Người Đàn Ông Xấu Hiếm Có

5.5/10 trên tổng số 2 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Cô ế đến mức phải nhờ đến dịch vụ hôn nhân để tìm kiếm tình yêu. Nhưng cũng thật may mắn cho cô khi người đàn ông đó là một người có gương mặt thanh tao, thân hình tuyệt hảo  …
Xem Thêm

Trước khi ra cửa, vì muốn có thêm can đảm, Ngải Điềm liền uống một ly rượu. Mặc dù chẳng ghét mấy thứ này nhưng tửu lượng của cô cực kém, chỉ vừa mới uống một ít chất cồn, cô liền cảm thấy người bay bổng.

Sau đó, cô mang theo khí thế tráng sĩ đi tới quán ăn "Gió Đông Say" – một quán ăn nổi tiếng của Trung Quốc, đầu còn có chút choáng váng, gió đêm thổi qua làm nóng hai gò má, hòa tan nỗi sợ hãi trong lòng.

Trận chiến này, cô chỉ được thắng, tuyệt đối không thể thua. Ngải Điềm buông lỏng lòng mình, hai tay nắm chặt thành nắm đấm, ánh mắt rực cháy tạo thành hai ngọn lửa xinh đẹp.

Đẩy chiếc cửa gỗ lim được chạm trổ tinh xảo ra, bên trong liền xuất hiện một thế giới cổ điển. Quán ăn này được trang trí rất cổ kính, vừa vào cửa Ngải Điềm thiếu chút nữa cho là mình đã đi vào một thế giới khác rồi.

Đã bước vào chiến trường, cô muốn mình phải tỉnh táo.

- Tiểu thư, xin hỏi cô muốn dùng cơm một mình sao? – Một người phục vụ tươi cười đến chào hỏi.

- Không, tôi có hẹn người. – Tay phất phất, Ngải Điềm tập trung tìm người, đi tới chỗ gần cửa sổ đang có một người ngồi.

Một người đàn ông đưa lưng về phía cô, khi càng ngày càng đến gần người đàn ông đó, trái tim nhỏ của cô càng đập mạnh lên.

Thôi kệ đi, cũng từng tuổi này, mặt mũi để làm gì? Tự ái để làm gì? Cô nhanh chóng bước đi đến chỗ đó, cái gì cũng không thèm quan tâm nữa.

Cố gắng hít một hơi thật sâu, Ngải Điềm giương căm, tăng tốc đi đến, rồi kéo ghế ra, đặt mông ngồi xuống đối diện với người đàn ông kia .

Đừng khẩn trương, đã đến lúc "kiểm hàng" rồi.

Cô hít mạnh, từ từ đem tầm mắt nhìn lên trên, vừa nhìn thấy, liền ngây người, đầu lập tức bị bổ làm đôi, chỉ có một câu để hình dung đó là – Người đàn ông xinh đẹp mà xấu tính.

Trên một cái bàn vuông chạm khắc hoa hồng, cô ngồi đối diện với người đàn ông đó, một cái đầu tóc ngắn gọn gàng, khuôn mặt tinh xảo đến hoàn mỹ, hai hàng lông mày như được tô bằng mực Tàu, khắc sâu vào hai tròng mắt, ánh mắt sáng quắc lại có hồn, nhìn rất chính trực và ngay thẳng, màu da trắng tựa thiên sứ, sắc môi đỏ thắm.

Anh có vóc dáng tuyệt đẹp, chỉ có thể dùng từ Mỹ Nam để diễn tả. Cứ như một người đi ra từ những bức tượng điêu khắc.

Một thân Tây trang cứng nhắc, ngược lại hoàn toàn với nét ưu nhã tỏa ra từ bên trong, tay anh chống cằm, lộ ra đồng hồ Cartier kim cương, chứng tỏ anh là một người đàn ông xa sỉ và rất biết hưởng thụ.

Phong độ, gợi cảm và nguy hiểm.

Ngải Điềm bối rối, cô không ngờ "hàng" lại tốt như thế, trái tim nhỏ nhảy loạn, đầy khẩn trương, làm tay chân cô luống cuống.

Cô không chút nghĩ ngợi liền uống sạch ly rượu đỏ đang đặt trên bàn, để cồn rượu hòa tan vào trong cơ thể tạo thành một thứ xôn xao kỳ lạ nơi trái tim. Ngải Điềm, mày tuyệt đối không thể lùi bước, vì có thể rửa sạch nhục nhã với bạn bè, phải kiên trì.

Bị Ngải Điềm gọi là người đàn ông xinh đẹp mà xấu tính, Tề Trọng Khải cũng bắt đầu quan sát người phụ nữ đang xông vào tầm mắt mình. Dung mạo của cô không tính là đẹp, cũng không xấu xí, chính là một người phụ nữ thanh tú, trên đường tiện tay lôi kéo liền một đống những cô gái loại này....

Chỉ là, nét mặt của cô biến hóa khôn lường, trái lại rất thú vị, ánh mắt cũng hừng hực ý chí chiến đấu, giống như chuẩn bị ra sân chém gϊếŧ.

- Anh là. . . . . . Zack? - Nhận thấy người đàn ông xinh đẹp mà xấu tính đang ra sức quan sát mình, Ngải Điềm kinh ngạc một chút.

- Là tôi. - Tề Trọng Khải vươn vai, có một chút ngoài ý muốn, vì sao cô biết tên tiếng Anh của anh.

- Anh. . . . . . bảng giá trung bình của anh là bao nhiêu? –Người đàn ông này sao không giống những người đàn ông trước, hay là người đàn ông này giá cao hơn?.

