Chương 25

"Về nội dung quy tắc liên quan đến ông chủ, hai người có ý kiến gì không?" Người đàn ông đeo kính nhìn Trần Thư Thư, thẳng thừng đặt câu hỏi.

Trần Thư Thư gãi đầu: "Ờm, quy tắc của ông chủ có vẻ hơi nhiều."

Quả thực có hơi nhiều.

Điều thứ tư, thứ năm, thứ sáu, đến ba điều liên quan đến ông chủ, chiếm gần một nửa quy tắc.

"Có khả năng là, "ông chủ" chính là ký thể của sương mù lần này không?" Người đàn ông đeo kính đưa ra một suy đoán.

Trần Thư Thư sờ cằm gật đầu: "Rất có thể đấy."

Ký thể sương mù, là trung tâm của thiên tai sương mù. Sương mù buông xuống thế giới thông qua ký thể được chọn.

Muốn hoàn toàn bài trừ sương mù, việc gϊếŧ chết dị chủng trong sương mù là không đủ, chỉ có việc chính xác gϊếŧ chết "ký thể sương mù" mới có thể làm tan biến nó.

[Theo dữ liệu hiện tại thu thập được, khả năng "ông chủ" là ký thể sương mù chỉ có 13%.] Hệ thống bất ngờ lên tiếng.

Thẩm Quyết: "Hở?"

[Hai thanh niên non trẻ kia vẫn còn thiếu quá nhiều kinh nghiệm, việc nội dung quy tắc chiếm tỷ lệ cao chỉ có thể chứng tỏ nó là một trong những sinh vật bị nhiễm trước tiên, thời gian bị nhiễm thậm chí còn trước khi ký thể thiết lập quy tắc. Mặc dù không loại trừ khả năng nó chính là ký thể, nhưng trong hầu hết trường hợp, ký thể của danh sách "quy tắc" đều thích ẩn mình phía sau hậu trường.] Hệ thống nói.

"Nếu "ông chủ" là ký thể sương mù." Bên này, người đàn ông đeo kính vẫn tiếp tục phân tích: "Thì chỉ cần loại bỏ "ông chủ" là chúng ta có thể lập tức thoát khỏi sương mù."

"Nhưng vấn đề là, ngay cả dị chủng của danh sách số 9 cũng không phải là thứ người thường có thể đối phó được." Người phụ nữ công sở lý trí phản bác: "Tôi nghĩ chúng ta vẫn nên tuân theo quy tắc và chờ đợi cứu viện từ bên ngoài. Quy tắc nói ông chủ sẽ kiểm tra ngẫu nhiên, và vì là ngẫu nhiên, nên chưa chắc sẽ kiểm tra đến người trong toa tàu của chúng ta. Ngay cả khi kiểm tra đến, theo gợi ý của quy tắc, chỉ cần kịp thời đưa ông chủ điếu thuốc, nghe theo mệnh lệnh của ông chủ, cũng sẽ không vi phạm quy tắc, chúng ta vẫn có thể giữ an toàn."

"Không, những quy tắc này quá nhiều cái không chắc chắn, rất dễ xảy ra việc ngoài ý muốn. Cần phải lập ra hai phương án." Người đàn ông đeo kính nói. Chỉ riêng hai quy tắc trước đó đã suýt nữa gây ra rắc rối lớn cho họ, huống chi cả ba quy tắc đều liên quan đến "ông chủ".

Anh ta chỉ là một người bình thường, không thể bảo vệ mọi người một cách toàn diện, nhưng nếu có thể, anh ta không muốn nhìn thấy mọi người trong cùng một toa tàu trở thành thi thể.

Tìm ra ký thể sương mù, một đòn đánh tan, đó là cách xử lý đơn giản và hiệu quả nhất, đội càn quét dị năng cũng xử lý sương mù như vậy. Mặc dù đối với người thường, phương pháp này quá nguy hiểm... nhưng dù thế nào, thì cũng phải có sự chuẩn bị.

"Được rồi, chúng ta hãy lập kế hoạch cho phương án một trước. Mọi người có ai có thuốc lá và bật lửa không?" Người đàn ông đeo kính nhìn về phía mọi người đang ngồi.

Người phụ nữ bên cạnh lên tiếng trước: "Không, tôi không hút thuốc."

"Không có." "Công ty cấm hút thuốc." "Trường học không cho phép hút." Mọi người cũng lần lượt nói.

Người đàn ông đeo kính càng nghe biểu cảm càng nặng nề, toa tàu rộng lớn này có hơn hai mươi người, vậy mà không một ai mang theo thuốc lá?

"Tôi có." Người đàn ông thức khuya ôm cặp tài liệu bất ngờ nói, với tay lấy ra một gói thuốc lá nhăn nhúm từ trong túi, có hơi ngượng ngùng nói: "Chỉ còn ba điếu. Bật lửa tôi cũng có, nhưng không dễ sử dụng lắm, phải bấm vài lần mới cháy."

"Tốt, vậy nếu giả sử ông chủ đến kiểm tra ngẫu nhiên và yêu cầu một người đưa điếu thuốc cho ông ta, đành nhờ cậu ném điếu thuốc và bật lửa qua." Người đàn ông đeo kính nói.

"Nhưng..." Người đàn ông thức khuya có hơi do dự.

Người đeo kính hiểu sự do dự của anh ta, nhanh chóng nói: "Một điếu thuốc đủ để hút trong một thời gian, ông chủ chắc chắn sẽ không ở lại trong toa tàu quá lâu. Nếu có sự cố xảy ra, chúng ta sẽ thực hiện phương án hai."

Phương án hai là xử lý ông chủ.

Người đàn ông đeo kính đã nghĩ ra kế hoạch, nhưng cần mọi người cùng hợp tác.

Anh ta nói kế hoạch cho mọi người nghe, mọi người đều có hơi do dự.

"Thực tế đôi khi chúng ta căn bản là không có sự lựa chọn." Người đàn ông đeo kính nói: "Cứ lấy quy tắc thứ năm làm ví dụ, "ông chủ không thích nhân viên không nghe lời, nếu ông chủ đưa ra yêu cầu, dù thế nào cũng phải tuân theo", nếu ông chủ yêu cầu mọi người tự xoay cổ 360 độ, mọi người cũng làm theo sao?"

Một số người đã bị thuyết phục.

Nhưng cũng có người nhỏ giọng nói: "Nếu thực sự có sự cố xảy ra, không hành động có thể sẽ ít người chết hơn, hành động thì có thể sẽ chết hết. Hơn nữa cũng không phải ai cũng sẽ bị ông chủ chọn."