị năng giả!” Địch nhân hoảng sợ hô to.

Lưỡi dao xoay chuyển ở xung quanh Nhất Minh hóa thành ba cái vòng xoay tròn, phảng phất giây tiếp theo là có thể như khi nãy, dễ như trở bàn tay cắt gọt đầu của địch nhân.

Phương pháp tấn công này Lê Lê đã nhìn thấy rất nhiều lần ở trên truyện tranh, mà biểu diễn tại hiện trường thì đây cũng là lần đầu tiên cô nhìn thấy.

Không có hiệu ứng, không có đường cong trắng đen để nhuộm đẫm không khí của truyện tranh, ánh sáng lạnh lẽo của lưỡi đao kim loại phản xạ ở dưới đèn, đem toàn bộ bao trùm lên biểu hiện giả dối hư ảo.

Ánh sáng đỏ của đèn báo hiệu lập loè ở trong đêm tối, tiếng bước chân ồn ào, tiếng kinh hô, làm cô lại một lần nữa trở lại thế giới bên trong siêu hiện thực.

“Làm không tệ.” Cô mỉm cười nói, "Nhưng là có chút giống Corgi rớt lông.”

Lê Lê chơi cái ngạnh.

Người đọc xưng hô tuyệt chiêu hiến tế tóc này của vai chính là ‘Corgi rớt lông’. Chó Corgi có hai tầng lông, gần như mỗi ngày đều rớt lông. Mà Nhất Minh được xưng hô là Tiểu Kha Cơ thì sẽ tự rút tóc của bản thân, khi nãy tóc màu nâu bóc ra cực kỳ giống rớt lông.

Thật sự rất giống, thế cho nên mỗi lần Nhất Minh sử dụng chiêu này đều sẽ có người trên diễn đàn đăng bài nhắc tới, đánh cược Tiểu Kha Cơ rớt lông khi nào có thể giống với chó Corgi trở thành trung phân Địa Trung Hải.

Mà lần đầu nghe loại trêu chọc này Nhất Minh bản nhân thiếu chút nữa trượt chân té ngã.

Cắm đầu chạy về phía trước Nhất Minh rốt cuộc cũng quay đầu lại, người thiếu niên trừng lớn đôi mắt màu lam, vẻ mặt ủy khuất lên án nói: “Rớt lông thì thôi đi, tôi giống Corgi ở chỗ nào!”

Trong lúc nói chuyện, lưỡi dao xoay tròn đâm thủng vòng vây, cắt ra một cái con đường chạy trốn cho bọn họ.

Cánh cửa phảng phất gần trong gang tấc.

"Tôi thích Husky hơn!”

Nhất Minh vẫn còn đang nói, bước chân chạy trốn không dừng lại chút nào, hắn muốn mang theo cô bé trong lòng ngực hắn cùng Lê Lê người mới quen biết chạy ra khỏi lãnh địa của địch nhân.

Thanh súng của địch nhân đã bị tách rời, lưỡi dao sắc bén tách ra đội hình địch nhân. Tiếng bước chân hỗn độn quanh quẩn ở phía sau, lại không có người dám bước vào vòng bảo hộ chế tạo từ lưỡi dao sắc bén của Nhất Minh.

Không, vẫn còn có người, góc áo người áo đen dẫn đầu có thêu kim văn, đứng dậy. Hắn vươn tay, dây leo từ dưới đất ở gần lòng bàn chân của hắn mọc lên, nhưng là chỉ phát triển trong phạm vi nửa người.

Dị năng giả cấp E, nhưng là đối mặt với Nhất Minh cấp D vẫn không có khả năng thắng.

Hết thảy giống như đều biểu thị thắng lợi của hắn.

Chờ đến bộ đàm truyền đến rung động ——

“Husky vẫn là Corgi đều không có vấn đề, tôi càng thích hắc bối*. Cho nên...”(*không biết con gì luôn, báo đen à? ;-;)

Thanh âm kia không nhanh không chậm nói.

“Từ giờ trở đi, dừng lại toàn bộ những việc ngươi đang làm.”

Trong phút chốc, một cái gợn sóng hình tròn không thể nhìn thấy từ trong không khí khuếch tán ra bốn phía, một trận âm thanh bén nhọn quanh quẩn ở bên trong bầu trời đêm.

Nhóm người áo đen dừng lại, bởi vì đây là mệnh lệnh của thủ lĩnh bọn họ.

Mà Nhất Minh cũng ngừng lại —— bởi vì đây là dị năng.

Thuộc về dị năng của thủ lĩnh tổ chức đồng thau.

Thủ lĩnh tổ chức đồng thau, vị dị năng giả cấp B rốt cuộc ra tay.

...

Lê Lê nhớ rõ cốt truyện trước khi Nhất Minh xông vào tổ chức đồng thau, hắn tìm đến tiểu thương bán tình báo được đến tin tức không chỉ là nơi giam giữ Đường, còn có tin tức của thủ lĩnh tổ chức đồng thau.

