Chương 4

"Có phải tiểu huyệt đang ngứa, muốn dươиɠ ѵậŧ lớn cắm vào không? "

Cố Vân Trạch chậm rãi dụ dỗ, sau đó đem ngón trỏ dính dâʍ ŧᏂủy̠ nhẹ nhàng cắm vào tiểu huyệt thăm dò.

"Không biết! Em khó chịu ~~" Đường Ni Ni nhíu chặt đôi mày đẹp, khuôn mặt nhỏ ửng hồng mang tìиɧ ɖu͙© khó nhịn.

Cố Vân Trạch cảm giác không sai biệt lắm liền đem ngón tay chọc vào nộn huyệt chưa bao giờ bị khai khẩn, mặc dù ngón tay của anh thon dài thì u mật của cô cũng chẳng thể nào chứa được.

Nháy mắt Đường Ni Ni đau đớn, cô kéo tóc của Cố Vân Trạch hô lên: "A ~~ đau quá! Mau lấy ra đi ~~~"

"Anh cũng đau quá, Ni Ni em mau buông tay!". Cố Vân Trạch vội rút ngón tay ra.

Anh cảm giác mình còn đau hơn cả Đường Ni Ni, tóc đều bị cô kéo thiếu chút nữa tróc cả da đầu rồi.

"Hay là thôi đi, ngón tay của anh cắm vào còn đau như vậy, trừ phi của anh là nấm kim châm bằng không khẳng định sẽ vô cùng đau đớn!". Đường Ni Ni ngồi dậy, đôi mắt lấp lánh lệ mà nhìn Cố Vân Trạch khẩn cầu.

Nếu là bình thường thì Cố Vân Trạch nhất định sẽ mềm lòng, nhưng đây lại là cơ hội ngàn năm có một, há có thể bỏ lỡ, có kiếp sau cũng chưa chắc gặp vận may như này, huống chi cô còn nói của anh là nấm kim châm, anh không làm chết cô, cho cô cảm nhận được đại điêu của mình lợi hại thì quả thật rất mất mặt đó!

"Không có việc gì đâu, chúng ta cứ từ từ, em chờ một chút liền thoải mái, bị anh phá thân còn hơn là bị gả cho người kia nha!". Cố Vân Trạch vừa lừa gạt vừa ấn Đường Ni Ni một lần nữa nằm xuống.

Phía dưới không được thì chuyển lên phía trên, Cố Vân Trạch đem váy của Đường Ni Ni vén cao lên qua ngực, hai vυ" bự cơ hồ đem áo ngực căng như sắp rách, nhìn thế nào cũng phải là cỡ D, trước anh cũng biết dáng người của cô tốt, nhưng lần đầu tiên cởi hết quần áo xem nhịn không được càng thèm thuồng.

Anh không kìm lòng được lột áo ngực của cô vứt sang một bên, hai luồng tuyết trắng cao ngất liền đập vào mắt, hai vυ" của cô rất lớn, xung quanh hai hạt đậu nhỏ hồng hồng là quầng vυ" mọng hồng, nhìn vô cùng ngon miệng.

Cố Vân Trạch giờ phút này đã mất đi lý trí, anh vốn định trước hết xoa nắn một phen nhưng lại cúi xuống liếʍ láp, miệng đã hạ chẳng thể thu nổi, anh nuốt nước miếng rồi nhổm dậy đè Đường Ni Ni xuống, đem hai vυ" nâng trong tay rồi dùng đầu lưỡi liếʍ xung quanh đầṳ ѵú mấy cái, tỉ mỉ miêu tả hình dạng chúng.

Sau vài lần liếʍ láp, núʍ ѵú của Ni Ni liền trướng to lên giống hạt anh đào, Cố Vân Trạch gấp không chờ nổi đem đầṳ ѵú cô bỏ vào trong miệng mυ"ŧ mát, vυ" bên kia cũng không hề vắng vẻ được tay còn lại của anh nhẹ nhàng xoa nắn.

Lần đầu tiên Đường Ni Ni bị người ta đè ở dưới thân mυ"ŧ vυ", cảm giác vừa sợ hãi vừa tê dại lần lượt vọt tới, cô chẳng tài nào phân biệt mình đang đẩy Cố Vân Trạch hay đang ôm lấy anh sát hơn một chút, chỉ có thể ngân nga rêи ɾỉ.

Mυ"ŧ đầṳ ѵú đủ rồi, Cố Vân Trạch lại liếʍ láp phần thịt xung quanh, liếʍ thẳng cho đến khi cả hai vυ" đều ướt dầm dề, mặt da cũng toàn dấu vết cắи ʍút̼ hồng hồng mới lưu luyến nhả ra.

Đem váy áo của Ni Ni cởi ra hoàn toàn, lúc này Cố Vân Trạch vẫn còn qυầи ɭóŧ tam giác trên người, còn Đường Ni Ni đã bị cởi sạch sẽ, người trần như nhộng bị Cố Vân Trạch đè ở dưới thân.

Nói không sợ hãi là giả, nhưng hiện tại Đường Ni Ni lại cảm thấy hưng phấn hơn cả, vυ" thì vừa bị anh mυ"ŧ, hạ thân thì không ngừng chảy dâʍ ŧᏂủy̠, vô cùng ngứa ngáy, Đường Ni Ni chỉ có thể không ngừng xoa xoa hai chân vào nhau để làm giảm cảm giác kỳ lạ này.

"Thế nào? Ngứa?". Đáy mắt Cố Vân Trạch không ngăn được cảm xúc mừng như điên.

"Ừm". Đường Ni Ni đỏ mặt, khẽ gật đầu.

Nghe vậy Cố Vân Trạch lập tức đứng lên, đem qυầи ɭóŧ cơi ra, đại dươиɠ ѵậŧ thô to lập tức bắn ra ngoài, Đường Ni Ni chưa bao giờ gặp qua vật thật hàng thật, lại khổng lồ như kia liền bị dọa đến sắc mặt tái nhợt.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~