Sau một giấc ngủ sâu, Viên Kỳ tỉnh lại trong giọng nói êm dịu nhưng lạnh lùng.
“Có hóa mao cao không?”
Đại Cùng Kỳ (không phải) con hổ con vừa tỉnh dậy: …
Vấn đề này không cho qua được phải không?
Chú hổ con giận dữ mở mắt ra.
Đôi mắt trong veo của Viên Kỳ liếc nhìn bức ảnh treo trên bức tường trắng.
Một trong những bức tranh vẽ một con mèo lông dài màu nâu nhạt xinh đẹp với đôi mắt to màu hổ phách, hơi nghiêng đầu và dùng chân ôm một quả cầu pha lê chứa tuyết, mộng mơ đến mức không nỡ nhìn nhầm.
Bên cạnh bức tranh là bốn chú mèo con trắng nõn, đôi mắt xanh giống hệt nhau, trong trẻo như bầu trời đêm đầu hè, cùng một hàng tám bàn chân nhỏ trắng nõn mềm mại đang cào vào mép giỏ tre, làm cho con người mềm lòng.
Sau khi hổ con Viên Kỳ chống lại sức hấp dẫn của những bức ảnh này, cuối cùng cậu cũng hơi quay người lại và nhìn xung quanh, cậu nhìn thấy nhiều hộp thức ăn cho mèo, thức ăn cho chó, cá, v.v. được sắp xếp ngay ngắn, cũng như nhiều túi đồ chơi thú cưng lớn nhỏ có đủ.
Sau khi nghỉ ngơi đầy đủ, tâm trí của Viên Kỳ đã tỉnh táo hơn.
Cậu là Đại Cùng Kỳ - một con thần thú thượng cổ, chỉ ngủ một giấc mà thực sự đã chuyển từ cuộc họp thường niên không thể giải thích được của một công ty siêu đa quốc gia đến một cửa hàng thú cưng!
Tất cả là do món đùi gà chiên vàng cay cay!
Viên Kỳ nhớ đến dáng vẻ si mê nhai đùi gà của mình thì giơ chân lên che trán, cậu không muốn nhớ lại mà phát ra tiếng nức nở.
Khi tiếng meo meo rõ ràng lọt vào tai, Viên Kỳ vẫn không có phản ứng ngay, lưỡng lự nhìn xung quanh nhưng lại không thấy có con vật nào khác trước mặt.
Sau đó Viên Kỳ lại phát ra một tiếng nghi ngờ.
Sau đó cậu nghe thấy một tiếng "Meo meo?" đặc biệt tinh tế và đáng yêu.
Viên Kỳ hưng phấn đứng thẳng người lên, đôi mắt trong veo đột nhiên mở to, lại liếc nhìn xung quanh.
Đây là một cửa hàng thú cưng lớn, chỗ cậu đang ở là khu vực bán các loại đồ dùng cho thú cưng.
Có nhiều loại đồ dùng cho thú cưng nằm rải rác đây đó, bao gồm thảm ngủ, khung leo núi, chuồng mèo và chuồng chó khác nhau. Nhưng những thứ này rõ ràng là mới và bao bì vẫn còn nguyên vẹn chưa bị hư hại. Không có chuyện chó hay mèo trốn trong đó.
Đồng thời, ngoại trừ nhân viên bán hàng đối diện, ở đây không có khách hàng nào khác nên khả năng những người khác mang mèo con đến đây mua đồ cũng bị loại trừ.
Và tất cả thú cưng được gửi nuôi hay thú cưng của cửa hàng đều ở phía bên kia.
Dù là mèo nhỏ hay mèo lớn, âm thanh meo meo của chúng tuyệt đối không thể nghe thấy ở khoảng cách gần như vậy.
Vì thế…
Viên Kỳ do dự một lát, cuối cùng khó có thể tin mở miệng.
Sau đó, một giọng nói mềm mại và dễ thương khác phát ra từ sâu trong cổ họng cậu.
Không thể tin được!
Viên Kỳ chậm rãi cúi đầu nhìn chân mình.
Lần đầu thức tỉnh huyết mạch, Viên Kỳ đã khó chịu rất lâu vì móng vuốt dày nhưng không lớn của hổ con.
Rốt cuộc, cậu đã mong chờ hình thể mạnh mẽ và lộng lẫy của Đại Cùng Kỳ trong hai năm qua.
Việc không thể trở thành Đại Cùng Kỳ chính là vỡ mộng.