Chương 1.3

Hai ngày qua Nam Thành bị tuyết rơi dày đặc, thời tiết không thuận lợi, thời tiết xấu khiến nhiều hoạt động phải hủy hoặc hoãn lại, các trường mẫu giáo, tiểu học cũng đóng cửa nghỉ lễ.

Tuy nhiên, tiệc đính hôn của Ngôn Tổng, CEO hiện đang quản lý công ty giải trí Hoa Hoàn, dường như vẫn chưa bị hủy bỏ và mọi việc vẫn diễn ra bình thường.

Công ty giải trí Hoa Hoàn đã thành lập nhiều năm, có tài sản hùng hậu, công ty cũng có nhân tài đông đúc, đã có rất nhiều ảnh đế ảnh hậu, cũng như thiên vương thiên hậu trong giới âm nhạc. Hai năm gần đây cũng đã ra mắt một nhóm nam sinh tiểu thịt tươi, cũng được xem là có tên tuổi trong ngành giải trí.

Trịnh Chu Xuyên đã sớm nhận được lời mời dự tiệc đính hôn nhưng hắn không có ý định đi, hắn luôn ngưỡng mộ vị nguyên Ngôn tổng Ngôn Nghị Phong lão tiên sinh, nhưng đối với vị Ngôn tổng trẻ tuổi thì...

Mối quan hệ giữa Trịnh Chu Xuyên và y không những không tốt đẹp mà giữa hai người còn có mâu thuẫn, và hiềm khích cá nhân, nếu xảy ra xô xát, ngay ngày mai hắn có thể sẽ trở thành nhân vật chính trên các tiêu đề truyền thông.

Trịnh Chu Xuyên không đứng trước tiệm bánh ngọt quá lâu, liền trở lại trong xe ngồi. Trong xe mở sưởi rất ấm, hắn tựa lưng vào thành ghế nhắm mắt lại, buồn ngủ.

Trợ lý Chu Húc bên cạnh đang dùng điện thoại di động xem tin tức trên mạng. Cậu ta nhìn thấy mấy bản tin nói rằng ở Nam Thành vì mưa tuyết nên hôm nay xảy ra hai ba vụ tai nạn giao thông. Trong đó tương đối nghiêm trọng một chiếc xe tải va chạm với một chiếc taxi trên đường Phượng Tập, chiếc taxi bị lật bên đường, mà bên trong xe lại là hai vị nam Omega đang mang thai.

Chu Húc xem những bức hình trên bản tin, những bức ảnh của hiện trường vụ tai nạn xe, nhìn rất chấn động, cậu ta không khỏi đổ mồ hôi hột cho hai người Omega mang thai kia, không biết có thể cứu họ kịp thời hay không.

Đúng lúc này, điện thoại của Trịnh Chu Xuyên đột nhiên vang lên, từ một số lạ gọi tới.

Triệu tiên sinh người trẻ tuổi mới kết hôn, sau khi đi tuần trăng mật về không lâu thì vợ có thai. Mặc dù nửa kia của Triệu tiên sinh là nam Omega, khoang sinh sản không được như nữ nhân. Nhưng sau khi Alpha và Omega kết hợp thì khoang sinh sản sẽ tăng lên, tỷ lệ thụ thai của Omega cao nên có thai cũng là chuyện thường.

Triệu tiên sinh đã cùng vợ đi khám thai hơn nửa năm, trung bình mỗi tháng đều phải đến bệnh viện mấy lần, hiện nay kỹ thuật y tế rất tiên tiến, sau khi khám xong bác sĩ báo cho Triệu tiên sinh một tin vui làm hắn mừng rỡ.

Vợ hắn có thể đang mang thai đôi, và hiện tại cả hai bảo bảo đều đặc biệt khỏe mạnh và tràn đầy năng lượng.

Thấy mình sắp được làm cha, bất ngờ lại nhận được tin hôm nay vợ mình gặp tai nạn, Triệu tiên sinh bàng hoàng, không có ý định làm việc nên vội vàng đến bệnh viện.

