Chương 4

Trương Tĩnh Xu thức dậy từ trong mơ, cuối cùng không ngủ được nữa.

Từ trên tầng cao quan sát phong cảnh cả thành phố này, một màu ráng đỏ nhuộm đẫm cả bầu trời phía đông, sắc trời dần dần mờ sáng.

Cô đứng trước cửa sổ sát đất, nhớ đến bản tin mình từng đọc cách đây mấy năm.

Vườn bách thú ở thành phố Thanh Thành xuất hiện sinh vật kỳ lạ. Nó có khuôn mặt và tứ chi giống con người, nước da khắp cơ thể lại là màu hồng phấn, hơi giống loài mèo không lông, làn da lỏng lẻo và một chiếc đuôi mảnh dài. Điều kỳ lạ nhất là nó không hề có ác ý với con người, ngược lại thể hiện sự thân thiết khác thường. Lúc ấy sự xuất hiện của loài sinh vật ấy gần như khiến cả nước dâng cao tinh thần nghiên cứu về sinh vật ngoài hành tinh, trong khoảng thời gian ngắn vườn bách thú ở thành phố Thanh Thành trở thành công viên nổi tiếng toàn mạng.

Nó nhanh chóng bị đưa đến viện nghiên cứu, ngay khi mọi người tha thiết chờ đợi tin tức về nó, lại có phóng viên lẻn vào viện nghiên cứu rồi phát hiện ra rằng nó đã chết trong phòng thí nghiệm. Khắp người chằng chịt từng vết kim đâm lớn nhỏ không đều.

Nó bị nghiên cứu từ sống đến chết tươi.

Nếu nói chuyện về người cá cho cơ quan tương tự, khả năng cao sẽ có kết quả tương đồng.

Nhưng nếu không nói cho ai, chẳng lẽ trơ mắt biết rõ cậu ta bị ngược đãi tàn nhẫn lại khoanh tay đứng nhìn?

Trương Tĩnh Xu ỉu xìu dựa vào vách tường.

Ngoại trừ chút thương hại đáng buồn cười này ra, cô chẳng thể làm được gì khác.

Trương Tĩnh Xu vào công ty đúng giờ. Liên Châu là công ty bản thổ ở thành phố Thanh Thành, nơi đây là thành phố ven biển, phía tây thành phố là đại dương rộng lớn mênh mông, đại dương tuyệt đẹp ấy được mệnh danh là "Biển Dạ Quang".

Quyền sở hữu của biển Dạ Quang thuộc về công ty Liên Châu.

Dây chuyền trân châu của công ty này ngàn vàng khó có được.

Cô đẩy cửa văn phòng ra, không có một bóng người, trong văn phòng này ngoại trừ cô thì có rất ít người đến công ty đúng giờ, thời gian này mọi người vẫn còn quấn chăn ngủ.

"Tĩnh Xu, giúp chị một tí được không?" Chương Ninh là nhân viên lâu năm của công ty Liên Châu, dựa vào năng lực của mình tiến vào công ty. Từ trước đến giờ nhóm công nhân lâu năm như họ không bao giờ qua lại gì với những đơn vị liên quan ham ăn biếng làm chỉ đi cửa sau.

Nhưng Trương Tĩnh Xu là ngoại lệ.

Chương Ninh rất thích chơi thân với một người có tính cách hiền hòa, diện mạo xinh đẹp như Trương Tĩnh Xu, sự chán ghét với đơn vị của cô cũng giảm đi đôi chút.

"Chị Chương, có chuyện gì vậy?" Trương Tĩnh Xu bước qua.