Trong truyện tranh chủ tiệm tựa hồ rất là xem trọng Nhất Minh, giống như là nói xấu nhân tiện nói tới thủ lĩnh của tổ chức đồng thau với Nhất Minh, là cái loại không thu phí thêm.

“Đó là một cái dị năng giả rất khó đánh bại.” Lúc đó chủ tiệm nhàn nhã nằm ở trên ghế nằm của mình, nhắm mắt, chậm rãi nói, “Cấp B, dị năng khái niệm hình.”

Dị năng lực có bốn loại hình, ngụy trang hình, thuật pháp hình, lĩnh vực hình cùng khái niệm hình.

Thường thấy nhất chính là ngụy trang hình cùng thuật pháp hình.

Ngụy trang hình lấy biến hóa hình thể sinh mệnh làm cơ sở chuẩn, tỷ như cường hóa thân thể hoặc là biến thành động thực vật. Nhất Minh kim loại chi tâm chính là ngụy trang.

Thuật pháp hình có thể sử dụng hoặc sáng tạo năng lượng không có sự sống, năng lượng phi tự nhiên. Lúc trước Lê Lê trao đổi 【 thuật pháp điện giật 】 chính là thuật pháp hình.

Hai loại hình này chiếm tổng tỉ lệ dị năng giả là 90% trở lên, dư lại 9% là lĩnh vực hình giống như chủ tiệm, có quan hệ với không gian toàn bộ phân loại vào lĩnh vực hình.

Cuối cùng 1% là khái niệm hình, bọn họ thần bí nhất, cũng là khó lòng phòng bị nhất.

Tình báo thương có tin tức linh thông nhất Giao Hoang nói: “Dị năng của hắn rốt cuộc là cái gì tôi cũng không biết, bất quá tôi biết danh hào lúc trước của hắn.”

Hắn hình như là nhớ lại chuyện quá khứ, âm cuối bị kéo dài, mang theo một chút thở dài.

“Thao tác sư, Thanh Ngọc Trầm.”

Ác mộng của dị năng giả, ở lúc mới vừa đạt tới cấp C là có thể một người đánh bại tổ chức ở địa phương, hoá địch nhân thành tay sai không có suy nghĩ.

Là dị năng giả tiếng tăm lừng lẫy ở mười năm trước.

...

Vào lúc Nhất Minh hiểu lầm cô là người bị hại thì Lê Lê liền nghĩ kỹ sau đó muốn làm như thế nào rồi.

Nếu Nhất Minh chạy đi, cô sẽ chạy đi theo. Nếu Nhất Minh không có chạy đi, như vậy cô cũng sẽ bị bắt lại theo. Dù sao cho dù làm như thế nào đều có thể cọ màn ảnh truyện tranh xấp xỉ một chương hoặc hơn.

Nhưng là cô lại không nghĩ đến loại tình huống ở hiện tại.

Không gian giống như bị bấm nút tạm dừng.

Nhóm người áo đen dừng lại bước chân an tĩnh đứng ở tại chỗ.

Nhất Minh thu hồi bước chân, hai chân khép lại đứng thẳng và gương mặt biểu lộ vẻ kinh ngạc.

Cùng với vẫn bị Nhất Minh ôm lấy, Đường vẫn trầm mặc.

Ở trong nháy mắt kia Lê Lê nghĩ rất nhiều chuyện.

Cô biết dị năng của thủ lĩnh tổ chức đồng thau khả năng có quan hệ với thao tác, cũng biết Nhất Minh có xác suất rất lớn sẽ lại thất bại. Truyện tranh 《 cực hạn hắc bạch 》 Nhất Minh là vai chính cũng không phải bất bại, hoàn toàn trái ngược, hắn thường xuyên sẽ bị phiền toái quấn lấy hơn nữa khó có thể thoát thân.

Rốt cuộc truyện tranh thiếu niên, Nhất Minh ở sẽ dần trưởng thành từ trong quá trình thất bại, hơn nữa cuối cùng sẽ đánh bại khó khăn. Cái kịch bản này Lê Lê cũng biết, cô thậm chí cho rằng tối nay Nhất Minh thất bại chính là sự việc ván đã đóng thuyền, nhất định sẽ xuất hiện mà Truyện Tranh Gia sắp xếp.

Nhưng điều duy nhất cô không nghĩ tới chính là, ở dưới tình huống vai chính bị thao tác, cô cư nhiên lại không bị khống chế.

Cô cũng không có trao đổi đạo cụ mà!

"Hửm?” Thủ lĩnh tổ chức đồng thau phát ra một tiếng nghi hoặc, hắn phát hiện có người thoát khỏi khống chế, "Có hai nơi có dấu vết bị xâm nhập, ngươi đã tới phòng tổng điều khiển.”

“Vậy ngươi chắc cũng là dị năng giả.” Giọng điệu nhẹ nhàng dần dần đè ép xuống.

