Chương 18 : Động tâm

Chỉ thấy Tiết Ly Y từ trong lòng ngực lấy ra ngân châm đâm vào đầu ngón tay Đàm Kiến Linh , tay đứt ruột xót , thật sự không tỉnh không được , chỉ có đại phu mới dùng loại phương pháp này .

Bình thường trước tiên sẽ ấn huyệt nhân trung ( giữa mũi và miệng ) , Đàm Kiến Linh đau vẫn nhịn được , châm ngón tay , sau đó ....

" Ngươi châm ngón tay lão Đàm nhà chúng ta làm gì ? " Tả Uyển Tri.

Dưới tình thế cấp bách , Tả Uyển Tri ngay cả tên lão Đàm nhà nàng cũng quên kêu .

Đàm Kiến Linh nghe vậy trong lòng lộp bộp , cực nhanh ' Chậm rãi tỉnh dậy ' , lại cùng Tả Uyển Tri trao đổi ánh mắt .

Đàm Kiến Linh : Xong rồi phu nhân , làm thế nào ? Ta thật giống như bị xem thấu , tiểu nha đầu này làm sao lá gan lớn như vậy , ta là lão già , nàng cứ như vậy tùy tiện châm ta .

Tả Uyển Tri : Ngươi hỏi ta , ta biết hỏi ai a , ta nào biết đυ.ng phải người như vậy . Ta còn chưa nói hết ngươi liền ngã xuống , rất sợ người khác không biết ngươi giả bộ , lần này tốt lắm , bị xem thấu rồi .

Đàm Kiến Linh : Phu nhân ngươi làm sao có thể nói ta như vậy , trước kia ta nhiều lần như vậy cũng không phải là phối hợp không chê vào đâu được sao , ta xem lần này ánh mắt và biểu tình ngươi không thích hợp .

Tả Uyển Tri : Ta thường cùng ngươi diễn xuất ngươi còn trách ta đúng không? Được a , lần tới có loại chuyện này đừng đi cầu ta , dù sao người ta đến tìm ngươi bái sư cũng không phải tìm ta . Tối hôm nay ăn củ cải hấp .

Đàm Kiến Linh : Ta không muốn ăn củ cải hấp , ngươi không thể đối với ta như vậy ! .

Tả Uyển Tri : Củ cải hấp , quyết định như vậy .

Trong chớp mắt , hai người giả bộ bệnh trao đổi đến vấn đề buổi tối ăn gì , Tả Uyển Tri hoàn toàn từ bỏ không làm , dời đi sang ngồi ghế nhỏ trong sân hóng mát , để lại Tiết Ly Y cùng Quan Cẩn Du .

Đàm Kiến Linh sắc mặt đen không thể đen hơn.

Làm rối loạn hắn giả bộ bệnh kế hoạch cự tuyệt thu học trò không nói , còn hại hắn cơm tối ăn củ cải hấp , cực kỳ đáng ghét .

Quan Cẩn Du cùng Tiết Ly Y bị lão trừng không giải thích được .

" Đàm lão " Quan Cẩn Du thử đánh vỡ yên lặng .

Đàm Kiến Linh nghiêng đầu qua , đối diện mặt Tiết Ly Y bên người hắn còn chưa kịp rời đi .

" Đàm ... " Tiết Ly Y

Hắn ' hừ ' Một tiếng , đem đầu quay qua bên kia .

" Chúng ta đi thôi " Quan Cẩn Du dứt khoát không phản ứng lão già này .

Tiết Ly Y dùng ánh mắt hỏi nàng , Quan Cẩn Du cũng dùng ánh mắt trả lời : Trước đi cùng ta .

Nàng không có lập tức mang Tiết Ly Y trở về thành phố , mà là đi theo dấu chân Tả Uyển Tri , cũng đi trong sân dưới bóng cây hóng mát , chuyển hai cái ghế đẩu , một trái một phải ngồi bên cạnh Tả Uyển Tri , giống như hai *môn thần* . ( còn gọi là thần giữ cửa , thường được đặt ở 2 bên cổng vào một ngôi chùa, nhà ở hay tiệm kinh doanh ..) .

" Đàm phu nhân " Quan Cẩn Du nói

" Quan tiểu thư " Tả Uyển Tri đáp

" Đàm phu nhân , có thể hay không cùng chúng ta nói thật , Đàm lão có phải là thật không muốn thu đồ đệ nữa ? " Quan Cẩn Du .

