Chương 3: Say rượu dụ dỗ

Vừa qua giờ mẹo (từ 5 giờ sáng=>7 giờ sáng), Vương Hi đã tỉnh, chân trời có một chút ánh sáng, nhìn qua nam nhân dường như vẫn còn ngủ say, Vương Hi không dám kinh động, phía sau nhẹ nhàng khoan khoái, chắc là đêm qua nam nhân đã rửa sạch cho mình, cẩn thận từng li từng tí nắm lấy góc áo, đang muốn vượt qua thân hình cao lớn của nam nhân

” Hi Nhi…” Nam nhân trầm thấp gọi, giống như có tia sét bổ xuống, thân thể Vương Hi lập tức cứng lại, thấy bộ dạng Hi Nhi hoảng sợ như vậy, Tạ Quân Ngọc không khỏi mỉm cười, bàn tay to kéo một cái, thân hình không lớn của Hi Nhi liền rơi vào trong ngực

Tạ Quân Ngọc nhìn Hi Nhi chưa hoàn hồn, ôn hòa nói ” Làm sao vậy, vi phu vậy mà khiến ngươi sợ rồi? ”

” Ngươi, ngươi rốt cuộc muốn làm gì? ” Vương Hi không dám nhìn mắt đen như mực thâm thúy của nam nhân, hít cánh mũi, nhỏ giọng nói

” Ta thích ngươi, thì muốn ở bên ngươi, còn có gì không thỏa đáng ư? ” Tạ Quân Ngọc vốn muốn nói là “” Cưới ngươi làm vợ, ở bên ngươi cả đời” lời như vậy, nghĩ nghĩ, sợ sẽ dọa Hi Nhi, liền sửa lại, hôn một cái lên giữa lông mày trơn bóng của Hi Nhi

” Ngươi, ta và ngươi không quá quen biết…… Làm, vì sao lại làm như vậy với ta……” Vương Hi đột nhiên bị hôn một cái, khiến cho vô cùng khẩn trương, lắp bắp nói

” Vi phu tâm tâm niệm niệm chính là ngươi, đương nhiên muốn làm chút việc thân mật khăng khít với ngươi, ta với ngươi, chính là duyên phận trời ban. ” Tạ Quân Ngọc nhìn bộ dạng lắp bắp của Hi Nhi, trong lòng liền châm lửa nóng, chỉ cảm thấy Hi Nhi chỗ nào cũng tốt, vui vẻ trong mắt càng giống như sắp tràn ra vậy

Vương Hi nghe hắn chỉ việc ngày ấy rơi vào trong lòng ngực của hắn, đôi má trắng nõn có chút ửng đỏ, không biết nên trả lời như thế nào, ” Ta muốn đến nha môn làm việc. ”

Nam nhân cũng không ngăn cản, tùy ý để Vương Hi mặc quần áo rơi lả tả vào, thẳng đến khi Hi Nhi cầm lấy vải màu trắng, Tạ Quân Ngọc vô cùng rõ ràng công dụng của miếng vải này, ánh mắt ý vị thâm trường nhìn qua sắc mặt dần dần đỏ của Hi Nhi, Vương Hi cảm nhận được ánh mắt sáng rực của nam nhân, đành phải đỏ mặt xoay người đi, muốn quấn vải lên

” Không cho phép, không cho phép quấn lên. ” Nam nhân lặng lẽ đi đến sau lưng Vương Hi, giọng nói trầm thấp tại vang lên bên tai

” Không…… Không quấn…… Sẽ bị người nhìn thấy……” Vương Hi có chút nóng nảy, tay lôi kéo vải giằng co với nam nhân, bên tai đỏ lên

” Vậy thì quấn lỏng chút, nếu không thì công lao của ta chẳng phải sẽ uổng phí. ” Nói xong liền cầm lấy vải, thật sự chăm chú bắt đầu quấn lên, Vương Hi bị hành động này khiến cho không dám cử động, đỏ mặt nhìn tay nam nhân trước ngực

