Chương 3

Cố Vân Trạch mạnh mẽ đem quần áo cả người cởi sạch sẽ chỉ để lại qυầи ɭóŧ tam giác, sở dĩ không cởi nốt là sợ cái vật to lớn kia của anh làm sợ Ni Ni, khiến cô lui trống lại thì lớn chuyện.

Do hàng năm tập thể hình nên thân hình anh cường tráng, tám khối cơ bụng rắn chắc, nơi nào cần cơ bắp thì nơi đó anh đều có, phần eo nhìn vô cũng có lực, lúc thao tốc độ không khác gì máy đóng cọc, mặc dù nhiều năm chinh chiến nơi sa trường nữ nhân nhưng bọn họ vẫn có thể bị anh cắm đến than trời than đất chết đi sống lại.

Anh cực lực không để mình hưng phấn quá độ, muốn chậm rãi từng bước một, sợ phá thân Ni Ni một cách quá gấp gáp sẽ làm cô đau.

Lấy đi ly nước đá trong tay Ni Ni để lên bàn, anh điều chỉnh góc độ của ghế sao cho phù hợp rồi để cô nằm thẳng xuống.

Tuy đã nỗ lực thả chậm tốc độ như vậy nhưng Ni Ni vẫn bị ánh mắt như sói đói của anh dọa tới rồi.

"Hay là......hôm khác đi anh."

Ni Ni do dự lên tiếng, nói xong liền định muốn đứng dậy lại bị Cố Vân Trạch nhanh chóng ấn lại nằm trên ghế.

"Em yên tâm, anh sẽ làm em sướиɠ."

Một tay Cố Vân Trạch đè bả vai của Ni Ni không cho cô ngồi dậy, tay còn lại thì nhẹ nhàng luồn tới bụng nhỏ dưới lớp váy, lộ ra chiếc qυầи ɭóŧ có họa tiết hoạt hình đáng yêu.

"Ni Ni của chúng ta lớn từng này rồi mà vẫn còn mặc qυầи ɭóŧ kiểu trẻ con như thế này, thật là đáng yêu". Cố Vân Trạch nhịn không được trêu chọc nói.

Chỉ tại Đường Ni Ni lớn lên quá gợi cảm kinh diễm, lần đầu nhìn thấy thân hình của Ni Ni đều chắc chắn rằng cô sẽ mặc qυầи ɭóŧ chữ T vô cùng gợi cảm, tiện để tùy thời điểm nữ nhân này có thể vén váy lên cầu thao.

Thế nhưng sự tương phản như này lại khiến Cố Vân Trạch yêu đến chết.

Đường Ni Ni bị Cố Vân Trạch trêu đùa thì xấu hổ đến nỗi hận không thể tìm một cái lỗ chui xuống, cô cũng biết qυầи ɭóŧ ren chữ T vô cùng gợi cảm, nhưng cô chỉ thích mặc đồ lót có hình hoạt hình thôi.

"Anh không thích thì thôi, không phải trêu chọc em như vậy."

Dáng vẻ tức giận của Ni Ni vô cùng đáng yêu, Cố Vân Trạch nhịn không được cúi đầu hôn một cái, sau đó tay lại vươn đến giữa hai chân của cô, cách lớp qυầи ɭóŧ vuốt ve tiểu huyệt phì nộn.

Hai mảnh môi âʍ ɦộ múp múp, mặc dù cách lớp qυầи ɭóŧ nhưng Cố Vân Trạch vẫn có thể cảm nhận được nơi đó có bao nhiêu màu mỡ.

"A~~"

Bị ngón tay Cố Vân Trạch vuốt ve vài cái, trong cơ thể Đường Ni Ni bỗng nổi lên một cảm giác kỳ dị, miệng nhỏ không nhịn được thốt ra tiếng rêи ɾỉ.

"Ni Ni của chúng ta còn rất mẫn cảm nha, vuốt có vài cái đã chảy nước rồi."

Ngón tay của Cố Vân Trạch đã cảm giác được qυầи ɭóŧ của cô đã ướt một mảng, lúc này mới nhẹ nhàng đem qυầи ɭóŧ của cô cởi ra, đem hai chân của Ni Ni mở ra đặt trước đầu gối của mình.

Lần đầu tiên bị người khác nhìn chỗ riêng tư của mình một cách trần trụi như vậy làm hai má Đường Hi Hi hây hây đỏ lên, giống như bị lửa đốt.

Cô lập tức xấu hổ muốn kẹp chặt hai chân lại bị đôi tay của Cố Vân Trạch mạnh mẽ bẻ đùi ra càng rộng hơn.

"Đến bước này mà em còn muốn dừng lại thì làm sao mà phá thân được?". Cố Vân Trạch nuốt nuốt nước miếng nói.

Cả người cô da trắng tuyết lại tinh tế, khu tam giác tuy có chút rậm rạp nhưng một chút đều không cảm thấy cấn mắt, ngược lại tầng che đậy này làm người càng muốn khám phá bí mật phía dưới hoa viên hơn.

Hai mảnh môi âʍ ɦộ vừa dày vừa có thịt, lại phấn nộn đáng yêu, vừa nhìn là biết chưa từng bị khai phá, đẩy ra hai mảnh môi là có thể nhìn thấy hạt đậu nành e ấp mượt mà, Cố Vân Trạch nhịn không được dùng đầu ngón tay bóp nhẹ.

Ngay lập tức kí©h thí©ɧ thân thể của Đường Ni Ni, cô hét to: "A~~đừng chạm vào ~~"

"Không chạm vào thì em nói làm thế nào để phá thân đây? Nhịn một chút, rất mau sẽ thoải mái thôi". Cố Vân Trạch nhẹ nhàng an ủi Đường Ni Ni, ngón cái ấn lên tiểu hạch sau đó nhẹ vuốt ve giữa hai môi thịt âʍ ɦộ.

Xoa vài cái liền làm dâʍ ŧᏂủy̠ của Đường Ni Ni từng đợt chảy ra ngoài, ướt cả tay Cố Vân Trạch.

"A ~~ Em khó chịu ~~~ Cố Vân Trạch ~~~"

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~