Tả Uyển Tri trước không lên tiếng , quan sát tỉ mỉ Quan Cẩn Du một hồi , mới mở miệng nói .

" Cũng không phải , Kiến Linh mặc dù chừng mười năm không thu học trò , nhưng vẫn luôn muốn có người có thể thừa kế , đệ tử cuối cùng . Chính là bởi vì đệ tử cuối cùng , cho nên mới đặc biệt nhìn trúng , mấy năm này , có không ít người tới , chỉ là hắn không vừa ý " .

" Đại đa số người chỉ muốn mượn thân phận địa vị Kiến Linh leo lên " Tả Uyển Tri nói .

" Quan tiểu thư , ngươi không giống như vậy sao ? " .

Quan Cẩn Du ngồi trên cái ghế đẩu , cổ áo sơ mi vải lanh có chút hoa văn màu trắng , quần jean đơn giản , chân dài hơi có chút ủy khuất cuộn tròn , nhưng ngồi thẳng tắp , nàng cười một tiếng , cả người lộ ra một cổ khí phách không nói ra được .

" Không , ta không giống " .

" Đàm phu nhân , ta cùng Đàm lão là có chỗ lợi , ta đưa cho hắn học trò tuyệt đối xứng với hắn , có thể cấp cho thân phận và địa vị . Ngươi nói đi , Tiết Tiểu Y ? " .

" A ? " Thình lình bị kêu tên , Tiết Ly Y thiếu chút nữa thì phản xạ có điều kiện đứng lên .

" Chị hỏi em , em sẽ để cho Đàm lão thất vọng sao? " .

" Em ... " .

" Hử? " Quan Cẩn Du quay đầu , nhìn nàng cười , giọng ôn nhu .

Tiết Ly Y bị nàng nhìn như vậy , trong lòng có điểm hèn yếu còn chưa kịp hình thành liền tiêu thất không thấy dấu vết , thay vào đó là sự tự tin , tựa như chỉ cần nàng nhìn như vậy , cái gì cũng có thể làm được .

" Đàm lão không thu ta sẽ hối hận ! " Tiết Ly Y nặng nề lắc đầu , kiên định nói .

Quan Cẩn Du cười .

Không thể so với mới vừa rồi cười hơi có vẻ khoe khoang , nàng cười phát ra từ nội tâm , là loại khóe mắt chân mày cùng nhau giãn ra nụ cười .

Làm cho người nhìn cảm thấy thoải mái , rất có sức cảm hóa .

Tả Uyển Tri vốn muốn đả kích nàng mấy câu , cuối cùng vẫn bỏ đi cái ý niệm này .

Nàng trong lòng có chút xúc động : Người tuổi trẻ đáng yêu a .

Quan Cẩn Du cùng Tả Uyển Tri nói chuyện , Tiết Ly Y vẫn nhìn Quan Cẩn Du , có người hỏi nàng đáp vài câu .

Bầu trời che khuất dưới tàng cây , gió lạnh nhẹ phất qua , ngay cả tiếng ve kêu cũng không phiền lòng . Thật giống như toàn bộ mùa hè yên tĩnh , ở tròng mắt của nàng .

Nàng cảm thấy mình ước chừng là có bệnh kỳ quái , không biết từ lúc nào , chỉ cần có Quan Cẩn Du , trong mắt nàng không có những người khác , giống như bây giờ , nàng chẳng qua là nhìn nàng cười , cảm giác được tâm tình rất tốt .

Trong lòng khắp nơi nở đầy hoa , gần như bị lạc .

Thời gian bất giác trôi qua , Tả Uyển Tri phải đi làm cơm trưa , theo lễ phép hỏi.

" Quan tiểu thư , các ngươi ở lại ăn cơm trưa hay là ... " .

Tả Uyển Tri hướng về phía con đường nhìn một cái , ý đuổi khách không cần nói cũng biết .

" Kia làm phiền " Quan Cẩn Du làm như không thấy .

" Quấy rầy " Tiết Ly Y quan sát , biết lúc này nên da mặt dày , cũng nói .

" ... " Tả Uyển Tri .

Nàng đại khái cho tới bây giờ chưa thấy qua , người không biết xấu hổ như vậy , trong lúc nhất thời không biết trả lời thế nào .

Mơ hồ có loại dự cảm không lành ? .

Đúng như dự đoán , Quan Cẩn Du lại mang Tiết Ly Y mượn cớ ở nơi này đến buổi tối , thuận tiện ở lại ăn cơm tối , đáng nhắc tới chính là Tiết Ly Y cùng Đàm Kiến Linh một buổi chiều chơi cờ vây , có thắng thua .

