Chương 16

Ba con mèo hôm nay đến nhà họ ăn cơm là anh em, mèo mướp là lão đại, mèo cam và mèo sữa lần lượt là lão nhị và lão tứ. Mối quan hệ này đã được Mục Đồng tìm ra trong cuộc trò chuyện hàng ngày của chúng.

Ba con mèo hoang vùi đầu vào bát ngấu nghiến thức ăn.

Mèo sữa vừa ăn vừa chửi rủa: “Chết tiệt, em vất vả ở bên hồ nước vớt nửa ngày mới bắt được cá, vốn định chôn dưới tàng cây làm bữa sáng hôm nay, kết quả bị hai con mèo hoang mới tới kia trộm mất!"

Con thứ hai màu cam nói: “em đã không hài lòng với những người mới đó từ lâu rồi, bọn họ không có quy tắc ai đến trước được phục vụ trước, họ dám gây rắc rối trên lãnh thổ của chúng ta, rõ ràng là họ coi trọng anh em chúng ta ra gì, đại ca, em nghĩ lần này em phải quyết đấu một trận vơi chúng."

Đại ca mèo mướp nói: "Lát nữa phải đi công viên đánh bọn họ, hai người mau ăn đi, ăn nhiều một chút, ăn no mới có sức lực đánh nhau. Đúng rồi, lão Tam đi đâu rồi?"

Con mèo màu cam nói: “Thằng nhóc đó gần đây đã yêu Schnauzer mới của ông già họ Trương, hình như có tên là Tuyết Cầu. Để thu phục được Tuyết Cầu đó, mỗi ngày đều chạy tới trước mặt người ta lấy lòng, ngay cả huynh đệ cũng không nhớ rõ."

Mèo mướp nghe được lời này, gần như tức giận: "Thật vô lý. Nó lại cố gắng lấy lòng một con chó với bộ mặt vô liêm sỉ như vậy. Nó đã làm mất hết mặt mũi loài mèo của chúng ta. Nó thực sự không có chút danh dự tập thể nào!"

Lão đại tạm thời đổi ý, quyết định ưu tiên giải quyết mâu thuẫn nội bộ trong gia đình, nó nói với hai đứa em: “Ăn xong chúng ta cùng nhau đi đón lão tam.”

Ba con mèo một bên cúi đầu cố gắng làm cơm, một bên lớn tiếng mưu đồ bí mật về việc làm thế nào để trừng phạt lão tam, kẻ phản bội tộc mèo này.

Sau khi Mộ Hi Tình cho mèo ăn xong, quay vào nhà thản nhiên nói: “Hôm nay lũ mèo có vẻ đặc biệt đói, ăn nhanh hơn bình thường rất nhiều.”

“Có lẽ chúng đang vội.” Mục Đồng nói.

“chúng vội đi đâu vậy?”

"Đi tìm huynh đệ của bọn chúng, sau đó hẹn đánh nhau với đám mèo hoang khác.."

Mộ Hi Tình cười hai tiếng, hiển nhiên chỉ coi lời nói của Mục Đồng là trí tưởng tượng phong phú.

Hôm nay khóa học piano của cô tương đối kín, ăn xong bữa sáng lập tức ra ngoài, trước khi đi có nói với Mục Đồng: "Hôm nay mẹ có thể sẽ trở về khá muộn, cơm trưa và cơm tối con tự làm đi."

“con biết rồi.” Mục Đồng gật đầu, nhìn anh em mèo hoang trong sân, suy nghĩ một lúc rồi lấy điện thoại di động ra, tra cứu trên mạng một số trường hợp có thể nghe được động vật nhỏ nói chuyện.

Hầu hết mọi người đều có xu hướng cho rằng đây là do ảo giác thính giác gây ra, sau khi tìm kiếm hồi lâu, Mục Đồng vẫn không tìm được câu trả lời mình mong muốn.

Ăn sáng xong cũng là lúc uống thuốc, Mục Đồng dựa theo màu sắc hộp lấy thuốc, khi đến phiên hộp màu lam, cậu dừng động tác.

Đây là loại thuốc mà bác sĩ kê cho cậu để điều trị chứng ảo giác thính giác, Mục Đồng suy nghĩ một lúc rồi quyết định bỏ qua.

Gần khu dân cư có một trung tâm thể hình nơi đó có thiết bị tập thể hình miễn phí, mỗi sáng Mục Đồng đều đến đó tập phục hồi chức năng trong vài giờ.

Hôm nay cậu phải đi đường vòng dài do đường đang thi công.