Chương 7 : Thân phận

Buổi tối ngủ ở chỗ nào ?

Nhà Quan Cẩn Du một căn phòng ngủ một gian phòng sách , nhà từ trước giờ chưa có người ngoài vào ở , lúc trước Chân Thiến cùng Quan Cẩn Du ngủ chung với nhau , cho nên không có cái giường thứ hai.

Phòng khách ngược lại có ghế sa lon , nhưng Quan Cẩn Du là chủ nhân không có cao thượng quên mình nhường gường , mình ra ngủ ghế salon , hai người ngủ chung? Nàng với Tiết Ly Y còn chưa thân đến mức độ đó , vậy chỉ có một khả năng để cho Tiết Ly Y ủy khuất nằm trên ghế salon , giúp nàng tìm nhà hay là để cho nàng tạm thời ở tại nơi này , sau này hãy nói.

Vì vậy , lặng lẽ nhìn Tiết Ly Y , người có chút nhãn lực cũng biết nên nói mình ngủ ở ghế salon , nhưng hết lần này tới lần khác Tiết Ly Y lại là một người biết nhìn ánh mắt người khác , không thể nói như vậy , nàng căn bản không có nghĩ tới phương diện kia.

" Quan tỷ tỷ, em tối nay không ngủ, em muốn nghiên cứu kỹ quyển sách này "

" Tuy nói đến mùa hè , ban đêm vẫn có chút lạnh , em buổi tối đọc sách tốt nhất đem áo khoác mặc vào " Quan Cẩn Du không hỏi , xoay người trở về phòng lấy áo khoác dày , dặn dò.

" Cám ơn " Tiết Ly Y hai tay nhận lấy , không có làm lễ nghi , chẳng qua vuốt cằm nói.

Quan Cẩn Du nhíu mày , tâm tình vui vẻ trở về phòng.

Hai giờ sáng , Quan Cẩn Du lấy mắt kính không gọng xuống đặt ở tủ trên đầu giường , xoa mắt đau nhức , sau đó khép lại máy vi tính chuẩn bị ngủ , vốn là đã nằm xuống , lập tức bật dậy , mở cửa phòng.

Cửa thư phòng khép hờ , lộ ra một vệt ánh sáng màu trắng.

Quan Cẩn Du xuyên qua khe hở nhìn vào bên trong , nhìn thấy cô bé kia khoác áo khoác , ngồi ngay thẳng , lông mày nhíu lại , chuyên chú , an tĩnh giống như tuyết vậy.

Cửa sổ mở ra một kẽ hở , gió thổi vào , nàng giơ tay vén tóc hạ xuống ra phía sau tai .

" Tiểu Y , có muốn uống sữa hay không ? "

Cửa nhẹ nhàng đẩy ra , Tiết Ly Y vừa vặn đối diện nữ nhân cười híp mắt.

" Cám ơn "

Tiết Ly Y phát hiện nàng trừ hai chữ này ra thì không có lời nào để nói , vì vậy âm thầm áo não cắn môi dưới.

Quan Cẩn Du ngược lại không phát hiện động tác nhỏ của nàng , đưa qua ly sữa nóng rồi ngáp trở về phòng , lúc gần đi nói

" Chị ngủ trước . Em đi ngủ sớm một chút , phòng khách phía trên ghế sa lon có bộ chăn mỏng "

Sau khi nàng đi , sắc mặt Tiết Ly Y bỗng nhiên đỏ ửng , không hiểu tại sao người chị này từ sờ đầu mình đã tiến hóa thành sờ mặt mình , tựa hồ còn làm dáng vẻ không biết chán.

... Ngô , cảm giác càng khó hiểu.

Buổi sáng sáu giờ hai mươi , đồng hồ reo đúng giờ quy định đem Quan Cẩn Du từ trong chăn đào lên , nàng ngồi dậy , ôm chăn chợp mắt ngồi năm phút, sau đó mở mắt ra đã hoàn toàn không nhìn ra buồn ngủ , chạy đua với thời gian , rửa mặt , thay quần áo, trang điểm , làm lưu loát.