Lê Lê đứng ở tại chỗ, đại não nhanh chóng vận chuyển.

Cho dù nguyên nhân là cái gì, lúc này cô không bị khống chế cũng là sự thật, nhưng là cô cũng không có khả năng mang theo Nhất Minh đang bị khống chế xông ra trùng vây.

Một mình cô chạy? Vậy thì một chuyến đi này uổng công rồi.

Suy nghĩ kết thúc trong nháy mắt, Lê Lê biết cô chỉ có một lựa chọn.

Cô rút tay của mình từ trong tay Nhất Minh đứng yên lặng, xoay người, nhẹ nàng vỗ vỗ góc áo của áo gió.

“Ai da, bị phát hiện.” Cô lấy bộ đàm ra, cách khoảng cách rất dài cùng với vách tường, nói chuyện cùng với người ở trong phòng tổng điều khiển.

Cô kiềm chế lại bàn tay muốn muốn run rẩy của mình, giả bộ một bộ dáng thanh thản.

Lê Lê ở tự hỏi, cô hiểu biết về thủ lĩnh tổ chức đồng thau Thanh Ngọc Trầm chỉ giới hạn trong vài câu nói kia của chủ tiệm, cô hoàn toàn không rõ ràng Thanh Ngọc Trầm rốt cuộc là một người như thế nào.

Có lẽ thông qua thái độ khi nãy của hắn ở lúc Nhất Minh sắp chạy ra khỏi vòng vây mới ra tay, có thể nhìn thấy hắn cực kỳ tự tin với dị năng của bản thân, hơn nữa có một loại cảm giác sung sướиɠ khi chơi mèo vờn chuột.

Tuy rằng đồng thau là tổ chức của hắn, nhưng là khi hắn đề cập đến cấp dưới lại không có cố kỵ trực tiếp nói cấp dưới là ‘ phế vật ’.

Cao ngạo, hắn cực kỳ cao ngạo. Tư bản cho phép hắn cao ngạo khả năng chính là dị năng của hắn.

Như vậy Lê Lê thoát khỏi dị năng khống chế của hắn, hoàn toàn có cơ hội ngụy trang bản thân như là lúc ngụy trang với chủ tiệm!

Lê Lê nắm bộ đàm, lại lần nữa điều chỉnh lại biểu tình của bản thân.

Nhưng là còn chưa đợi cô nói cái gì, thì cô nghe thấy thủ lĩnh tổ chức đồng thau nói: “Nếu ngài muốn, tôi có thể làm như cái gì cũng không biết.”

Lê Lê nghe ra một chút sợ hãi.

Sợ hãi.

Giọng nói chuẩn bị nói ra của Lê Lê đột nhiên bị nghẹn một chút.

Cô còn chưa bắt đầu diễn mà phải không?

...

Hắn là dị năng giả, nhất định không có sai.

Thủ lĩnh tổ chức đồng thau, Thanh Ngọc Trầm chậm rãi đứng lên từ trên ghế xoay, sống lưng căng chặt.

Hắn mặc trường bào (áo khoác ngoài) màu xanh non, tóc đen dài rơi rụng ở phía sau lưng được thắt đơn giản. Mắt kính không có khung nằm ngay ngắn, ở chân mắt kính quấn lên dây xích vàng, ở dưới ánh sáng ảm đạm hiện lên ánh sáng của kim loại.

Mà hiện tại trong đôi mắt màu tím nhạt lại tràn ngập sự ngưng trọng hoàn toàn khác biệt lúc trước.

Trong phòng tổng điều khiển cấp dưới của hắn nằm tứ tung ngang dọc, hắn vừa mới thao tác dị năng giả cấp thấp nằm dưới ghế dựa ở chính giữa, lập tức nhìn thấy cảnh tượng mà tên dị năng giả này đã nhìn thấy.

Là dị năng, tuyệt đối là dị năng. Thanh Ngọc Trầm nghĩ.

Dị năng giả Thanh Ngọc Trầm, dị năng là loại hình khái niệm ‘tinh thần thao tác’, trong vòng 300 mét có thể bị hắn đánh dấu lên đánh dấu tinh thần, sau khi có đánh dấu thì có thể khống chế trong ngàn km.

Dị năng cấp thấp ngoại trừ giống nhau ở phạm vi cùng năng lực lớn nhỏ thì còn có rất nhiều điều kiện sử dụng phức tạp, trung giai cũng có.

Mà điều kiện chế ước của hắn là không thể thao tác dị năng giả cấp cao hơn hắn, hoặc là người thường không có dị năng. Đây cũng là nguyên nhân mà hắn được xưng là ‘dị năng giả thao tác sư’.

Mà hiện tại hắn đã biết kẻ xâm lấn thứ hai có dị năng, cho nên loại khả năng thứ hai có thể loại trừ.

Như vậy chỉ còn có một loại khả năng ——

Kẻ xâm lấn kia ít nhất là cấp A!

Đó là người cường đại hơn hắn, không thể trêu chọc!