Chương 2

Cố Vân Trạch muốn thao Đường Ni Ni cũng không phải ngày một ngày hai, hiện tại lại càng có xúc động muốn đem cô ấn ở trên xe mà thao một cách tàn nhẫn, nhưng anh cũng biết thời điểm bây giờ còn chưa phù hợp, vẫn cài kỹ đai an toàn cho cô xong rồi ngoan ngoãn đưa người đến khách sạn.

Tới phòng, Cố Vân Trạch nhanh đỡ Ni Ni ngồi xuống ghế, còn mình đi rót ly nước đá đem lại đây.

Đường Ni Ni đưa mắt nhìn ghế dưới thân mình đang ngồi có chút lạ lạ, không giống với ghế mát xa cho lắm, vẫn đang trong nghi hoặc thì Cố Vân Trạch đưa nước đá cho cô, còn mình thì tiện tay kéo chiếc ghế dựa ngồi xuống đối diện hỏi.

"Có chuyện gì vậy? Vốn có tiếng ngoan ngoãn sao giờ em lại bỏ nhà ra đi? Nếu phát tán đến trường thì đây hẳn là một tin tức chấn động đấy!". Cố Vân Trạch làm bộ giống như đang nghiêm túc cùng Đường Ni Ni nói chuyện với nhau, trong khi bất động thanh sắc đem chân của mình chen vào giữa hai đầu gối của cô.

Cố Vân Trạch nói quả thật không sai, chỉ có Đường Ni Ni mỗi ngày trong bốn năm học đại học đều đúng giờ trở về nhà, không bao giờ ngủ lại ở bên ngoài, ba mẹ của cô quản nghiêm, đưa ra quy củ cho cô rằng phàm là về nhà trễ dù chỉ một phút thôi cũng mắng xối xả.

Thời cao trung cô lén lút yêu đương một lần, nhanh chóng bị ba mẹ phát hiện, lúc hẹn hò vừa vặn bị bắt gặp, họ truy hỏi gia thế của đối phương rồi đem nam sinh mắng máu chó đầy đầu, nói gì mà cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga, ép Ni Ni phải chia tay ngay lập tức.

Bởi sự quản nghiêm như vậy của cha mẹ nên mặc dù Đường Ni Ni lớn lên bộ dáng trêu hoa ghẹo nguyệt như vậy, đến bây giờ vẫn còn là xử nữ.

"Hai người họ bắt em phải gần gũi với người lạ còn chưa tính, người ta còn động tay động chân với em họ còn nói về sau sẽ thành chồng nên chiếm chút tiện nghi cũng không sao! Em lại chưa hề nói sẽ gả cho người kia!! Hơn nữa người đó còn đã kết hôn hai lần, em vừa mới chỉ hẹn hò được một lần, giờ lại bắt em cưới một người đã qua hai đời vợ, thật sự vô cùng quá đáng!". Đường Ni Ni càng nói càng cảm thấy ủy khuất.

Cô từ nhỏ luôn luôn ngoan ngoãn nghe lời, tuổi dậy thì cũng không làm ra điều gì phản nghịch quá, nhưng lần này cô càng muốn phản nghịch, không thể để bọn họ như ý, cô là một con người chứ không phải là món hàng rao bán ngoài chợ!

Đường Ni Ni đang mải tức giận, không để ý tới chân của Cố Vân Trạch đã đυ.ng tới đùi thon của cô.

"Anh cũng đã mới nói một lần rồi, em cùng anh kết hôn là cách tốt nhất!". Cố Vân Trạch một bên đem đùi mình ma sát bên trong bắp đùi trắng nõn của cô, một bên nhẹ nhàng an ủi Ni Ni.

Việc này anh mới chính thức nói một lần mà thôi, nhưng với việc đã thao vô số người mẫu, trước sau luôn không nói lời nào, bởi vì vừa mới gặp liền mê Đường Ni Ni, dùng hết mọi phương pháp cũng chẳng thể theo đuổi được, thao người mẫu cũng là chỉ để giải quyết nhu cầu sinh lý, việc này mà nói ra thì sao có thể đem người nhốt trong vòng tay được.

"Em sẽ không kết hôn! Em có làm tiểu tam của người khác cũng không kết hôn đâu, cho bọn họ tức chết!". Đường Ni Ni hiện tại cơn thịnh nộ nổi lên, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, bẹp đôi môi anh đào nhìn vô cùng mê người.

Nếu không phải Cố Vân Trạch tận lực kiềm chế, thì sớm đã không nhịn được lột quần áo cô rồi đè ra làm rồi.

"Đừng nha! Sao lại không kết hôn, hơn nữa, nếu làm tiểu tình nhân của người ta há đem tiện nghi cho người khác sao, không phải còn có anh đường đường là đàn ông ở đây sao!". Cố Vân Trạch vội ưỡn ngực lên để đẩy mạnh tiêu thụ của bản thân.

"Anh có thể giúp em phá thân sao?". Đường Ni Ni đột nhiên nghiêm túc nhìn chằm chằm Cố Vân Trạch.

Lời này vừa nói ra, làm Cố Vân Trạch kinh hãi thiếu chút nữa ngã từ trên ghế xuống, vận may thế nào tự nhiên lao đến đầu anh vậy.

Anh hưng phấn đến nỗi lắp ba lắp bắp, sợ mình nghe lầm liền hỏi lại: "Ni Ni, em... em nói gì cơ?!"

"Giúp em phá thân đi!". Đường Ni Ni kiên định nói.

Chuyện cô vẫn còn là xử nữ làm ba mẹ thuyết phục được ông trùm thủy sản kia, cô lại càng muốn xem tấm thân trong trắng này không còn nữa thì bọn họ còn gì để nói!

"Cái này là sở trường của anh rồi!". Cố Vân Trạch cao hứng liền lưu loát đem áo thun cởi ra, thấy Đường Ni Ni nhìn mình với vẻ mặt kinh ngạc vội đem sửa lời nói: "Cái này anh có thể giúp em!"

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~