Chương 10: Hôn lưỡi

Có ý tứ gì?

Lời vừa nói ra, Sở Quân Tụ động tác gắp rau dừng lại, y tận lực làm cho vẻ mặt của mình thoạt nhìn không quá kỳ quái, trong lòng kêu rên. Sở Quân Tụ... Nhất định mày quá nhạy cảm... Dương Sâm khả năng chỉ muốn tùy tiện tìm chủ đề tán gẫu thôi, đừng có nghĩ nhiều như vậy...

Sở Quân Tụ sắc mặt bình tĩnh: "Thỉnh thoảng lướt thấy thì xem, hiếm khi xem."

Những cái cử động nhỏ đó Dương Sâm đều nhìn ở trong mắt. Dương Sâm nén cười, gật gật đầu: "Ồ, tôi lại thường xuyên xem lắm."

Dương Sâm: "Ông chủ có nữ chủ bá hay nam chủ bá nào thích hay không?"

Sở Quân Tụ sau lưng mồ hôi lạnh ứa ra, sao lại nói đến loại chủ đề này! !

Sở Quân Tụ: "Không, không có... !"

Y làm chủ bá khiêu da^ʍ ngại trừ chính y thì không có một người nào biết. Bình thường livestream đều trang điểm một phen, ngoại hình được điều chỉnh, sau khi trang điểm so với ngoại hình ban đầu có sự khác biệt mà. Tuy lưu lượng khán giả rất lớn, nhưng phần lớn đều là người ngoại quốc, cùng vòng xã giao của y không liên quan, theo lý thuyết thì không có khả năng có người phát hiện thân phận thật của y chứ.

Dương Sâm: "Quê của ông chủ ở đâu vậy?"

Sở Quân Tụ: "... là người bản đia, cậu thì sao?"

Dương Sâm: "Tôi cũng vậy, nhưng tôi đã đi du học từ cấp hai rồi."

Sở Quân Tụ: "Tôi đoán là cả hai đều có một cặp cha mẹ không quan tâm gia đình nhỉ?"

Nghe Dương Sâm nói sang chuyện khác, Sở Quân Tụ cầu còn không được, nói tiếp chủ đề trải nghiệm cuộc sống trước kia của Dương Sâm.

Lúc bắt cùng Dương Sâm không hợp, một là vì Dương Sâm không phối hợp làm việc, tổng không để cho y bậc thang với tư cách ông chủ. Hai là y duy trì mặt nạ lạnh lùng cay nghiệt trước mặt người khác, như vậy mới sẽ không dễ dàng bị tổn thương, cho nên y luôn biểu hiện thành một người muốn cho người ta hận đến ngứa răng. Thế nhưng mà tính cách Dương Sâm dịu lại, Sở Quân Tụ rõ ràng không nỡ tiếp tục làm khó dễ hắn rồi, nghe được Dương Sâm cũng bắt đầu nói về những sự tình trước kia của hắn, y lặng lẽ vểnh tai, lắng nghe cẩn thận.

Dương Sâm: "Bố mẹ tôi rất cuồng công viêc. Nếu ngày thường không có chuyện gì ngoài ý muốn xảy ra, họ gần như không bao giờ về nhà. Khi tôi ở nước ngoài hay lúc về nước cũng thế... Tôi nhớ ông chủ và tôi tốt nghiệp cùng một trường đại học nhỉ, người cố vấn cho anh là ai vậy?"

Không thể nói tiếp nữa... Nói nữa chỉ sợ lộ mục đích trở về nước...

Dương Sâm đột nhiên cực kì phiền chán cảm giác phải giấu Sở Quân Tụ, hắn nhanh chóng cắt ngang chủ đề. Hai người trong bữa cơm trò chuyện khí thế ngất trời, sau một lát thì nói về giáo viên trường cũ, chốc lát nũa lại nói về món ăn ở nước ngoài. Một bữa cơm mất đến hai giờ, sau khi ăn xong còn ăn phân nữa rổ hoa quả.

Khuôn mặt Sở Quân Tụ hơi hồng, y xấu hổ thừa nhận rằng trong khi nói chuyện với Dương Sâm, y luôn chằm chằm nhìn vào người ta, bộ dạng Dương Sâm ăn cơm thật đẹp trai...

Hai người không đề cấp đến sự kiện mập mờ phát sinh mấy ngày trước. Dương Sâm thừa dịp Sở Quân Tụ đi rửa chén, lặng lẽ quan sát, nhà Sở Quân Tụ có tổng cộng năm căn phòng, nhà vệ sinh là cửa kính, bên trong hành lang là một phòng ngủ chính, một studio, một phòng khách và một phòng đoán chừng là phòng dùng để phát sóng trực tiếp. Ngồi trên ghế sofa, Dương Sâm có thể trực tiếp nhìn thấy phòng ngủ chính bên phải, cửa mở như vậy chứng tỏ không sợ bị người nhìn thấy, nên chỉ có căn phòng bên trái...

