Chương 5: Ở chung

Tiết Ly Y lần thứ hai vào nhà Quan Cẩn Du, dĩ nhiên, lần trước là bị lôi vào, hơn nữa cho tới bây giờ nàng không suy nghĩ ra tại sao lúc tỉnh lại nằm trên ghế sa lon.

Nàng sống một mình, đồ dùng thường ngày vốn nên dành cho một người, nhưng rất kỳ quái đồ trong nhà nàng phần lớn đều dành cho hai người.

Quan Cẩn Du bận rộn công việc, ba ngày không chợp mắt, đại đa số thời điểm căn bản không để ý tới mình, một năm 365 ngày 200 ngày đã đi công tác, thuê phòng ở cơ bản để có nơi dừng chân, Chân Thiến lần đầu tới lo lắng, nhưng cả nhà đều dời đến Lâm thị thành phố, có ba mẹ chăm sóc, so với Quan Cẩn Du quá thoải mái .

Quan Cẩn Du cùng Chân Thiến sinh ra ở Nam phương trấn nhỏ - Giang Thành, hai nhà là hàng xóm , từ nhỏ mặc cùng cái váy lớn lên, sau đó hai nàng thi đậu đại học ở Lâm thị thành phố, xem như đi nửa bước vào đầm nước đυ.c, không chịu thua kém ở trong bùn lăn lộn mấy năm, không tính giàu có gì , nhưng cũng coi dư giả. Chân Thiến là con gái một , hoàn cảnh gia đình cũng được , ba mẹ ở Giang Thành thảo luận dứt khoát mua phòng tại Lâm thị ở cùng con gái .

Quan Cẩn Du thì khác , ba ba nàng rất mạnh mẽ , bây giờ còn chiến đấu hăng hái ở cửa hàng tổng hợp , mọi người đều ở Giang thành , ba nàng ở Lâm thị không quen , hơn nữa nàng không giống Chân Thiến hôn nhân đã dược sắp đặt , chính mình còn cô đơn , nếu sống cùng ba mẹ sẽ không phải ép cưới , chẳng phải muốn nàng phát điên , cũng chỉ vui vẻ tuân theo lệnh . Nàng còn có một em trai ở Thâm Quyến , ăn sung mặc sướиɠ , ba mẹ cũng không chịu qua.

Ngoài ra , Chân Thiến là bạn thân hai mươi bốn năm, trừ thời gian đi làm, hẹn hò, cơ bản rảnh rỗi đều chạy qua phòng nàng, quét dọn vệ sinh, giặt quần áo, nấu cơm, làm bán thời gian, không trả một đồng. Mỗi lần Quan Cẩn Du mệt mỏi đến như con cún nằm trên giường, Chân Thiến ở bên cạnh như con ruồi lải nhải.

" Ai nha mình nói Quan Quan, cậu nhìn mình qua nhà cậu dọn dẹp đi, bên ngoài bây giờ thuê người làm việc nhà lương rất cao cậu có biết hay không? Mình ở chỗ cậu như người giúp việc không nói , tiểu Lưu nhà mình lại ghen , cậu nói mình làm sao a?".

" Còn có thể làm gì ? Nữ Vương đại nhân ngài đạo đức cao , ngài rất tốt , cứu bách tính lúc dầu sôi lửa bỏng , đảng và nhân dân sẽ vĩnh viễn nhớ cậu! " Quan Cẩn Du nhắm hai mắt , tay ở trên giường quơ qua quơ lại , ôm gối , phát ra một tiếng thỏa mãn , vẻ mặt lừa gạt nói .

" Thế nào ? Nhân dân chuẩn bị báo đáp bổn tiểu thư thế nào? " Chân Thiến nghe trong lòng đắc ý , còn chưa vừa lòng lời Quan Cẩn Du nói .

" Tiền thưởng hạng mục hạ xuống , mình van cầu cậu để yên cho mình đi , nhân dân bảo đảm không có câu oán hận nào , cậu để cho mình ngủ đi " Quan Cẩn Du ôm gối kêu rên , ngay cả mí mắt nàng đã cũng không nhấc lên nổi , ngươi nói thêm câu nữa ta liền liều mạng với ngươi.