Trang phục Màu đen làm nổi bật lên đôi má trắng nõn của Vương Hi, Tạ Quân Ngọc nhịn không được hôn rồi lại hôn, mới để Hi Nhi đến nha môn làm việc, ” Xem ra chuyến đi đến phía nam này, chuyện hoàng huynh thúc giục hôn nhân đại sự liền có thể giải quyết ổn thỏa rồi. ” Tạ Quân Ngọc nhìn bóng lưng Hi Nhi, cười thầm nghĩ

Ban ngày Vương Hi làm việc luôn cảm thấy có một ánh mắt nhìn chằm chằm mình, quay người nhìn lại, thực sự không thấy cái gì, sư gia giống như đã quên y, đã liên tục theo dõi trên cây mấy ngày rồi, không có dấu vết đạo tặc nào, sư gia cũng không có ý định để cho y trở về

Đi trên đường nhỏ trong núi, từ xa Vương Hi đã thấy nhà gỗ của mình có ánh sáng xuyên qua, mở cửa sân nhỏ ra liền bị Tạ Quân Ngọc ôm vào trong lòng, Tạ Quân Ngọc nấu chút rau, còn hâm nóng một bầu rượu, lại vừa dỗ dành vừa lừa gạt, để cho Hi Nhi uống chút rượu, đôi má trắng nõn nhiễm lên ửng hồng mê người, môi hơi mỏng dưới ánh nến lóe ánh sáng mê người, Tạ Quân Ngọc ban ngày không chịu được, liền đi nhìn lén Hi Nhi làm việc, nhìn bộ dạng Hi Nhi ngốc trên tàng cây xua đuổi mấy con muỗi, quả thực rất đáng yêu, nhưng mà, ánh mắt sư gia trong nha môn này nhìn Hi Nhi cũng khiến cho hắn vô cùng không thoải mái, không được liền thay đổi a

Cơm nước no nê, Tạ Quân Ngọc liền bắt đầu có chút không thành thật, cởi ra quần áo màu đen của Hi Nhi, ngón tay sờ đến hai nơi bí huyệt tìm kiếm, nhưng mà Hi Nhi không chịu, mắt đỏ hồng kêu đau, Tạ Quân Ngọc tâm niệm chợt động, ” Cơ hội khó có, sao không dụ dỗ Hi Nhi làm chút việc vui vẻ. ” Liền ôm Hi Nhi lên giường, đặt ngón tay trắng nõn của Hi Nhi lên dây lưng

” Hi Nhi, giúp vi phu cởi ra? ” Hi Nhi Có chút say, tất nhiên là nghe lời bắt đầu cởi ra dây lưng, hô hấp ấm áp phả vào giữa háng Tạ Quân Ngọc, khiến cho Tạ Quân Ngọc lại trướng to hơn, qυầи ɭóŧ cởi ra, cự vật dữ tợn liền bật ra, lỗ sáo dính thanh dịch da^ʍ mỹ

” Hi Nhi, sờ sờ nó. ” Tạ Quân Ngọc dụ dỗ Hi Nhi đang mơ màng, ngón tay lạnh buốt nắm lấy cự vật nổi lên gân xanh, Tạ Quân Ngọc không khỏi phát ra một tiếng thở dài thỏa mãn, nắm ngón tay Hi Nhi bắt đầu tuốt lên xuống, hôn lên đôi môi diễm hồng của Hi Nhi, mùi rượu mát lạnh tràn ngập trong hô hấp hai người, tơ bạc da^ʍ mỹ không nuốt kịp theo khóe miệng rơi xuống

Tạ Quân Ngọc giật mình,bỏ ngón tay trắng nõn của Hi Nhi ra, dùng giọng nói mê hoặc lòng người nói: ” Hi Nhi, nó bị thương, muốn ngươi hôn nhẹ mới được, hửm? ” Tạ Quân Ngọc vẻ mặt vô tội nhìn Hi Nhi mơ hồ, chỉ vào cự vật dữ tợn đang giương cao, có tác dụng của cồn rượu, Vương Hi nhìn nam nhân tuấn lãng như ngọc dưới ánh nến, ma xui quỷ khiến liền ngậm lấy cự vật dưới háng Tạ Quân Ngọc

