Chương 17

Khi đi ngang qua phố thương mại, một cửa hàng thú cưng vừa mới mở cửa kinh doanh, qua cửa kính bên ngoài cửa hàng, Mục Đồng nhìn thấy hai con chó nhỏ đang chơi đùa với nhau, dùng miệng kéo tai nhau.

Qua cửa sổ, cậu không nghe rõ hai chú chó con đang nói gì, Mục Đồng tò mò bước vào cửa hàng.

"Xin chào, cậu có cần gì không?" Nhân viên bán hàng nhìn thấy một khách hàng bước vào liền bước tới mỉm cười chào đón.

Mục Đồng lắc đầu: “Tôi chỉ xem qua thôi.”

Các nhân viên trong cửa hàng đang dọn dẹp,một nhân viên vô tình mở cổng hàng rào khi đang di chuyển đồ đạc, cả một đàn chó tha mồi Labrador lông vàng lao ra ngoài.

Lứa chó con này chưa đầy ba tháng tuổi, con nào cũng bông xù, bụ bẫm dễ thương.

Lũ chó con không hề sợ người lạ, chúng vui vẻ chạy đến dưới chân Mục Đồng, vây quanh cậu và hét lên: "Chà! Hôm nay có thú hai chân mới đến!"

Chú chó con vàng có sợi dây đỏ buộc quanh cổ ngẩng đầu lên, tò mò nhìn Mục Đồng, giọng ngọt ngào hỏi: “cậu đến đây để đưa chúng tôi về nhà mới à?”

Một chú chó tha mồi Labrador vàng nhỏ khác bị buộc bằng sợi dây màu vàng vội vàng nói: “Mẹ nói bây giờ chúng ta đã lớn có thể đến sống cùng những con thú hai chân trong một gia đình mới. Thú hai chân nếu không có chúng ta làm bạn sẽ không sống nổi!"

Những chú chó tha mồi vàng nhỏ khác cũng nói.

Hơn nữa thú hai chân còn cung cấp đồ hộp và đồ ăn vặt miễn phí cho chúng ta!

"Ta có thể biểu diễn đuổi đuôi. Nếu cậu đưa ta về nhà mới, ta mỗi ngày đều có thể biểu diễn cho cậu!"

"Ta không riêng gì sẽ biểu diễn đuổi theo đuôi, ta còn có thể cùng ngươi chơi ném bóng, cậu đem bóng ném đi, ta sẽ nhặt về cho cậu, mau chọn ta đi!"

Bảy tám con chó tha mồi vàng nhỏ lao tới hét lên với Mục Đồng: “Chọn tôi, chọn tôi, chọn tôi.” Có nhiều giọng nói đến nỗi cậu không phân biệt được là con chó con nào đang nói chuyện với mình.

Trong chốc lát, Mục Đồng có cảm giác như mình vừa đến một trường mẫu giáo và đang được một nhóm trẻ con sôi nổi hỏi thăm.

"Được rồi, mấy em đừng vây quanh tiểu ca ca nữa, mây quay về ổ và giữ im lặng."

Chị nhân viên cửa hàng mười phần ôn nhu, thúc giục bọn nhỏ trở về lớp của mình

Mục Đồng bị đám lông vàng làm cho mềm lòng, vội vàng thừa dịp chúng nó bị mang về lấy điện thoại di động ra chụp mấy tấm ảnh.

Đột nhiên, cậu nghe thấy phía sau có người gọi tên mình: "tiểu Đồng!"

Mục Đồng quay người lại đáp, một chàng trai với mái tóc bạc, trang phục hip hop kết hợp với kính râm từ bên ngoài bước vào vẫy tay chào cậu.

Mục Đồng chậm rãi phản ứng lại, nhìn chằm chằm người đàn ông này hồi lâu mới chào hỏi: “Anh Sơn Ngữ.”

Khâu Sơn Ngữ mang chó đến đây để tắm, Mục Đồng chuyển sự chú ý sang con chó Doberman Đức tên là Liệt Phong ở bên cạnh Khâu Sơn Ngữ, cậu từng nghe nói Khâu Sơn Ngữ có nuôi một con chó ở nhà, nhưng hôm nay là lần đầu tiên cậu nhìn thấy nó.

Chú chó Doberman Đức trước mặt có có vóc dáng khỏe mạnh, bộ lông đen óng ả, đôi tai dài nhọn dựng thẳng, trên chiếc cổ nhẵn nhụi có chiếc dây chữ P lấp lánh ánh bạc, khác hẳn với những chú chó nhỏ dễ thương như Golden Retriever hay Shetland. Nó có khí chất uy nghiêm khiến người lạ không dám đến gần.

Liệt Phong không giống như những con chó khác sẽ chủ động và nhiệt tình chào đón Mục Đồng, nó luôn lặng lẽ đứng bên cạnh Khâu Sơn Ngữ nhìn Mục Đồng với ánh mắt như đang dò xét.

Điều này khiến Mục Đồng vốn muốn chào nó cũng nghẹn ngào.