" Cậu đem cởϊ áσ khoác a , đổi quần áo ngủ , cậu không biết áo sơ mi mặc trên người rất đắt sao? Ngủ nhăn lại thì làm sao, mình làm miễn phí sức lao động như vậy, cậu đứa nhỏ này, thật là không làm ra không biết củi gạo quý " . Làm gì được Chân lão mẹ cho tới bây giờ không có có chừng mực, nàng nhìn lướt qua Quan Cẩn Du nửa chết nửa sống, cau mày nói.

Hey , đại gia ngươi , áo sơ mi mình mua hay cậu mua ?

Quan Cẩn Du cảm thấy Chân Thiến căn bản không phải lao động nhiệt tình hoặc vì nghĩ tới mình chạy tới nơi này lao tâm lao lực , nhất định là ở nhà bị ức hϊếp , muốn hưởng thụ làm chủ việc nhà , cá lớn nuốt cá bé , cá nhỏ ăn con tôm nhỏ , mình chính là con tôm nhỏ kia.

Quên đi , mình là đại nhân rộng lượng , không cùng nàng so đo , nàng yên lặng đem những lời này nuốt xuống.

" Biết rồi , Chân lão mụ " Quan Cẩn Du uể oải nói , đem thân thể khó nhọc ngồi dậy , cũng may Chân Thiến có chút nhân tính , đem quần áo ngủ treo trong tủ lấy ra cho nàng , chỉnh tề đặt trước mặt nàng. Nhưng Quan Cẩn Du mặc bừa bãi , gật gù đắc ý , cuối cùng vẫn là Chân Thiến không nhìn nổi , giúp đem quần áo ngủ mặc vào , nhét trở vào trong chăn.

" Đúng rồi, cậu mới vừa gọi mình là gì? "

" Mình nói, Biết rồi nữ vương đại nhân " Quan Cẩn Du nhắm hai mắt lại , hừ hừ nói.

" Nữ Vương đại nhân , mau đi để cho mình ngủ , mình sắp thành thiếu phụ chờ chồng rồi "

" Mình đời trước là phá hủy một dòng sông nên giờ gặp cậu phá hoại " Chân Thiến từ tủ đầu gường lấy mặt nạ , nhẹ nhàng đặt lên mặt Quan Cẩn Du , tức giận nói.

Dĩ nhiên lúc này Quan Cẩn Du sớm đi gặp * Chu công * ( ngủ ) .

Nữ vương đại nhân vì thuận lợi mình , đem đồ đạc phân chia trong nhà Quan Cẩn Du , quần áo ngủ dép đồ rửa mặt , thậm chí ngay cả trong tủ treo quần áo của nàng , quả thực đan xen chằng chịt , không chỗ nào không có . Sau đó nữ vương Vương đại nhân làm xong , phát hiện có một rương đồ, quả thực kinh ngạc , để nói sau vậy.

Quan Cẩn Du vì cho nữ vương đại nhân tiện lợi , mua một ít đồ lót mới bao gồm quần áo ngủ đặt ở trong tủ treo quần áo , đáng tiếc Chân Thiến chưa kịp dùng tới , vừa vặn cho Tiết Ly Y.

Quan Cẩn Du coi như cẩn thận quan tâm , trong phòng tắm chỉ cho nàng cách dùng vòi sen làm sao điều chỉnh nước nóng nước lạnh , còn đem nước ấm điều chỉnh tốt mới đóng cửa lại , Tiết Ly Y nhìn chằm chằm đồ lót nàng đưa vào , mắt choáng váng.

Áo ngủ nàng không kỳ quái , nàng nhìn thấy Quan Cẩn Du mặc qua , chủ yếu là hai nửa hình tròn , cùng hai dây lưng đồ vật gì đây?

Nàng dò xét thân thể mình một phen , ánh mắt như ngừng lại trước ngực phẳng , mặt rốt cuộc không chịu thua kém đỏ lên.

Còn có một miếng vải mỏng manh , đây là tiết ... tiết khố ? ( qυầи ɭóŧ ) .

Tiết Ly Y có chút muốn khóc.