Triệu tiên sinh chạy một mạch, khi thấy vợ mình bình an vô sự, mừng rỡ ôm lấy, trong lòng bất an cuối cùng cũng buông xuống.

Vợ Triệu tiên sinh chỉ bị vài vết thương ở ngoài da, không đáng lo ngại, anh chỉ vào một nam Omega mang thai khác đang nằm trên cáng cứu thương, giọng run run khóc: “Chồng ơi, là anh ấy… là anh ấy, anh ấy đã bảo vệ em kịp thời và đã cứu mạng em và các con, nhưng... Nhưng anh ấy..."

Vợ Triệu tiên sinh không nói được nữa, mắt đỏ hoe sắp khóc. Nhìn người mang thai, trên tóc và quần áo dính tuyết, máu chảy ra không ngừng giữa hai chân.

Người Omega này mang thai đã lâu, gần mười tháng nhưng cũng bị coi là sinh non. Do cú va chạm mạnh của vụ tai nạn ô tô, nước ối của anh ta bị vỡ và phần dưới cơ thể cũng bị chảy máu rất nhiều, tình huống rất nghiêm trọng.

Các bác sĩ và y tá tạm thời không thể liên lạc được với gia đình và bạn bè của người đàn ông mang thai. Khi họ hỏi về gia đình và bạn bè thì anh ấy chỉ lắc đầu. Người đàn ông đau đớn đến nỗi trán đầy mồ hôi, và anh ấy đang thở dốc, cố gắng thở.

Trong danh bạ điện thoại di động của người đang mang thai này chỉ có một số duy nhất có chữ “Trịnh” trên đó.

Rơi vào dường cùng, các nhân viên y tế đã gọi đến số này…

Triệu tiên sinh làm trong lĩnh vực giải trí điện ảnh, truyền hình, hiện đang phụ trách biên tập hậu kỳ ở một công ty sản xuất. Y nhìn người đang mang thai, càng nhìn càng thấy quen, rồi cố nhớ lại, và y chợt nhớ ra!

Anh ấy... một năm trước anh ấy bị tuôn ra đủ loại bôi đen, sau đó đột ngột tuyên bố rút lui khỏi ngành…

"Ý Thâm!"

Giọng nói của Trịnh Chu Xuyên vang lên, lúc này anh không còn quan tâm đến điều gì khác mà lao tới hét lên.

Mọi người xung quanh đều bị sốc!

Dù cải trang bằng áo khoác và đội mũ nhưng Triệu tiên sinh nhìn thoáng qua vẫn nhận ra Trịnh Chu Xuyên, dù sao thì Trịnh Chu Xuyên cũng nổi tiếng như vậy, lại thường xuyên hoạt động trên màn ảnh TV, độ nổi tiếng rất cao.

Vợ của Triệu tiên sinh cũng như các y tá trẻ xung quanh cũng sững sờ, họ không thể tin được người đàn ông trước mặt lại chính là nam diễn viên nổi tiếng Triệu Chu Xuyên?!

Nhìn thấy Liễu Ý Thâm trên cáng, Trịnh Chu Xuyên nắm lấy bàn tay đầy máu của anh, nói: "Ý... Ý Thâm! Làm sao... sao chuyện này có thể xảy ra được?"

Liễu Ý Thâm cố gắng mở to mắt, đôi môi không còn chút máu run lên: "Chu... Chu Xuyên, là cậu sao?"

"Là tôi, là tôi đây!" Trịnh Chu Xuyên hét lên: "Ý Thâm, cậu cố lên! Dù thế nào cũng phải chịu đựng! Nhất định sẽ... Sẽ không sao đâu..."

Gần một năm không gặp, khuôn mặt xinh đẹp thanh tú của Liễu Ý Thâm bây giờ hốc hác gầy gò, đôi mắt xanh đen, mái tóc đen thậm chí còn xen lẫn vài sợi tóc trắng.

