Chương 6 : Thay quần áo

Quan Cẩn Du cúi đầu sờ lỗ mũi, hồi lâu nhẹ giọng thăm dò hỏi.

" Ừm , nếu không... Chị giúp em mặc ? "

Khi Quan Cẩn Du nói ra bốn chữ kia , Tiết Ly Y cảm thấy đầu óc mình " Oanh " Nổ tung , trên mặt xoạt một cái đỏ lên . Cho dù Quan Cẩn Du trưng cầu thiện ý , nhưng vẫn đâm vào lòng nàng phát đau.

Nàng không biết đến tột cùng là bước chân vào thế giới nào , tại sao tất cả các nhận thức đều sai lệch , sư phụ không có nói qua với nàng dưới núi là như vầy , trong sách không nói tới một chữ.

Nàng ở cái thế giới này , chứng say xe , người dân bình thường có thể tùy ý lấy ra thuốc giải , chính mình bó tay toàn tập.

Hiện tại , tay chân nàng đều hoàn hảo , lại có người hỏi nàng , có cần giúp hay không mặc quần áo?

Nàng cảm thấy mình bỗng dưng bị ném trên đảo hoang , tầm mắt đều là mờ mịt.

" Làm phiền " Lòng bàn tay bị móng tay đâm thủng , Tiết Ly Y lộ ra nụ cười có chút tái nhợt.

Quan Cẩn Du nháy mắt , cảm giác thấy nàng thật sự không tiện , có chút bi thương . Dù sao cô gái ốc đồng này thật lạ nhiều chỗ , chờ lúc ăn cơm xong hỏi rõ.

" Dù sao chúng ta chúng ta đều là nữ , chị so với em lớn hơn mấy tuổi , em coi như chị là chị ngươi , chị giúp em mặc quần áo có gì đâu , em không cần nói làm phiền "

Tiết Ly Y không có như dự liệu Quan Cẩn Du xấu hổ , đem quần áo ngủ trên người cởi ra , đưa lưng về phía Quan Cẩn Du , con mắt nhìn da thịt trắng mịn , như một đôi cánh bướm mở ra, giống như bay tán loạn.

Trong lúc nhất thời làm cho Quan Cẩn Du ngượng ngùng.

" Cái đó... Tiết Tiểu Y , em nhấc tay lên cao một chút "

" Ừm " Nhỏ giọng trả lời

" Như vậy thế nào ? Có chặt hay không ? "

" Không chặt "

" Đừng không tiện , cùng chị nói thật "

" Có... Có một chút chặt "

" Bây giờ như thế nào? " Quan Cẩn Du đem dây cài nút bên ngoài hỏi

" Được rồi " Tiết Ly Y đỏ mặt.

" Cái kia ... Phía trước chị không tiện giúp em , chính em tự điều chỉnh một chút , đem cái kia chỉnh vào trong , như vậy sẽ thoải mái "

Tiết Ly Y không cần suy nghĩ , cũng biết nàng nói cái gì , ngón tay ở trước ngực khẽ nhúc nhích , chốc lát, mức độ cực nhỏ gật đầu , nhìn từ phía sau, trên cổ trắng mịn cũng đỏ một mảnh.

Quan Cẩn Du cảm thấy nàng thẹn thùng quá mức , chuẩn bị đem quần áo ngủ cho nàng mặc lên , Tiết Ly Y quay lại , ánh mắt trong suốt như nước.

Quan Cẩn Du tầm mắt đi xuống lơ đãng quét qua , trong lúc nhất thời sợ run , nàng không phải có ý kiến gì , mà là ...

Dưới bụng có đường là cái quỷ gì ? Tại sao giống như cơ bụng như vậy ?

Tiểu nữ sinh gầy yếu như vậy mà có cơ bụng sao ?

Đây không phải là điểm chính , điểm chính là dựa vào cái gì thân hình nàng so với mình tốt hơn ?!!!

Tuổi tác so với mình nhỏ hơn được đi , da so với mình cũng được đi , ngay cả vóc người kiêu ngạo của mình cũng so với người khác không bằng , nhất thời nhất thời thế giới này tràn đầy ác ý đập vào mặt .

