Anh ôm chặt hai gò má, dùng sức hôn, giống như đang thưởng thức một loại trái cây chín mọng và đỏ au, như trái dâu, như quả tằm, dùng răng cắn nhẹ và gặm, đầu lưỡi không ngừng vòng quanh, phát ra những tiếng kêu nhỏ như cổ động.
- A a. . . . . . - Hai tay của cô không tự chủ được ôm lấy đầu của anh, anh lúc này lại rất biết nghe lời, bắt đầu thưởng thức một viên trân châu khác.
- Thật đáng yêu, cũng cương cứng thành ra như vậy rồi. - Anh mυ"ŧ chậc chậc ra tiếng, lại mở miệng lớn ngậm lấy nhũ hoa ửng hồng lên đùa giỡn, nhìn nước miếng của mình dính lên cả nhũ hoa khiến nó trở nên trong suốt.
Anh thích nơi nhũ hoa của cô, đây là nơi cho anh nhiều cảm xúc nhất khi đυ.ng chạm qua, nó đẹp đẽ và mềm mại, ngậm trong miệng rất ngọt ngào, hai viên Hồng Châu trên đỉnh nhũ hoa cũng rất thơm, giống như được ăn mật Yến cùng anh đào, khiến cho du͙© vọиɠ của anh cháy ở mức cao nhất.
Anh rất đói, hận chẳng thể ăn cô ngay lập tức.
Anh đối chuyện nam nữ chưa từng động thủ như thế, đây là lần đầu tiên, mà anh rất hoài nghi có phải do cảm giác lạ khi ở dưới nước hay không.
- Ngải Tiểu Điềm, em đã sớm nảy sinh hy vọng đối với anh rồi phải không?
- Không nên nói lung tung. . . . . . – cô ngượng ngùng, hốc mắt liền ửng hồng, nghĩ đưa tay che kín miệng của anh, không để cho anh tiếp tục nói hưu nói vượn.
Anh cười nhẹ, trong tiếng cười tràn đầy du͙© vọиɠ, kéo bàn tay của cô qua, để chiếc lưỡi của mình liếʍ mấy cái quay bàn tay ấy, nhìn cô thẹn thùng, toàn thân mềm nhũn ra, tiếng rêи ɾỉ đứt quãng trở thành tiếng dụ người.
- Anh đây được em thuê, nên có nghĩa vụ giúp em thỏa mãn. - Nụ hôn của anh tự giác đi tới môi cô, lưỡi trượt vào bên trong khoang miệng, khuấy động lưỡi của cô, quyến rũ cô, khiến cô không tự chủ được đưa cái lưỡi ra, cùng anh vui đùa.
Hai đầu lưỡi đùa giỡn cùng nhau, xoay tròn cuồng loạn, trêu đùa lẫn nhau, khi anh lui ra một cự ly nhất định thì từng sợi chỉ bạc rơi ra lôi kéo khoảng cách của hai người, không khí mập mờ cùng du͙© vọиɠ tăng lên.
Anh là một người quen với những màn dạo đầu, môi di chuyển lên bên tai cô, nỉ non nói qua lời yêu thương ngọt ngào, nói cho cô biết thật ra cô rất đẹp, rất đáng yêu, đã khiến cho du͙© vọиɠ của anh bị đốt cháy.
Ngay cả đáy lòng cô cũng chẳng thể kháng cự lại, tất cả như bị anh thôi miên, hoàn toàn rơi vào tay giặc, đạo đức và lý trí vừa trở về lại mờ mịt, nháy mắt tất cả liền biến mất.
Trong đầu lơ đãng lại vang lên những câu nói thường ngày của Rhona, con gái không nên đè nén du͙© vọиɠ của mình, trong cái thế giới này nói về tiêu chuẩn đạo đức của con gái và con trai là không công bằng, cái gì đàn ông cũng có thể làm, còn phụ nữ lại không? Đàn ông có thể lấy thân thể phụ nữ làm thành trò vui cá nhân, con gái cũng phải có quyền lợi này, phụ nữ bị đạo đức và giáo điều trói buộc là một kẻ đáng thương, như không thể tránh được, thần tiên cũng không thể nào cứu được chính mình.
Lòng dạ hỏng bét, cô bắt đầu cảm thấy những lời Rhona nói rất đúng. . . . . .
- Không cần sợ, anh sẽ dìu em. - Nhìn ra trong đáy mắt cô có điểm hoài nghi, anh tỉ mỉ trấn an cô, vừa trêu chọc vừa khám phá những vùng đất mẫn cảm trên người cô.
Anh thích cô như mèo làm nũng, rêи ɾỉ không ngừng, thích nhìn ánh mắt mê mang của cô khi nhìn anh, đôi môi như cánh hoa hồng khẽ rung rẫy, bật ra tiếng nức nở nghẹn ngào.
Có lẽ cô không phải là một cô gái xinh đẹp, nhưng lại rất mê người, ít nhất đối với anh mà nói là như thế.
Anh thích nét mặt luôn thay đổi vô cùng phong phú của cô, thích cô luôn tranh cãi với anh, thích lúc cô tức giận khiến đôi mắt trợn thật to.
Có lẽ thời gian ở chung một chỗ không nhiều lắm, nhưng ở cùng với cô khiến tâm tình anh buông lỏng, không bị đè ép, anh không phải giả trang như với trước mặt một cô gái ham hư vinh chỉ thích anh vì anh là Tề Trọng Khải, ứng phó với cô ấy chỉ là đám bạn học cũ không ngừng lấy lòng anh. Trò chơi làm bạn trai giả lần này rất thú vị nha, thú vị đến anh cũng không muốn nó nhanh chóng kết thúc, muốn đem đoạn thời gian này kéo dài và làm thành vĩnh viễn. Anh nghĩ, tạm thời anh chẳng thể buông tha cho cô.
