Chương 2

Người đàn ông mà cô luôn nghĩ tới đang ngồi trên ghế làm việc, trước mặt là lãnh đạo công ty, có người cô biết, có người cô không, còn Chu Hinh Nguyệt đứng ở đầu bàn đối diện.

Giờ phút này, vẻ mặt Bùi Dục Uyên sâu kín nhìn đám người trước mắt, nhưng không hề nhìn cô.

Ngoại trừ cái nhìn ngạc nhiên về cô vào ban đầu thì mọi người vẫn còn thời gian thể hiện đầy đủ phẩm chất ưu tú của một lãnh đạo giỏi nên có – đó là giả mù.

Thật là thảm, gây ra hoại rồi…

Đầu óc Lý Tinh La hoạt động hết công suất, tìm cách xoay chuyển tình hình để có lợi cho mình. Cô cắn môi, sắc mặt đỏ bừng, không nhìn Bùi Dục Uyên, giọng điệu vừa chịu đựng vừa tủi thân: “Tôi xin lỗi, tôi không biết mọi người đang ở đây…”

Cho dù như vậy, những người khác cũng không dám nhiều lời, chỉ cúi thấp đầu.

Bọn họ nghe qua cô Lý từ lâu, mọi người nói đây là cô gái xinh đẹp của sếp Bùi, hương ấm má mềm, cực kỳ được cưng chiều.

Lúc này rơi vào tình huống xấu hổ, hiển nhiên phải mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, giả bộ như không biết, không thấy gì hết, chẳng qua trong lòng ai nấy đều vểnh tai lên.

Kim chủ vẫn ngồi yên không lên tiếng, Lý Tinh La thật sự lo lắng muốn chết. Chắc chắn là quấy rầy công việc của anh rồi…

Cô lén nhìn người đàn ông kia. Khuôn mặt anh tuấn góc cạnh không nhìn ra tâm trạng lúc này, ánh mắt nặng trĩu, không biết đang nghĩ gì. Hai người đột nhiên đối mắt với nhau, cô vội vàng cúi thấp đầu.

Không phải ở trước mặt mọi người hung dữ với cô đấy chứ?

Lý Tinh La thấy Bùi Dục Uyên đứng dậy, đi đến bên cạnh rồi đỡ lấy bả vai cô, nhẹ nhàng dẫn cô đang cứng đờ vào phòng nghỉ, anh nói nhỏ: “Vào trước đi.”



Ây da, giọng điệu của anh có gì đó không đúng lắm. Vừa ngẩng đầu lên, đã thấy đôi mắt đen như mực nhìn chằm chằm mình. Hừ, tức giận rồi hả?

Khi cửa phòng nghỉ đóng lại, cô nghe được giọng nói bất đắc dĩ của Bùi Dục Uyên: “Chúng ta tiếp tục.”

Những giám đốc điều hành công ty vừa trải qua cơn bão lớn, lập tức điều chỉnh tốt sắc mặt, trông có vẻ nghiêm túc đứng đắn, nhưng trong bụng lại vô cùng ngạc nhiên: Sao có thể dịu dàng đến vậy?

Trên thương trường, sếp Bùi là người tàn nhẫn vô tình, sát phạt quả quyết, thế mà lại sống chung với… cô diễn viên hoạt bát này? Heh? Có một sự tương phản khá là lớn! Trời ơi, hãy cứu mạng! Nếu sếp Bùi đối xử với bọn họ bằng một nửa sự dịu dàng kìa thì quá tốt rồi.

Các cấp cao đều rơi nước mắt bi thương.

Theo phân tích của Lý Tinh La, xem ra Dục Uyên vẫn có hơi tức giận, bởi vì anh luôn nghiêm túc trong công việc.

Cô ngồi trên giường, ảo não cúi thấp đầu. Người ta nhớ anh lắm, không phải cố ý đâu… Thôi bỏ đi, là cô cố ý đấy, nhưng không giống với những gì người khác nói… Lý Tinh La bĩu cái miệng nhỏ nhắn, trong lòng đầy phiền não.