Nàng nhớ lại khi còn bé đám kia lão già kia không ngừng đỏ mặt giải thích cho nàng áo yếm tiết khố nữ nhân , khi đó là xảy ra chuyện gì chứ ? Mình vốn không xấu hổ như vậy , bị một đám lão già đỏ mặt giờ mới sinh ra điểm giận dữ và xấu hổ muốn chết , lúc này thật muốn khóc thật lớn a.

Nói đến , nàng hai mươi năm qua , cũng đã khóc qua một lần.

Bây giờ 囧.

Tiết Ly Y che nửa mặt , cầm lên miếng vải hình tam giác mỏng manh , mặt từ từ đỏ lên . Quan Cẩn Du biết rõ Chân Thiến yêu thích cố ý chuẩn bị cho nàng loại mỏng xuyên thấu , nhìn gợi cảm như vậy , màu đen lôi cuốn , phần lớn là lụa mỏng , ở giữa có hình bông hoa diêm dúa lòe loẹt.

Bông hoa ném ánh mắt quyến rũ nói: Đến đây , đến đây !

Lúc này Quan Cẩn Du hoàn toàn không biết trong phòng tắm em gái nhỏ đang quẫn bách , dù sao cũng mặc bên trong , không người nhìn thấy phải không ?

Nàng đầu tiên là mở ra cửa phòng ngủ , chạy đi thư phòng dò xét một phen , phát hiện Chân lão mụ dọn dẹp quả thực sạch sẽ , gọn gàng ngăn nắp.

Ok , dứt khoát chủ nhật hẹn Thiến Thiến ra ngoài đi dạo , bồi thường nàng thật tốt .

Quan Cẩn Du lúc này gửi cái tin nhắn cho Chân Thiến , bên kia vài giây trả lời lại : Trẫm biết , bình thân !

Quan Cẩn Du nhìn màn hình bên trong tràn đầy ngạo kiều , cơ hồ có thể tưởng tượng được Chân Thiến hai chân ngồi ở trên ghế sa lon , hất càm vẻ mặt coi thường.

Nàng lắc đầu cười một tiếng, ném điện thoại di động qua một bên , từ bàn uống trà phía dưới lôi ra quyển sách màu xanh da trời thật to , bên trong chừng một trăm trang , đặt thật chỉnh tề , đây chính là tài sản nàng trân quý nhất , không có cái này nàng không sống được.

Nàng tìm kiếm khắp thành phố , không biết bao lâu thời gian mới có thể hoàn thành tác phẩm nghệ thuật như vậy cất giữ , không chỉ có xếp hàng ngay ngắn , còn dùng đủ loại bút mực đánh dấu , thậm chí đánh dấu số trang ghi mục lục , từ 1 - 70 trang là thức ăn Trung Quốc , Nhật , Hàn cùng với vài thứ khác , có thể thấy người làm ra kinh nghiệm phong phú .

Chân Thiến nếu ở chỗ này , thế nào cũng đem đi vò nát .

Thật ra thì Quan Cẩn Du không tính hoàn toàn biết nấu cơm , tối thiểu có thể đem mì ăn liền nấu thành mì viên , đem gạo tẻ nấu thành bánh dày , dính đến nổi như ăn cao su không mở miệng ra nổi . Vì nhân dân tiết kiệm lương thực , bảo đảm có thể kéo dài , Quan Cẩn Du dứt khoát buông tha phòng bếp .

Nàng lật mấy tờ qua lại , xé tờ giấy ghi nhớ đè lên ly nước , sau đó đem máy vi tính xách tay mở ra , ngồi ở trên ghế sa lon bắt đầu xử lý công việc , cho dù mới vừa hoàn thành hạng mục lớn , cuộc sống nàng vẫn không có rãnh rỗi , có phần báo cáo phải nộp lên , chủ nhật muốn đi dạo phố , phải đem công việc làm trước thời hạn làm xong .

Nàng chăm chú trên bàn phím đánh chữ , thời gian trôi qua , ngoài cửa sổ bắt đầu tối , Quan Cẩn Du nhỏ vài giọt thuốc nhỏ mắt , ngửa mặt ở ghế sa lon nghỉ ngơi , sau đó đứng dậy mở đèn , mới nhớ trong phòng tắm còn có một người , lại nhìn thời gian , đã qua hơn nửa tiếng.

