Chương 19 : Gảy đàn*

( Gảy đàn : đặt và gảy chính xác và đúng thời điểm ) .

Buổi sáng ngày thứ hai , Quan Cẩn Du thức dậy so với ngày trước sớm hơn , đúng lúc thấy Tiết Ly Y ở phòng bếp nghiêm túc làm thức ăn , cửa kính mở ra hơi nóng mịt mờ phòng bếp , nhưng không cách ra bóng dáng xinh đẹp .

Nàng mặc tạp dề màu hồng , ở đó vòng tới vòng lui , giống như là con bướm .

Có chút ... Khả ái .

Quan Cẩn Du đứng ở phòng khách , khẽ nhíu mày.

Nàng giơ tay lên đè lên vị trí ngực trái , tim đập rất bình thường , không nhanh không chậm , mới đem trái tim treo suốt đêm để xuống , nhất định là chỗ ở Đàm Kiến Linh phong thủy không tốt , hại thân thể nàng nổi lên phản ứng kỳ quái , gọi là gì ? .

Đúng, chính là hormone ( kí©h thí©ɧ tố ) .

" Chị tim không thoải mái sao? Có muốn em giúp chị nhìn một chút ? "

Tiết Ly Y một tay cầm trứng chần , một tay cầm sữa bò nóng từ phòng bếp đi ra , nhìn thấy Quan Cẩn Du nhíu mày , tay đè ngực thật giống như dáng vẻ không thoải mái .

" Chị không sao " Quan Cẩn Du nhìn nàng, xác nhận lần nữa tim đập bình thường .

Dùng bữa ăn sáng , Quan Cẩn Du thuận miệng nói .

" Tiết Tiểu Y , em đi thi bằng lái xe đi , chị giúp em ghi tên "

" Được. " Tiết Ly Y ngẩng đầu nhìn nàng .

" Em không hỏi tại sao? " Quan Cẩn Du .

" Dù sao nhất định vì tốt cho em , em dĩ nhiên nghe chị " .

Quan Cẩn Du cắn một cái trứng gà , mùi thơm tản ra.

" Cũng đúng. Chị sợ nếu cuối tuần đi công tác lại không thể đưa em đi đến nhà Đàm lão , em có bằng lái xe tương đối tốt " Nàng gật đầu , hàm hồ nói .

Còn có ... Nếu mình không đi Đàm lão gia , hẳn sẽ không có phản ứng kỳ quái như vậy .

Vì vậy Tiết Ly Y lần đầu tiên thấy Quan Cẩn Du có chút bối rối ra khỏi nhà .

Ban đêm ngày đó bất ngờ ôm ngoài dự liệu tim đập giống như trong cuộc sống nổi lên một khúc nhạc dạo ngắn , lớn mà hóa nhỏ , nhỏ rồi nhảy đi . Lại cuối tuần , Đàm Kiến Linh cùng Tiết Ly Y hai người trong biệt thự hắn ở phòng nghiên cứu cả ngày .

Quan Cẩn Du cùng Tả Uyển Tri ở trong sân mắt lớn trừng mắt nhỏ , ánh mắt cũng sắp mù , muốn bình thường không có cơ hội .

Lúc đi ra , Tiết Ly Y sắc mặt khá tốt , chẳng qua là có chút tái nhợt , Đàm Kiến Linh chung quy lớn tuổi , mệt mỏi tựa như con chó chết nằm trên ghế sa lon rên " Ai u " , sợ là không bò dậy nổi , lại bị Tả Uyển Tri đánh mắng một trận .

Quan Cẩn Du kéo Tiết Ly Y đến một bên , chọc chọc cánh tay nàng.

" Chị lần trước không phải để cho em thể hiện tài năng sao? Sau đó em cùng hắn nghiên cứu châm cứu ... . Ừ, còn có những thứ khác ".

" Thứ khác ? Làm cái gì ? " .

Tiết Ly Y " Ngô" Một tiếng nói .

" Đổ xúc sắc " .

" Người nào thắng? " Quan Cẩn Du .

" Chị đoán xem? " Tiết Ly Y nháy mắt mấy cái .

" Em ! " Quan Cẩn Du.

" Tại sao là em? " Tiết Ly Y ngẩn ra, tựa hồ giật mình cảm thấy nàng nói như đinh đóng cột , nàng bật thốt lên .

" Tại sao cái gì , em là em gái chị , ta dĩ nhiên theo em , em ở trong lòng chị chính là tốt nhất , coi như Đàm lão thắng em cũng là tốt đẹp " Quan Cẩn Du.

Tiết Ly Y cắn môi dưới , không lên tiếng .