(lại thêm một bạn trẻ mê trai (⌣_⌣”) )

Tạ Quân Ngọc chợt cảm thấy đi vào một nơi đi trơn ướt ôn hòa, thoải mái đến muốn tiết ra luôn, mới đè xuống ổn định lại tinh thần, mùi vị tanh nồng trong miệng khiến cho Hi Nhi theo bản năng muốn phun ra đồ vật trong miệng, Tạ Quân Ngọc lại dụ dỗ,lừa gạt, lại để Hi Nhi liếʍ lên cán đen tím, đầu lưỡi vô sự tự thông (*không ai dạy cũng tự biết làm) liếʍ láp lỗ chuông mẫn cảm

” Rượu đúng là một thứ tốt……” Tạ Quân Ngọc thở ra, nhìn bộ dạng Hi Nhi khóe mắt rưng rưng, du͙© vọиɠ nổi lên, bàn tay to xuyên qua sợi tóc như mực, bắt đầu dùng cán ȶᏂασ vào

” Ha ha……” lượng lớn bạch trọc tuôn ra, theo khóe miệng không thể lập tức khép kín chảy xuống, đa số vào trong bụng Hi Nhi, vài tia trắng nhỏ xuống trên hạt nhũ diễm hồng, da^ʍ mỹ lại hương diễm

” Ưm a…… Khó chịu…… Nóng……” Hi Nhi có chút khó chịu kẹp chặt chân, mang dáng vẻ này nức nở

” Hi Nhi, ngươi yêu tinh này. ” Tạ Quân Ngọc sờ đến hoa huyệt không người ghéthăm, quả nhiên, đã sớm ướŧ áŧ một mảnh, làm ướt ngón tay Tạ Quân Ngọc, ngón tay dò xét đi vào, mị thịt lập tức nhúc nhích chăm chú xoắn ngón tay đi vào,làm hai ba lượt, sóng tình cuồn cuộn mới lui đi

(hôm nay cảnh nóng chỉ được tác giả đun ấm thôi các mẹ (・∀・) )

Ngày thứ hai, lúc này Tạ Quân Ngọc lại không dễ chịu lắm, Hi Nhi sau khi tỉnh lại, nhớ đến Tạ Quân Ngọc đêm qua dụ dỗ, làm cái việc xấu hổ kia, liền im lặng chảy nước mắt, lúc Tạ Quân Ngọc phát hiện, đôi má trắng nõn đã đỏ bừng, Tạ Quân Ngọc biết Hi Nhi da mặt mỏng, thực sự không muốn làm cho Hi Nhi thương tâm

” Hi Nhi, ngươi đừng khóc, tiểu tâm can, ngươi khóc cái gì? ” Tạ Quân Ngọc lau nước mắt rơi không ngừng, đau lòng không thôi nói

” Ngươi, ngươi tên vô lại này…… Ngươi đừng chạm vào ta…… Ngươi, ngươi còn kêu ta……” Lời còn lại Vương Hi nói không nên lời, nước mắt lại càng chảy dữ dội hơn

” Hi Nhi, ta đương nhiên là vì thích ngươi mới làm việc này với ngươi, bộ dạng đó của ngươi, ngoại trừ vi phu ra, ai cũng không được nhìn, tiểu tâm can, đừng khóc, đều là vi phu sai, ngươi cũng đừng khóc hại thân thể…” Tạ Quân Ngọc tính khí nhẫn nại, vuốt khóe mắt phiếm hồng, rất đau lòng

Vương Hi nghĩ đến người này hủy trong sạch của mình không nói, còn lừa gạt mình làm chuyện xấu hổ này, quả thực đáng giận, xoay mặt đi, hít cái mũi đỏ bừng, ” Ngươi sau này đừng mơ lại lừa ta uống rượu, khốn khϊếp. ”

Tạ Quân Ngọc biết rõ lòng dạ Hi Nhi mềm, mặt dày ôm tấm lưng bóng loáng của Hi Nhi, lại nói rất nhiều lời xin tha thứ, Vương Hi mới thu lại nước mắt