- Bảng giá? Bảng giá nào? - Lần này, thật khiến bụng Tề Trọng Khải đầy hứng thú.

- Cái gì? Anh không biết sao? - Trên mặt cô là vẻ mặt chẳng thể tin tưởng được.

Ngải Điềm đỏ mặt, nội tâm nguyền rủa cái người đàn ông đang muốn nâng giá của mình lên, làm cho cô phải tự mình mở miệng giải thích, chẳng lẽ anh ta chê tình cảnh của cô chưa đủ bi thương sao?

Người đàn ông vừa xinh đẹp vừa hư hỏng đưa ánh mắt nhìn về phía cô, chờ cô tiếp tục nói.

- Tôi là đăng tin tìm kiếm - Ngải Điền dễ nổi nóng – tôi vào một số trang wed mô giới về tình cảm, muốn tìm một người yêu. - Trong lòng cô lệ rơi đầy mặt, tự nhiên lại nói chuyện này cho người khác nghe, nhục chẳng thể tả nổi.

Lại nói, nếu như lúc đó không ngu đến mức đi nổ lung tung với bạn bè, cô còn liên kết tình cảnh của mình với mấy cuốn tiểu thuyết lãng mạn, khoe khoang với mấy cô gái kia về việc mình được gả vào gia đình giàu có ra sao . . . . thì cô cũng chẳng điên làm ra loại chuyện mất mặt như hiện tại. Lời nói này khiến cô nhớ đến lời hứa của mình một năm về trước, cô nói rằng trong ngày đi du lịch sẽ mang theo một người đàn ông cực phẩm đến.

Tất cả mọi người chờ nhìn cô thất bại, ngay cả đám bạn thân của cô cũng hướng về cô không ngừng mắng xối xả, nói cô cá tính thối nát không chịu nổi kích động nhỏ. Nói cô là loại nếu bị một người khác nói động, cô liền ra ngoài đường phố cởi truồng chạy mấy vòng.

Cô buồn bực quá, cô cũng biết ở khắp nơi đều nói cô ngu xuẩn, muốn đập cô chết, nhưng nghĩ đến Thái Vi chạy đến trước mặt cô lên mặt dạy đời; dưới cơn nóng giận, cô liền nổi lên ý định lên các trang web đặc biệt chuyên cung cấp người yêu nhờ giúp đỡ.

Vì vậy, hôm nay cô mới đến nơi này, gặp người đàn ông kia.

Nhớ đến đây, Ngải Điềm liền thấy lòng bi ai!

- Người yêu giả? - Tề Trọng Khải ngẩn ra, khóe miệng trong nháy mắt thất thủ, nụ cười tràn lan.

Thú vị, rất thú vị đó, cô gái trước mắt này tự nhiên đem anh ngộ nhận thành người đóng vai người yêu cô để kiếm tiền?

Chỉ là, đây đúng là một cô gái kỳ quái.

Anh vốn là ít chịu ra mặt trước truyền thông, trường hợp công khai phần nhiều là với nhân viên cấp dưới hay giám đốc báo đài mà thôi, nhân viên cấp dưới trong công ty cũng hiếm khi được biết anh là ai.

Che giấu bản thân, cân nhắc tâm tình, tầm mắt Tề Trọng Khải ba phần đong lại bảy phần sắc bén nhàn nhạt đảo qua cô gái trước mặt, trong nháy mắt gϊếŧ chết Ngải Điềm yếu ớt, làm lòng “gái ế” không khỏi phập phồng.

Cái người đàn ông xinh đẹp nhưng hư hỏng này có lực sát thương rất mạnh, tuyệt đối ở cấp bậc vô địch. Mặc dù chỉ ngồi yên lặng, phát ra khí thế vô cùng cường tráng, cô hoài nghi mình có nhìn nhầm anh không. Chính là anh sao?

- Tại sao cô muốn tìm người đóng giả bạn trai? - Tề Trọng Khải bưng ly rượu lên, cử chỉ ưu nhã khẽ nhấp một cái.

- Bởi vì. . . . . . – Nồng độ cồn trong cơ thể len lén lên cao, cô cắn cắn môi, nói cho anh biết sự thật - Bởi vì tôi cần một người đàn ông hoàn mỹ có thể cùng tôi đi ra mắt bạn học của mình.

- Ra mắt hội bạn học?

- Là mấy bạn học thời đại học thôi. Bởi vì năm nay có người đề nghị mọi người cùng nhau đi du lịch, mọi người có thể đem theo bạn trai hoặc chồng của mình. . . . . .

- Địa điểm là ở đâu? - Tề Trọng Khải không chút khách khí cắt đứt lời cô, để cho cô gái nhỏ có hơi khó chịu một chút.

Người đàn ông này không chỉ mạnh mẽ ở bên ngoài, giọng điệu nói chuyện cũng rất tự cao tự đại, cho người ta cảm giác anh rất ngông cuồng.

- Đảo Luân Lý – Vì lợi ít thực tế nên đi du lịch ở khu vực Đông Nam Á luôn là lựa chọn hàng đầu.

- Cũng chỉ là đi du lịch với bạn bè, tại sao lại muốn tìm người đi cùng? - Tề Trọng Khải nhanh chóng đặt cậu hỏi ngược lại, thái độ bắt buộc người khác phải trả lời thành thật.

Ngải Điềm có hơi sợ, ánh mắt chớp cũng không chớp được chỉ nhìn chằm chằm anh, cách nói chuyện của anh làm cho cô có chút ảo giác mình đã tìm lầm người.

Thêm Bình Luận