Một ngày buổi sáng này cùng với trước kia không có gì khác biệt , chờ Quan Cẩn Du trang điểm xong , mới ý thức tới trong phòng nhiều hơn một người tựa hồ không có một chút động tĩnh , trên ghế sa lon không có ai, đến phòng sách.

Quan Cẩn Du vừa đẩy cửa ra , nhìn thấy một bóng người khỏe mạnh từ trên tường bay xuống , bàn tay chống xuống đất , tinh thần phấn chấn đứng ở trước mặt mình , đi chân trần , không có mang vớ.

" Sớm , Quan tỷ tỷ " Tiết Ly Y thật giống như rất vui vẻ .

" ... Sớm " Quan Cẩn Du.

Nàng giương mắt nhìn góc tường , nếu như không nhìn lầm , nàng từ nơi đó trực tiếp bay xuống? Dập đầu biểu diễn động tác giống như xiếc ? Đây nếu là để cho Chân Thiến mê võ công thấy , thế nào cũng trực tiếp quỳ xuống dập đầu bái sư .

" Em mới vừa làm gì ? "

" Em đang luyện công a , mỗi ngày đều phải làm một giờ "

" Ừm ... " Quan Cẩn Du không tự chủ nuốt nước miếng một cái nói

" Em có thể làm mẫu cho chị xem đi lên làm sao? "

" Được. "

Quan Cẩn Du thấy người trước mắt chợt lóe , thậm chí ngay cả một chút thanh âm không nghe , lúc ngẩng đầu cảm thấy đỉnh đầu muốn bốc hơi , một câu nói nghẹn ở trong cổ họng nói không ra .

Phòng sách nàng xây rất cao , chừng ba mét , trung gian bảy , tám tầng , Tiết Ly Y mỗi tay để ở một tầng , xoay người , đầu dưới chân lên trên , hai con mắt sáng thu hút .

Nghe Chân Thiến nói cái này gọi là *bích hổ du tường* , chẳng lẽ không phải là trong tiểu thuyết mới có công phu này sao ?

( Bích hổ du tường : là tuyệt kỹ khinh công nằm trong Thất thập nhị huyền công của võ học Thiếu Lâm Tự thường được nhắc đến trong các tiểu thuyết võ hiệp Trung Hoa. Là loại công phu chuyên bò sát mô phỏng theo động tác của thằn lằn (bích hổ ), nên "Bích hổ du tường " còn được gọi là "thằn lằn leo tường " nhằm ám chỉ độ bám của lực chân và tay khi leo lên các bề mặt thẳng đứng. )

Thấy Quan Cẩn Du nhìn nàng , Tiết Ly Y nháy mắt mấy cái , không biết làm sao muốn lấy lòng một chút , thành thạo nâng eo đem người gập lại , toàn bộ sau lưng dán vào trên giá sách , cuộn tròn trên không trung.

" ... "

Quan Cẩn Du đột nhiên cảm giác cơ bụng nàng đẹp mắt cũng không phải là không có đạo lý , cái này lực eo ...

" Tốt lắm , em có thể xuống , chúng ta đi ra ngoài ăn sáng , em đánh răng rửa mặt ... Nguy rồi ! "

Nói đến đánh răng rửa mặt , Quan Cẩn Du mới nhớ tối ngày hôm qua mình trước khi ngủ không có cho chuẩn bị không có cho bàn chải đánh răng với khăn lông , nàng lúc này bắt đầu lục tung , vừa nói

" Em chờ một chút , chị đi lấy cho em khăn lông cùng bàn chải đánh răng , sau đó dạy em đánh răng " .

" Chị đừng nóng vội " Tiết Ly Y kéo tay nàng , vừa chạm vào , sau đó lui về phía sau một bước thả tay , không hoảng hốt không vội vàng nói.