Liễu Ý Thâm trước đây vốn gầy gò, do mang thai nên tay chân phù nề, nhưng tổng thể vẫn rất gầy, nên ngay cả cái bụng đang mang bầu gần mười tháng cũng không đầy đặn như một người mang thai bình thường.

Bác sĩ nhìn vào cổ Liễu Ý Thâm, thấy dấu vết của những vết cắn lặp đi lặp lại, có thể trước đây vết cắn quá hung ác và thô bạo, bây giờ đã biến thành những vết sẹo đen vĩnh viễn không bao giờ xóa được.

Vết sẹo này cũng chứng tỏ Liễu Ý Thâm là một Omega bị Alpha đánh dấu và bị bỏ rơi.

Vì đã bị đánh dấu một lần nên Liễu Ý Thâm không thể phát tình với các Alpha và Beta khác, cũng như không thể bị người khác đánh dấu lần nữa.

Sự thật là nó rất tàn khốc, Alpha còn có thể tiếp tục đánh dấu những Omega khác, nhưng Omega đáng thương bị bỏ rơi sau này chỉ có thể dựa vào thuốc ức chế rối loạn tin tức tố, theo thời gian chắc chắn sẽ có tác dụng phụ, ảnh hưởng đến sức khỏe của cơ thể.

Bác sĩ cho biết Liễu Ý Thâm bị suy dinh dưỡng, lại thêm tai nạn xe cộ chảy máu không ngừng, ca sinh này sẽ khó khăn và nguy hiểm, anh không chắc mình có thể sinh con thành công hay không.

"Con... con! con..." Liễu Ý Thâm lẩm bẩm liên tục trước khi bước vào phòng mổ, anh nắm chặt tay Trịnh Chu Xuyên, thấp giọng cầu xin: "Chu Xuyên, làm ơn! Cứu...mau cứu, con của tôi..."

Trịnh Chu Xuyên cảm xúc lẫn lộn, ánh mắt dán chặt vào cái bụng căng phồng của Liễu Ý Thâm.

Liễu Ý Thâm cũng nhìn bác sĩ, hơi thở càng lúc càng yếu ớt: "Bác sĩ, xin hãy cứu đứa bé đi, con của tôi..."

Bác sĩ gật đầu: "Yên tâm đi! Chúng tôi nhất định sẽ cố gắng hết sức. Nhưng nếu như rất nguy hiểm, nhất định phải từ bỏ một bên, cho nên..."

Trịnh Chu Xuyên không chút do dự nói: “Đương nhiên là anh ấy!”

"Không! Đừng..." Liễu Ý Thâm yếu ớt lắc đầu, liên tục lặp đi lặp lại: "Con... con, tôi... tôi muốn sinh ra..."

Giữa lúc Liễu Ý Thâm van xin đứt quãng, anh bị đẩy vào phòng mổ.

Cho dù anh rất muốn giữ lại đứa trẻ này, nhưng vào lúc này, mọi người đều biết anh trước tiên phải cứu lấy mạng sống của mình.

Sự việc xảy ra quá nhanh, Trịnh Chu Xuyên đứng sững ngoài phòng bệnh.

Thì ra Liễu Ý Thâm đã nói dối.

Một năm trước, anh để lại tin nhắn nói sẽ sinh đứa con của mình với Ngôn Giản rồi sống cuộc sống hạnh phúc một mình.

Nhưng cái gì?

Hôm nay, Ngôn Giản đã đính hôn với một Omega khác, nhưng Liễu Ý Thâm lại khó sinh, chống lại Tử thần, nhất quyết muốn sinh ra đứa bé trong bụng.

Nếu anh không yêu Ngôn Giản chút nào thì sao phải bận tâm, phải khổ như vậy.

Bên kia, trong tiệc đính hôn giữa Ngôn Tổng của giải trí Hoa Hoàn , Ngôn Giản và Từ Thần Nghiêu, tất cả khách mời đều có mặt và mọi thứ đã sẵn sàng nhưng Ngôn Giản lại bất ngờ biến mất...