" Quan tỷ tỷ , chị nhìn như vậy có được không ? " Tiết Ly Y hoàn toàn không biết người chị trước mặt này trong lòng đang phẫn nộ , vẫn nho nhã lễ độ hỏi.

Quan Cẩn Du ngửa đầu nhìn nàng , đúng, ngửa đầu , Tiết Ly Y còn so với Quan Cẩn Du cao một chút .

Sau đó lui về phía sau một bước , đánh giá trước ngực nàng , màu đen đường viền hoa bao quanh ngực đầy đặn mềm mại , ừ, xem ra không lớn hơn chính mình , cùng lắm hòa nhau.

Nếu không nói phụ nữ là sinh vật kỳ quái , cho dù trong lòng có ý tứ gì khác , cũng không nói ác ý , nhất định phải tìm ra bản thân có gì vượt qua đối phương mới chịu từ bỏ.

" Dĩ nhiên là được . Mặc quần áo vào , chúng ta ăn cơm tối , sau khi ăn cơm xong chị có chuyện muốn hỏi em " Quan Cẩn Du trên mặt lộ ra nụ cười thỏa mãn.

Tiết Ly Y bụng đúng lúc kêu lên.

Nàng cúi đầu nhìn chân của mình , mặt đỏ càng thêm lợi hại.

Quan Cẩn Du dẫn nàng vào phòng bếp , muốn hỏi ý kiến Tiết Ly Y , ai biết Tiết Ly Y mặt đầy kinh ngạc hỏi nàng tại sao không nhóm lửa nấu cơm , nói nhảm , bởi vì nàng chỉ biết bật lửa , không biết làm cơm.

Cuối cùng cơm tối là Tiết Ly Y làm , bởi vì nàng biết nấu cơm không biết bật lửa , cho nên hai người làm cùng nhau , trong này đứng đầu là người đang ở nhà Chân Thiến , trong tủ lạnh thực phẩm trước hai ngày được nàng thay đổi , nếu không túi bánh mì , socola ăn một nửa , uống còn một nửa sữa bò sẽ bị mọc nấm .

Quan Cẩn Du ăn bữa cơm tối này cả người thoải mái , Tiết Ly Y nhìn thấy nàng vui vẻ , trong lòng cảm thấy liên lụy người khác cũng được thả lỏng , chân mày từ từ giãn ra , Quan Cẩn Du liếc thấy nàng nở nụ cười , phá lệ vào phòng bếp bới thêm chén cơm thứ hai , cho dù làm cho bao tử nàng không thoải mái một đêm .

Rất lâu sau , Tiết Ly Y vùi ở trong ngực Quan Cẩn Du nằm trên ghế phơi nắng , đột nhiên nhớ tới chuyện này , liền hỏi đêm hôm đó Quan Cẩn Du tại sao ăn thêm một chén cơm , Quan Cẩn Du cúi đầu mổ mổ môi của nàng , cười không nói.

Tại sao?

.... Đương nhiên là vì bảo vệ một cô gái có lòng tự ái yếu ớt.

Ăn xong cơm tối , Tiết Ly Y rửa chén , Quan Cẩn Du quần áo ngủ đi tắm. Biết Tiết Ly Y cố ý yêu cầu rửa chén , Quan Cẩn Du vui vẻ đồng ý nàng , không biết còn tưởng rằng hai người đã sống cùng bao lâu.

Quan Cẩn Du tóc ướt nhẹp đi ra từ phòng tắm , trên người mặc áo ngủ cổ áo tròn màu xanh da trời , rửa đi kem phấn , dáng vẻ như chỉ mới hai mươi tuổi , giống như còn chưa bước vào cuộc sống sinh viên , Tiết Ly Y vẫn ngồi ở trên ghế sa lon , hình dung cẩn thận , hai con mắt tò mò nhìn trên bàn màn ảnh phát ra ánh sáng là máy vi tính xách tay.