Mặc dù trong lòng Sở Quân Tụ ngọt nào khi người mình thích đến nhà, nhưng trong lòng cũng sợ hãi Dương Sâm đang hoài nghi cái gì đó. Y có chút không tập trung mà rửa chén, cuối cùng vẫn là nhìn lại xem Dương Sâm đang làm gì đó.

Không tốt!!

Chỉ thấy Dương Sâm đi thẳng đến căn phòng hằng ngày y dùng để livestream. Sở Quân Tụ thả cái đĩa xuống, quay người chạy nhanh về phía Dương Sâm.

Khi cách Dương Sâm một bước, bởi vì quá sốt ruột mà chân trái dẫm phải chân phải ngã về phía trước.

"Dương Sâm!"

Dương Sâm nghe tiếng bước chân, quay người lại tay mắt lanh lẹ mà ôm lấy Sở Quân Tụ suýt ngã sấp mặt, kết quả trọng tâm hắn cũng chếch đi, Sở Quân Tụ đè nặng hai người bọn họ ngã trên mặt đất.

Sở Quân Tụ bị ôm chặt, phát hiện mình nằm trong l*иg ngực của Dương Sâm, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng. Y không dám nhìn lên mặt Dương Sâm, cúi đầu xuống hỏi: "Cậu, cậu đi qua đây làm gì?"

"Tôi đi... đi vệ sinh!" Dương Sâm một tay ôm lấy eo thon của Sở Quân Tụ, một tay chống xuống đất. Sở Quân Tụ về nhà chỉ mặc một cái áo thun và quần dài trong nhà. Làn da mềm nhẵn chỉ cách một lớp vải làm hắn lại liên tưởng tới dáng người của trai bao cao cấp và cái mông quả đào trắng nõn bự bự của Sở Quân Tụ.

Hiện tại, ông chủ y đang xấu hổ nè.

Hóa ra bình thường y đáng yêu như thế này à...

Dương Sâm nhìn thấy vẻ ngại ngùng này của Sở Quân Tụ, cũng cảm thấy cái câu mà Sở Quân Tụ say rượu trong phòng tắm nói ra "Dương Sâm, thích anh" kia - đang lặp lại vô hạn trong tai hắn.

Lúc cách xa thì không biết gì, giờ Sở Quân Tụ dán lấy hắn. Dương Sâm chỉ cảm thấy mùi hương cơ thể độc nhất của Sở Quân Tụ bao quanh mình, mùi hương nhẹ nhàng ngọt ngọt khiến hắn có cả giác rơi vào tay địch rồi.

Sở Quân Tụ vội vàng đứng lên, giấu diếm nói: "Phòng vệ sinh cạnh phòng kia... không thuận tiện cho người ngoài vào."

Dương Sâm cũng đứng dậy, vẫn đang bị Sở Đát Kỷ mê hoặc. Sở Quân Tụ trông thấy Dương Sâm cúi xuống hít hà bên trong cổ y, chóp mũi lạnh lạnh chạm vào cái cổ mảnh khảnh của Sở Quân Tụ. Sở Quân Tụ mắc cỡ không thể động đậy: "Cậu, cậu làm gì đó...?"

Giọng nói trầm thấp mà từ tính của Dương Sâm như tiếng đàn vi-ô-lông vang lên bên tai: "Ông chủ... Mùi trên người anh... Thơm quá."

Sở Quân Tụ bị sợ ngốc nguyên tại chỗ, Dương Sâm nhìn chằm chằm vào đôi mắt của Sở Quân Tụ, tay phải nâng lên cái cằm đầy đặn của y, cúi đầu hôn xuống đôi môi đang kinh ngạc mà hé mở của y.

"A...... ! !"

Sở Quân Tụ chết cũng không ngờ tới Dương Sâm sẽ hôn lên. Môi y cùng môi Dương Sâm vừa mới tiếp xúc, y như bước vào mộng cảnh đám mây. Cảm giác lúc này và lúc say mượn rượu nhiệt tình người ta không giống, bây giờ y đang tỉnh táo, y có thể tinh tường cảm giác được đôi môi mềm mại của Dương Sâm, tinh tường cảm giác được Dương Sâm dịu dàng. Hắn nhẹ nhàng mà hôn Sở Quân Tụ, tư thế một tay nắm cằm của y, một tay để sau gáy y, không cho y né ra.

Nụ hôn giữa hai người tiến hóa từ tiếp xúc môi đơn giản đến môi lưỡi đan xen. Sở Quân Tụ động tình không ngừng kẹp lấy bờ mông, y nắm lấy áo Dương Sâm, ngẩng đầu thừa nhận Dương Sâm ôm hôn. Trong lưỡi hai người đều là vị chua ngọt của cam và dưa hấu vừa ăn. Có ít nước bọt chảy ra từ khóe miệng, thập phần tình sắc mà chảy từ cổ xuống ngực y.

"A...... Dương... Dương Sâm..."