Rõ ràng cảm thấy mình vì đáp án này vui vẻ , nhưng mà không thỏa mãn. Về phần tại sao ? Nàng không thể nói , chỉ đành phải đem chuyện mấy ngày liên tiếp không bình thường , toàn bộ nhét vào ' Không nghĩ chuyện không muốn ' trong góc .

" Chẳng lẽ em thua? " Quan Cẩn Du vỗ vỗ nàng vai an ủi.

" Thua không quan sao , mục đích đạt được thì tốt . Đàm lão tuổi tác cao hơn em , thua rất bình thường " .

" Là em thắng " Tiết Ly Y nhìn nàng , tinh thần tốt nói .

" Vậy thì tốt a " Quan Cẩn Du hỏi.

" Thắng tại sao mặt lại khổ sở? " .

" Nhưng em châm cứu thua " Tiết Ly Y ưu tư , nói .

" Mặc dù tốc độ em nhanh hơn hắn , nhưng lại không chuẩn như hắn " .

Quan Cẩn Du nghiêng đầu nhìn nàng , trong lòng nói : Dáng vẻ giống như rất khó chịu , lúc này nếu như không ôm một chút sờ đầu một cái có phải hợp lý hay không? .

Vì vậy nàng thật đem Tiết Ly Y kéo vào trong ngực , tay của cô bé rất nhanh thuận thế ôm eo nàng .

Quan Cẩn Du nhẹ nhàng sờ mái tóc dài của nàng.

Tiết Ly Y ngược lại không đến nổi vì châm cứu thua mà khổ sở , chẳng qua là trong lòng bỗng nhiên không thoải mái, nàng sẽ không che giấu ưu tư , viết ở trên mặt , nào biết thu hoạch ngoài ý muốn được chị ôm vào trong ngực , lập tức nằm trong ngực Quan Cẩn Du đàng hoàng, mặc cho nàng sờ đầu .

" Ai , thật là muốn mù mắt lão ta " Đàm Kiến Linh.

" Có muốn ta sờ đầu ngươi hay không ? " Tả Uyển Tri quỳ ngồi dưới đất , nhìn trong sân đôi chị em gái , vừa đấm eo hắn , vừa nói.

" Sờ đầu giống như cùng trẻ con chơi đùa , chúng ta không thích cái này " Đàm Kiến Linh nhạy cảm lời nói ngửi ra không đúng , nghiêm túc ho khan nghiêm mặt nói .

Tả Uyển Tri không để ý hắn , đứng dậy dời sang ngồi băng ghế , ngồi ở phía trên tiếp tục đấm vai cho hắn .

Bên trong nhà hoàn toàn yên tĩnh .

" Đàm giáo sư nhà chúng ta đã quyết định nhanh như vậy ? " Lúc sau , Tả Uyển Tri bỗng nhiên lên tiếng .

Đàm Kiến Linh sững sốt , hiểu được nàng nói cái gì.

" Uyển Tri , tiểu cô nương này là một nhân tài " Đàm Kiến Linh chậc chậc thở dài nói .

" Có bao nhiêu nhân tài ? " .

" Không dối gạt ngươi , Uyển Tri . Trước kia ta thu học trò có xuất thân từ gia đình trung y , có kiến thức cơ bản , nhưng giống như nàng thông minh bẩm sinh như vậy , ta chưa thấy qua "

Đàm Kiến Linh hưng phấn , hai cái tay không thành thật khoa tay .

" Uyển Tri , ngươi không biết , nàng cùng ta đổ xúc sắc , một ván đều không để cho ta thắng " .

" .... Buổi tối ăn củ cải hấp " Tả Uyển Tri mặt cứng lại .

" Dựa vào cái gì a ! " Đàm Kiến Linh.

" Ta đối với ngươi khó chịu " Tả Uyển Tri .

Lúc này bên trong sân , vắng vẻ , không tiếng động .

" Chị , em cảm thấy Đàm lão tựa hồ đối với ta rất hài lòng " Tiết Ly Y cho sờ đến khi da đầu một trận tê dại , nàng hơi mở mắt, từ trong ngực đối phương lui ra , trầm ngâm nói.

" Làm sao ? Em không phải thua sao ? " Quan Cẩn Du .

" Trực giác . Trước kia sư phụ em khảo nghiệm , em không một lần đánh thắng được hắn , nhưng là có lúc cảm giác được hắn rất hài lòng, một khi hắn hài lòng , thì sẽ cùng em so tài hai giờ . Em cùng Đàm lão vòng thứ nhất châm cứu đã xong rất sớm , nhưng cho đến khi hắn mệt mỏi không xuống được kim mới để em đi ra , có thể thấy được " .

" ... " .

Quan Cẩn Du không giải thích được, ánh mắt nhìn nàng.