Cái này làm cho nàng nhớ lại ban đêm hai ngày trước nhặt được nàng , nàng cũng như vậy , lúc ấy mình còn tưởng rằng là uống rượu hồ đồ , sinh ra ảo giác , ngày thứ hai tỉnh lại trên bàn phát hiện một thỏi bạc vụn . Trải qua giám định vậy căn bản không phải đồ kịch biểu diễn , mà là bạc thật.

Trang phục cổ đại , giọng nói cổ đại , lấy bạc vụn bày tỏ cảm ơn , không biết chữ lại có thể lại có thể nói thành văn , còn có tốc độ quỷ dị kia , Quan Cẩn Du trong lòng phỏng đoán ...

" Uống nước ? " Quan Cẩn Du mặc dù thắc mắc , nhưng lấy ra ly nước rót một ly nước sôi , giống vậy ly của mình, bày ra dáng điệu chính thức nói chuyện.

Tiết Ly Y hai đầu gối khép lại , lưng thẳng tắp.

" Không cần khẩn trương , chị có mấy lời muốn hỏi em , hơn nữa... Chị có lẽ có thể giúp em"

Quan Cẩn Du mỉm cười.

" Giúp em? " Tiết Ly Y ánh mắt lấp lánh nhìn nàng.

" Dĩ nhiên , chỉ cần em nói thật "

" Nhất định biết gì nói nấy , không hề giấu diếm "

" Em là người ở nơi nào? " Quan Cẩn Du lần này không uốn nắn nàng , phân tích cặn kẽ bắt đầu hỏi

" Là người ở núi Thanh Thành "

" Tứ Xuyên ? Núi Thanh Thành ? "

" Em không biết Tứ Xuyên ở nơi nào , nhưng em lớn lên ở núi Thanh Thành , trên núi không chỉ một mình em"

" Còn có sư phụ em? "

" Trừ sư phụ em ra , còn có mấy sư bá cùng sư thúc , a sói , a hổ , a báo... " Tiết Ly Y gật đầu.

" .... Em nói a sói , a hổ , a báo là dã thú? " Quan Cẩn Du

" Ừm "

" Em làm sao tới nơi này? "

Tiết Ly Y ngày đó trải qua nói rõ cho nàng , Quan Cẩn Du hai tay cầm ly nước , ánh mắt trầm xuống , nhìn trên mặt nước lá trà Bích Loa Xuân từ từ chìm xuống , nửa ngày không có lên tiếng.

*Đào Hoa nguyên ký " Bất tri hữu Hán, hà luận Ngụy Tấn " * , như vậy hôm nay đây ? Nàng ở rừng sâu núi thẳm khẳng định chưa từng có dấu chân của loài người , chẳng lẽ Tiết Ly Y chính là tới từ đó ?

( Đào Hoa nguyên ký là tác phẩm của Đào Uyên Minh ý nói có một nơi như bồng lai tiên cảnh có một người đi lạc vào nhưng khi đi ra thì không tìm được đường trở lại, không một ai biết )

( Bất tri hữu Hán, hà luận Ngụy Tấn là câu nói trong tác phẩm trên : Không biết có nhà Hán, nói gì đến nhà Nguỵ, nhà Tấn . Nghĩa là Khi hỏi nay là đời nào, thì lại không biết có đời Hán, và không biết gì đến triều Ngụy, triều Tấn) .

" Em đi theo chị " Nàng trầm ngâm hồi lâu , con ngươi sáng lên , hướng về phía một mặt đợi làm thịt Tiết Ly Y nói .

Quan Cẩn Du vào phòng sách có một một bộ " Nhị thập tứ sử " , sách là nàng mua , nhưng nàng không đọc , Chân Thiến là thanh niên văn nghệ , ở nhà nàng ngây ngóc nhàm chán có lúc tới kệ sách nàng , phát hiện bốn phía dều là thị trường đầu tư chứng khoán , nhìn muốn ngủ gà ngủ gật , liền ra lệnh nàng mua một bộ " Nhị thập tứ sử " Cho nàng giải sầu.