" Em ở phòng bếp dùng muối đánh răng , bàn chải đánh răng ngay tại trong tủ , em loại bỏ một số thứ , hy vọng chị không để ý . Hơn nữa bữa ăn sáng em đã làm xong , không biết chị thích ăn cái gì , cho nên nấu một nồi cháo cùng một nồi mì , còn chiên hai quả trứng , làm vài món ăn ở trong nồi hầm "

" Ừm không có chuyện gì , chị ăn hết không chọn " Quan Cẩn Du nhướng mày một cái , mới phản ứng được

" Không phải , em làm lúc nào? "

" Em ngày hôm qua gặp chị ở trạm xe buýt đại khái là tám giờ , cho nên em dựa vào đường đi tính toán một chút thời gian chị ra cửa , đại khái là bảy giờ rưỡi , cho nên nói sớm hơn nửa giờ làm , bây giờ ăn đúng lúc " Tiết Ly Y mím môi , thoáng rủ xuống rủ mắt xuống , cười che đi sự xấu hổ.

Tiết Ly Y chẳng qua là thiếu kinh nghiệm cuộc sống ở hiện đại, chính là bởi vì trước kia mờ mịt , cho nên năng lực thích ứng mới phá lệ mạnh mẽ , nhìn thời gian hiện đại , nàng lần trước ở đồn công an liền học được.

Phòng khách rèm cửa sổ bị kéo ra , ánh mặt trời màu vàng chiếu vào , ấm áp không tưởng tượng nổi , Quan Cẩn Du hưởng thụ người nào đó chuyên tâm chuẩn bị bữa ăn sáng , trong lòng âm thầm suy nghĩ : Lần này hình như là nhặt được báu vật.

Ăn sáng xong , bảy giờ hai mươi , Quan Cẩn Du híp mắt , nghĩ đến cái gì đó , móc điện thoại di động đi ra ngoài gọi điện thoại

" Ừ, Thiến Thiến là mình "

Tiết Ly Y đang thu dọn chén đũa , nghe được giọng nói cực kỳ ôn nhu của Quan Cẩn Du , nàng lần đầu tiên nghe nàng nói như vậy , đối với người kia ... nhất định là rất đặc biệt.

Tại sao giống như chút hâʍ ɦộ ?

" Mình có một người bà con xa , muốn làm chứng minh thư , có chút đặc biệt , cho nên hỏi cậu một chút "

Bà con xa? Tiết Ly Y dừng động tác lại , đôi mắt xinh đẹp chớp chớp , là mình sao?

" Cậu không cần biết người nào , mình có nhiều bà con cậu không biết . Chủ nhật này mình định dẫn nàng cùng đi dạo phố , đến lúc đó cậu đến , mình cho cậu bất ngờ "

" Mình biết hỏi cậu vô dụng a , mình đây không phải là nói cho cậu biết một chút sao ? Ai bảo Lưu Cảnh Quan là người Chân gia các người ? Nếu cậu không đồng ý , mình làm sao dễ dàng lay động hắn " Không biết bên kia nói cái gì , Quan Cẩn Du cười đến sáng lạn.

Có lẽ thấy tầm mắt Tiết Ly Y , Quan Cẩn Du nghiêng đầu hướng nàng cười , tiếp tục đưa lưng về nàng , mặt nhìn ngoài cửa sổ nói điện thoại , một cái tay ôm ở trước ngực , màu trắng âu phục tăng thêm vẻ đẹp mát lạnh nhu hòa.

" Dạ dạ dạ , mình sai rồi " Nàng hơi híp mắt , lông mi thật dài , khuôn mặt hiện lên tầng ánh sáng mông lung.

" Dạ dạ dạ , mình bảo đảm không tái phạm "

" Được , nữ vương đại nhân "

" Được, chủ nhật gặp "

Quan Cẩn Du cúp điện thoại ngón tay khẽ lướt , lại gọi tiếp , trên mặt theo thói quen nở nụ cười nhàn nhạt , mi mắt cong , rất đẹp mắt , nhưng Tiết Ly Y cảm thấy nàng mới vừa rồi không giống nhau , rốt cuộc nơi nào không giống nhau , nàng cũng không nói lên được.