" Hử? " Tiết Ly Y

" Nếu Đàm lão thích em , vậy em tại sao khổ sở ? "

" Cái đó .. Em... Em chẳng qua là ... " Tiết Ly Y trợn to hai mắt nhìn nàng mấy giây , bỗng nhiên nghiêng mặt , chỉ chừa lỗ tai đỏ bừng nàng ngập ngừng nói .

Quan Cẩn Du nhìn trời , khóc không ra nước mắt.

Trời ơi , làm sao vừa nhìn thấy nàng đỏ mặt quẫn bách , mình cũng cảm giác tội ác tày trời ? Nàng rõ ràng không có làm gì a .

" Tốt lắm chị không hỏi , chúng ta vào xem Đàm lão thế nào , lão đầu tuổi tác lớn như vậy cũng không biết lượng sức " Quan Cẩn Du dắt tay nàng vào nhà , dáng vẻ nhận thua nói .

Tiết Ly Y cúi đầu, gò má ửng đỏ , ngoan ngoãn để cho nàng dắt.

Đàm Kiến Linh đã sớm hoạt động tốt gân cốt , tươi cười rạng rỡ ngồi ở trên ghế sa lon thưởng thức trà , ánh mắt phiêu phiêu ngoài cửa, thấy Tiết Ly Y các nàng đi vào , lại thay bộ mặt chán ghét , giống như không muốn gặp hai nàng .

" Đàm ... " Quan Cẩn Du.

" Đàm lão , ta cùng chị cáo từ " Tiết Ly Y đè tay nàng lại , tỏ ý nàng đừng nói , mới mở miệng cười.

" ! " Đàm Kiến Linh.

" Cáo từ ? Đi chỗ nào ? ! " Hắn thiếu chút nữa nhảy lên , miễn cưỡng bưng trà lên , mắt lạnh lùng nói .

" Đương nhiên là về nhà , tuần trước ta cùng chị ở chỗ này quấy rầy quá lâu , thấy Đàm phu nhân không vui , thật sự là áy náy , cho nên hôm nay đi trở về sớm , có lẽ kịp làm cơm tối " Tiết Ly Y mặt vô tội .

Quan Cẩn Du quay đầu trợn mắt nhìn nàng .

Ngươi đang làm gì ? Bây giờ cần thể diện sao ? ! .

Tiết Ly Y vỗ vỗ tay của nàng , lắc đầu mức độ cực nhỏ .

Không có chuyện gì , bây giờ có thể điểm yếu.

" Không được ! Các ngươi không thể đi ! " Tại chỗ ba người , Tiết Ly Y ổn định nhất , Quan Cẩn Du bị trấn an tỉnh táo lại , Đàm Kiến Linh thì dựng lông .

" Đàm lão , ngươi không biết điều a ? Ngươi không thu học trò , đem hai chúng ta ở lại là chuyện gì? " Quan Cẩn Du mặc dù không biết Tiết Ly Y tại sao làm như vậy , nhưng nhìn Đàm Kiến Linh phản ứng cũng đoán được vài phần , lúc này nói.

Đàm Kiến Linh tóc đều gấp thành đen .

Các nàng đi , đêm nay thật sự chỉ ăn củ cải hấp .

" Ta cũng chưa nói không thu a ! Ta đây không phải là đang suy nghĩ sao? Chờ ta suy nghĩ kỹ nói cho các ngươi biết " .

" Ngài cứ việc nói thẳng đi , cân nhắc được mấy phần mười ? " Quan Cẩn Du .

" Hai phần ? " Đàm Kiến Linh so đo một hai , thử dò xét nói .

" Đi thôi " Quan Cẩn Du kéo tay Tiết Ly Y .

" Chờ một chút , ba phần ... bốn phần được chưa , năm phần ! Năm phần ! Không thể nhiều hơn nữa ! Nhiều nữa không có ! Tốt lắm , sáu phần ! Ranh giới cuối cùng ! " Đàm Kiến Linh .

Mắt thấy muốn đi , sau lưng đột nhiên truyền tới Đàm Kiến Linh khí tức không yên tiếng gào .

" Tám phần ! " .

Tiếng ve kêu yên tĩnh lại .

Rất tốt .

Quan Cẩn Du dừng chân lại, lập tức quẹo đi , hướng về dưới cây lớn ngồi trên cái ghế đẩu chờ người đến , cười giống như hoa cúc vừa chớm nở .

Tả Uyển Tri thấy nàng đến gần mình , sống lưng chợt lạnh, lão thái thái suýt nữa trúng gió tại chỗ .

" Đàm phu nhân ,tối nay chúng ta còn phải ở nơi này ăn cơm , ... Làm phiền ngài " Quan Cẩn Du hai taynắm lại , hơi cúi người xuống , ôn văn lễ độ nói .