Ban đầu là cô mơ mơ màng màng xuất hiện ở trước mặt anh, là cô gợi lên hứng thú cho anh, anh vì kích động đứng dậy đuổi theo cô khi cô bước ra khỏi phòng anh, liền nhất định muốn đi theo cô đến nơi đây.
Ánh mắt Tề Trọng Khải trở nên tối mịt, thân thể xinh đẹp bởi vì dính du͙© vọиɠ mà giờ trở nên không đứng đắn, anh đem hai nhũ hoa đang chìm trong nước hôn qua một lần, sau đó hôn lên gương mặt đỏ hồng, như một phù thủy đang cố gắng giải thần chú.
- Chúng ta chuyển sang nơi khác thôi.
Ý thức đã tan tành, Ngải Điềm không cách nào ngăn cản được sự tấn công này, thân thể mềm nhũn như đường mật, hai tay gầy gò của cô ôm chặt lấy Tề Trọng Khải, ngoan ngoãn để cho anh ông ngang người cô đi vào trong.
Ánh sáng yếu ớt chiếu xuống đầu giường, nằm trên ga đệm trắng tinh, toàn thân Ngải Điềm trần trũi, nhũ hoa vươn cao, phía dưới chỉ còn một cái qυầи иᏂỏ màu đen, ở cạnh mép giường là một người đàn ông với đôi mắt sáng như hai ngọn đuốc không ngừng nhìn về cô gái bên cạnh, thân hình mảnh khảnh cân xứng, hai chân không tự nhiên kép lại, như cố ý giấu giếm một thứ gì đó. . . . . .
Dĩ nhiên Tề Trọng Khải biết cô đang cố ý che giấu điều gì, khóe miệng không khỏi giương cao.
Anh từ từ trút bỏ quần áo trên người mình, chỉ còn lại trên thân thể một chiếc qυầи ɭóŧ hiệu CK, mảnh vải đen duy nhất đang bó sát cũng như che giấu du͙© vọиɠ đã sớm ngẩng cao của anh, giống như giận dỗi vì anh không giải phóng nó.
Ánh mắt của cô vừa chạm tới nơi kia, nguyên cái má phấn giống như nhuộm màu đỏ máu, da thịt trắng noãn bị bôi thêm một ánh sáng phản quang, nơi tư mật bắt đầu trương cứng vô cùng khó chịu, nửa thân trần mềm mại càng trở thành bữa tiệc thịnh soạn.
- Em thích thân thể anh? - Anh kéo tay của cô, dẫn dắt cô vuốt ve l*иg ngực to lớn của anh.
Mặc dù Ngải Điềm xấu hổ như muốn nổ tung, cô vẫn thuận theo bản năng, tò mò thăm dò đường cong cơ thể cùng những bắp thịt cuồn cuộn của anh.
Da thịt của anh mang màu Mạch Nha, hiện rõ sự khỏe mạnh và sáng bóng, mỗi một tấc bắp thịt đều là căng đầy, sờ không ra nửa điểm dư thừa.
Tiếp theo do cô to gan lục lọi, nhiệt độ của anh từ từ lên cao, thân thể cũng bắt đầu căng thẳng, khi cô lơ đãng chạm vào đầu ti của anh khiến anh nặng nề thấp thở gấp, nơi l*иg ngực gấp rút phát ra tiếng rêи ɾỉ.
Hình như cô cũng phát hiện ra điều đó, cả kinh nghĩ sẽ rút tay về, lại lập tức bị anh dùng lực đè xuống.
- Ngải Tiểu Điềm, em dám lùi một bước thì anh sẽ cho em biết hậu quả. - Ánh mắt của anh mang theo sự rét lạnh, bao hàm du͙© vọиɠ cùng hung tợn trừng mắt nhìn cô.
- Em. . . . . . em không cố ý – Cô lộ ra một vẻ mặt vô tội thì thầm.
- Em cho rằng như vậy sẽ không bị trừng phạt sao?. - Anh đưa một tay ra trước, cánh tay mạnh mẽ kéo cô từ trên giường ngồi dậy
Cô ngồi chồm hỗm tại mép giường, lòng bàn tay bị anh đặt nơi l*иg ngực khẽ phát run, gương mặt đỏ bừng liền hướng về những bắp thịt săn chắc nơi bụng của anh.
- Hôn anh. – Anh dùng một giọng nói trầm khàn, cùng một ánh mặt vừa đủ hấp dẫn và mê người, như hạ bùa chú thì thầm vào tai cô.
Cô nhìn mãi vẫn không hiểu trong đáy mắt anh có loại ám hiệu gì, lý trí luôn được cài chặt trong thoáng chốc liền thả lỏng, đem mặt cô chuyển đến gần, cánh môi mang màu
sắc hoa hồng hôn nhẹ lên cơ bụng săn chắc kia.
Vừa mới bắt đầu, cô chỉ vụng về mà hôn, thế nhưng khi bàn tay của anh đỡ đầu cô, nhẹ nhàng ghì chặt, giống như thúc giục, cô chợt thông suốt, liền dùng chiếc lưỡi thơm tho ma sát, chạm vào da thịt nóng bỏng và bóng loáng của anh.