Thật ra, mấy cô nhân viên nói không sai. Bùi Dục Uyên không có bạn gái, cô miễn cưỡng được xem như một phú nhị đại, có điều hoàn cảnh cá nhân của cô tương đối phức tạp. Cô không có lòng cầu tiến, nước đổ đầu vịt với những lời dụ dỗ của người khác, cho nên vẫn quanh quẩn ở tuyến mười tám, giới giải trí không phải ao ước của cô, thứ cô muốn chính là Bùi Dục Uyên.

“Xì!”

Trong lúc rót nước, bởi vì thất thần nên nước sôi tràn ra ngoài, chảy xuống làn da trắng nõn mềm mại, trên tay và đùi lập tức đỏ ửng.

Ối, đau quá! Cô luống cuống đặt cái ly lên bàn.

Nước lạnh! Nước lạnh! Chỗ này không có nước lạnh!!!



Toilet ở bên ngoài, vừa nãy đã rất xấu hổ, bây giờ cô ngại đi ra, càng không thể gọi Bùi Dục Uyên. Không còn cách nào, cô chỉ có thể ra sức thổi, mong cho bên ngoài sớm kết thúc.

Một mảng đỏ au, lát nữa sẽ khiến người ta đau lòng không thôi.

Thổi một hồi, Lý Tinh La lại thất thần. Cô rất muốn trở thành bạn gái của Bùi Dục Uyên, không phải vì thân phận của anh.

Nhưng người như vậy, đã được định sẵn là không tầm thường.

Tập đoàn Gia Hoa là ông trùm tài chính trong nước, gần như nắm quyền trong ngành này, lĩnh vực giải trí là tâm điểm trong những năm gần đây. Chủ tịch Bùi Dục Uyên tuổi trẻ tài cao, thủ đoạn quyết đoán, sau năm năm nắm quyền đã đưa Gia Hoa lên một tầm cao mới.

Quan trọng hơn là Bùi Dục Uyên có vẻ ngoài điển trai, khí chất lạnh như băng, hai mươi tám tuổi – người đàn ông độc thân hoàng kim, điều này đã khiến nhiều người phụ nữ danh giá trong giới thượng lưu đổ xô chạy theo.

Người đàn ông này đúng là làm người khác rung động.

Bùi Dục Uyên chưa từng có bạn gái, chỉ có cái gọi là “tình nhân” trong miệng người khác. Anh từng có hai người, bây giờ cô là người thứ ba, vừa khéo đây là tháng thứ sáu cô được bao nuôi. Hoa Tỷ có nói qua với cô, đu theo kim chủ vững chắc này rất mệt mỏi, nên dành nhiều thời gian tập trung vào tài nguyên, lợi ích để chuẩn bị cho sau này, nhưng đó không phải là điều cô cần. Cô không muốn trở thành người nổi tiếng, cô chỉ muốn ở cạnh anh, đồng hành cùng anh, yêu anh, trở thành bạn gái và người yêu của anh…

Gió bên ngoài hơi lớn, thổi tung rèm cửa. Lý Tinh La ngồi ngơ ngác trên giường, nhớ lại sáu tháng qua, cứ như là một giấc mơ, cô thật sự đã được đứng bên cạnh Bùi Dục Uyên.

Giống như lời viên chức nhỏ đã nói, Chu Hinh Nguyệt và Bùi Dục Uyên thật sự rất xứng đôi, các cô gái trong giới thượng lưu ở thành phố A đều nhìn chằm chằm vào anh, tình địch tiềm tàng vô số kể. Biết đâu anh gặp người con gái tốt hơn, sau này sẽ thấy mình phiền chán, kết quả của mình sẽ giống như hai người phụ nữ trước đó, rời khỏi anh… Nghĩ đến chuyện này, cô vừa sợ vừa buồn.

Tuyệt đối không được!!! Ánh mắt Lý Tinh La vô cùng kiên định, không phải cô vào giới giải trí là để tiếp cận anh sao? Có được anh rồi, cô không thể buông bỏ, dù có ra sao, tính toán thế nào, cũng không được để người đàn ông này rời xa mình.

Lý Tinh La biết rõ tình yêu không phải là thứ cứ ngu ngốc xông lên là có được.