Cứ như vậy một hồi , nàng chỉ thấy Quan Cẩn Du có ba loại cười khác biệt , có phải hay không còn có nhiều hơn?

Đối với người đang nghi ngờ , trên mặt nàng phút chốc nóng lên , nguyên lai Quan Cẩn Du đã nhìn nàng rất lâu rồi.

Quan Cẩn Du thu hồi tầm mắt , hướng về phía bên đầu điện thoại kia nói.

" Ừm , em có một em họ , ở xa ba ngàn dặm , Nàng lúc nhỏ bị người ta mang tới trong núi sâu làm con dâu nuôi từ nhỏ , không có hộ khẩu , càng không có chứng minh thư "

" Không phải , thừa dịp chủ nhà không chú ý tự mình trốn ra được , tình huống có chút đặc biệt , Em biết , cho nên mới hỏi anh "

" Tên ? À , họ Tiết , Tiết Tiểu Y "

"... " Con dâu nuôi từ nhỏ nào đó .

" Tuổi tác , đại khái là năm 93 , hai mươi tuổi. Đúng , chủ nhật em mang nàng đi qua một chuyến , thuận tiện mang Thiến Thiến nhà anh đi qua một chuyến ? "

" Em nói hai ngườii rốt cuộc khi nào kết hôn ? Em chuẩn bịbao tiền lì xì xong năm năm để ở chỗ này đóng bụi a . Anh không phải đều gọi ba mẹ Thiến Thiến rồi sao ? Anh còn không mau cưới"

" Đừng đừng đừng, đừng có chuyện gì lôi kéo em, em là một viên gạch của tổ quốc a, nơi nào cần thì tới nơi đó! Chân Thiến còn không biết? Nàng chính là dùng ta làm bia đỡ đạn, được, em thăm dò giúp anh, em vẫn chờ làm mẹ nuôi đây , nhiều năm như vậy không có hi vọng "

" Ừ, chiều chủ nhật gặp , địa điểm hai người quyết định , em mời "

" Chị buổi trưa sẽ ở công ty ăn cơm , buổi tối làm thêm giờ , lúc nào về chị cũng không xác định , em tự mình ăn , không cần chờ chị , trong tủ lạnh thức ăn hẳn còn đủ . Phòng khách có tv , điều khiển từ xa ở trong tủ , em nhàm chán có thể xem tv , trong tv diễn đều là giả , em đừng sợ" .

Chờ nàng cúp điện thoại , Tiết Ly Y cũng rửa xong chén đũa , Quan Cẩn Du vừa ra đến trước cửa dặn dò.

" Trên tay chị chỉ có một cái chìa khóa , cho nên em tạm thời không nên ra cửa , còn quần áo ..." Quan Cẩn Du liếc nhìn quần áo ngủ trên người nàng nói

" Dù sao cũng không cần ra cửa , em trước tiên mặc cái này đi , chủ nhật đi ra ngoài mua "

" Ừm , còn có chuyện gì ? " Tiết Ly Y nhìn nàng muốn nói lại thôi , Quan Cẩn Du còn tưởng rằng nàng có vấn đề , nhẹ nhàng hỏi.

" Chị , em gọi là Tiết Ly Y , không phải Tiết Tiểu Y , bất quá sư phụ bọn họ cũng gọi em Tiểu Y "

" Tiết Tiểu Y là biệt danh mà , đây không phải bình thường sao ? Thời điểm làm chứng minh thư đổi thành Tiết Ly Y là được "

" Người trẻ tuổi a~" Nàng quyến luyến không thôi sờ mặt Tiết Ly Y , thở dài nói

Mặt đầy co dãn , giống lòng trắng trứng .

Cửa rầm một tiếng đóng lại , Tiết Ly Y đứng tại chỗ không nhúc nhích.

Một lát sau , nàng dè đặt đưa tay , sờ chỗ vừa rồi nữ nhân sờ trên gò má .

Sau đó , gò má trắng nõn , từ từ nổi lên một tầng đỏ ửng .

Lại một lát sau , nàng nhỏ giọng nói : " Không cho phép sờ mặt của em ".