" Tiểu Y , em còn ở bên trong không ? " Quan Cẩn Du nghiêng lỗ tai , nhẹ giọng gõ cửa phòng tắm.

Bên trong binh bang một trận , hồi lâu , mới truyền tới trả lời

" Em em em .... em đang mặc quần áo ! "

Mặc quần áo thì mặc , tại sao nghe giống như đem phòng tắm nhà mình phá hủy vậy ?

" Ầm "

Quan Cẩn Du cảm thấy hình như là người nào đó đυ.ng phải đầu.

Quan Cẩn Du không thích nuôi động vật , nếu thích cũng không có thời gian nuôi. Chân Thiến so với nàng tốt hơn , có cuộc sống của mình , không thể nào ở bên cạnh nàng mọi lúc , bỗng nhiên nhà có thêm một hơi thở , cho dù mơ hồ cũng xem như vật sống , có thể nói một chút .

" Em có phải đυ.ng ở đâu rồi không ? Có muốn chị vào xem một chút không ? " Nàng không nhịn được cười lên , quan tâm hỏi.

" A ! Em không có sao ! Quan tỷ tỷ , chị đừng vào ! " Bên trong giọng nói đột nhiên hét lên .

Lại là một trận binh bang.

Tiết Ly Y nhanh đem chai lọ trên mặt đất nhặt lên , làm lộn xộn trên kệ , sau đó ba chân bốn cẳng đem quần áo mặc vào , thật vất vả đem tiết khố tràn đầy xấu hổ mặc lên , rồi đến bra , nàng nhíu mày , liếc mắt mới vừa rồi áσ ɭóŧ màu xanh đã dơ không thể mặc lại , nàng lại nhìn bra , nàng nếu như mặc được , cũng sẽ không ở bên trong lâu như vậy.

Cắn răng giậm chân một cái , Tiết Ly Y quyết định hai tay che ở trước ngực , mặc áo ngủ đi ra ngoài.

Quan Cẩn Du bất ngờ không đi , khoanh tay dựa ở cửa phòng tắm , tóc tản ra buông xuống , nhu thuận ở đầu vai , áo sơ mi trắng ống tay áo hơi cuốn lên , cổ tay trắng nõn.

Nàng ánh mắt nhu hòa , cười liếc nhìn nàng.

" Đi ra rồi ? "

Tiết Ly Y nhìn muốn biết nữ nhân phát triển dồi dào , không nhịn được nhìn trước ngực Quan Cẩn Du một cái , nhưng ánh mắt nàng quá mức táo bạo và thẳng thắn , không che giấu.

" ... " Quan Cẩn Du .

Nàng ho khan một tiếng , đi vào thu thập mang giặt quần áo đi giặt , Tiết Ly Y kéo tay nàng , trước ngực bỗng nhiên cảm giác trống rỗng , vì vậy mặc dù ngực phẳng cũng phải lấy tay kia che lại .

Quan Cẩn Du cau mày , tầm mắt rơi vào cánh tay tay phải nàng níu lại mình , ánh mắt kia thường ở thương trường lui tới khí tràng tản ra , Tiết Ly Y rụt tay lại , Quan Cẩn Du liền đi vào .

Nằm lẻ loi một đống phía trên quần áo , nhìn thiên hạ bằng nửa con mắt bra .

"... " Quan Cẩn Du .

"..." Tiết Ly Y .

Tiết Ly Y đứng ở cửa , trên mặt đỏ ửng như máu muốn nhỏ xuống , ngay cả lỗ tai đều đỏ .

Cùng lúc đó , Quan Cẩn Du chú ý tới trong quần áo đổi lại có một vải màu xanh , giống như trong phim cái yếm ? Trong đầu nhất thời hiện lên một đống lớn dấu hỏi ? Lại không mở miệng hỏi .

Nàng ánh mắt do dự , cuối cùng ngừng ở trước ngực Tiết Ly Y rõ ràng nhô lên.