Có khách ở , Tả Uyển Tri dĩ nhiên sẽ không nấu củ cải hấp , vì vậy Đàm Kiến Linh tâm tình rất tốt , sắc mặt cũng hòa hoãn rất nhiều .

Lúc đi , Đàm Kiến Linh tự mình đưa Tiết Ly Y ra ngoài , hẹn tuần tới gặp lại .

Người đi không thấy bóng dáng , Tả Uyển Tri mới hỏi

" Kiến Linh , ngươi thật muốn thu Tiết tiểu thư làm đệ tử cuối cùng ? "

" Ta chính là muốn tìm một người giỏi cùng ta đánh cờ mà thôi , ta không phải người dễ dàng như vậy" Đàm Kiến Linh cười haha nói .

" .... Đánh dở như cái sọt " Tả Uyển Tri .

" Ngươi thôi đi , đánh dở như cái sọt ngươi làm sao không thắng ta ? " Đàm Kiến Linh.

" Lười cùng ngươi nói . Tránh ra " Tả Uyển Tri.

Đàm Kiến Linh nhìn nàng đi ngang qua mình vào cửa phòng , gãi gãi cái ót , sau đó đi theo .

Quan Cẩn Du lái xe trở lại thành phố , đã là buổi tối chín giờ , nên một người tắm một người bận rộn .

" Tiết Tiểu Y , chị cảm thấy em hôm nay có điểm không đúng , bất kể chuyện gì , bản thân em phải có tự tin mới được , nếu không ai cũng không giúp được em . Chị tin tưởng bản lãnh em , chính em còn không tin mình sao ? " Nàng khom người đổi dép , nói .

" Em biết rồi " .

" Chị thấy Đàm lão có khả năng rất lớn , lần sau đi gặp hắn em thể hiện tài năng cho hắn nhìn một chút , tốt nhất có thể đem hắn chấn động , để cho hắn còn giả bộ bệnh được không ? " Quan Cẩn Du.

" Ừm , em sẽ " .

" Em ... " .

Quan Cẩn Du cảm thấy sau lưng có một đạo ánh mắt đốt người không thể coi thường , nghiêng đầu qua nhìn một cái .

Đèn của phòng khách mới vừa mở , không tính là quá sáng , hơi có vẻ mờ tối trong ánh sáng , cô gái trẻ tuổi cứ như vậy ngưng mắt nhìn nàng ,con ngươi chiếu ngược ánh sáng nhàn nhạt , từng bước đi tới , đứng ở bên cạnh nàng .

Chân mày đen nhánh , ánh mắt sạch sẽ , lông mi dưới ánh đèn chiếu nhàn nhạt, tỏ ra ôn nhu như vậy .

Sau đó , Tiết Ly Y đưa hai tay ra .

Quan Cẩn Du kinh ngạc nhìn nàng , không tự chủ được nín thở , mặc cho lưng được cánh tay êm ái của người kia bao lấy , mặc cho thân thể rơi vào trong ngực ấm áp.

Trong mũi khí tức , có cô bé trong veo , cũng có nữ nhân mềm mại .

" Chị " Nàng nói .

" Em nghe nói ôm , ở nơi này là phương thức biểu đạt cảm ơn " Tiết Ly Y đem cằm đặt ở đầu vai nàng , thân mật cọ cần cổ trơn mềm của nàng .

" Cám ơn chị " Nàng dán tai nàng , nhẹ giọng nhẹ nói .

Đồng dạng là cái ôm ngắn , ngắn đến phản ứng không kịp bất cứ cái gì , tay cũng đã buông ra .

Quan Cẩn Du ngây người , biểu tình trong nháy mắt giống như là gặp quỷ .

" Chờ một chút " Nàng kéo lại Tiết Ly Y định rời đi , đem đối phương ôm vào trong ngực , hai cổ thân thể mềm mại ấm áp dính vào chung một chỗ , vô cùng thân mật.

Cách vải vóc , nhiệt độ đối phương truyền tới không giữ lại chút nào .

Thời gian thật giống như dừng lại , đèn treo phục cổ phòng khách ánh sáng gần như mê ly . Loại cảm giác đó lại tới , buổi sáng tay nắm tay đi trên đường , khẩn trương đến lòng bàn tay ướt mồ hôi .

Thình .... thịch .....

Đó là tiếng tim đập nàng bỗng nhiên thất thố .

Hôm nay thật sự gặp quỷ !.