" Em đọc một đoạn thử xem " Nàng từ trên kệ rút ra một quyển thật dày "Tống sử " Đưa cho Tiết Ly Y nói

( Tống sử là một trong bộ sách trong Nhị thập tứ sử )

Kỳ thức một khắc khi mở sách ra ngón tay Tiết Ly Y thậm chí phát run , nàng đối thế giới bên ngoài không biết chữ , lúc còn nhỏ nàng đọc nhiều sách vở nhưng không thể bị vạch trần lên vết thương.

Đập vào mắt là chữ in ngay ngắn , xếp hàng tinh tế mực đen chữ phồn thể , Tiết Ly Y ánh mắt bỗng dưng trợn to.

" Anh tông thể càn ứng lịch long công thịnh đức hiến văn túc vũ duệ thánh tuyên hiếu hoàng đế , húy thự , bộc an ý vương duẫn để cho thứ mười ba tử, mẫu viết tiên du huyền quân Nhâm thị. ...."

Chỉ nhìn Tiết Ly Y trước khi đọc , Quan Cẩn Du biết mình suy đoán đúng một nửa , đến khi Tiết Ly Y đọc đến " Tông thất thế hệ sáu " , nàng giơ tay lên , tỏ ý không cần đọc.

Cho dù chuyện này nghe có chút không tưởng tượng nổi , nhưng Quan Cẩn Du lựa chọn tin tưởng Tiết Ly Y, bởi vì ánh mắt nàng quá tinh khiết , ở trong rừng không giống như ở ngoài này dưỡng ra người như vậy . Từ lần đầu tiên thấy nàng , thì có loại cảm giác này.

Nếu như không phải , vậy chỉ có một khả năng , nàng giả bộ. Thế nhưng Quan Cẩn Du không cho rằng mình có gì tốt , nàng là cô gái , không lừa gạt tình , mình coi như có lương cao , không tới mức giàu , loại bỏ khả năng lừa gạt tiền. Huống chi nàng bởi vì công việc thường xuyên cùng chính phủ cấp cao giao thiệp , cặp mắt kia nhìn qua không biết bao nhiêu sự dơ bẩn , một cô gái hai mươi tuổi như thế ? Muốn lừa gạt mình? Tu luyện thêm hai mươi năm nữa còn tạm được.

" Quan tỷ tỷ , em có thể tiếp tục xem quyển sách này sao? " Tiết Ly Y ôm quyển sách vào trong ngực , thận trọng hỏi.

Ngón tay nàng thon dài trắng nõn , bìa sách màu đen phân chia rõ trắng đen.

Quan Cẩn Du tin nàng từ " Đào hoa nguyên ký " tới , một buổi tối bơ vơ không chỗ nương tựa , lúc này nhìn Tiết Ly Y rất sợ đi sai bước cẩn thận , trong lòng thêm vài phần thương tiếc , thanh âm cũng nhẹ nhàng xuống nói

" Dĩ nhiên có thể . Trừ cái này , trên giá sách có loại nào em đọc được, em cứ lấy. Những sách này ở đây là lịch sử chúng ta , có lời nói như thế này , đọc sử cái gì đó.... Minh chí , em nhìn một chút cũng được " ( Minh chí : triều đại nhà Minh)

Tiết Ly Y đem " Tống sử " Để trên bàn , ngón tay mới động , Quan Cẩn Du liền đưa tay cản lại nói

" Đừng ! em ý thức được , nơi này không phải chỗ ở của em , cho nên không cần làm loại hành lễ này "

Sẽ tổn thọ em gái a 囧.

Tiết Ly Y tựa hồ ngẩn ra , sau đó khẽ cười .

Là loại này ấm áp yên tĩnh nở nụ cười.

Nàng là lần đầu tiên cười như vậy , Quan Cẩn Du thiếu chút nữa bị nụ cười bị lung lay , tỉnh lại .

" Ngoan " Quan Cẩn Du theo thói quen giơ tay lên xoa mái tóc dài mềm mại nàng nói.

" Chuyện còn lại ngày mai nói sau , chị còn phải làm việc . Cho nên em tối hôm nay muốn ngủ nơi nào?".