Chương 2

“Nghiên cứu viên Giản hiểu rõ hải yêu như vậy, chắc hẳn không phải không biết tính dục của hải yêu rất dồi dào chứ.”

"Không... không, tại sao là tôi..." Nhận ra người trước mặt muốn làm gì, Giản Bạch không ngừng lắc đầu, giọng nói mang theo run rẩy, hai tay anh nắm lấy xúc tu quấn quanh cổ mình, dùng sức bẻ ra ngoài để thoát khỏi trói buộc.

Nhưng một giây sau, cổ tay hai tay của anh lại bị một cái xúc tu dễ dàng vòng qua, kéo lên trên giơ quá đỉnh đầu, sức mạnh lớn đến mức làm cho Giản Bạch không khỏi hoài nghi xương cốt của mình có phải sắp gãy rồi hay không. Xúc tu trên cổ chậm rãi siết chặt, không khí càng ngày càng loãng khiến cho anh theo bản năng há to miệng muốn hấp thu dưỡng khí, hai tròng mắt nhìn chằm chằm người đàn ông cũng bịt kín một tầng sương mù.

Vẻ ngoài mong manh của Giản Bạch khiến những phần tử xấu trong cơ thể 3710 càng điên cuồng hơn. Đôi mắt hắn càng ngày càng tối tăm, giọng trả lời cũng nhuốm màu du͙© vọиɠ.

“Trong ba tháng bị giam cầm, tôi đã muốn làm như vậy rất lâu rồi đó Giản Bạch.”

Xúc tu thô to dính đầy chất nhầy đâm thẳng vào trong miệng Giản Bạch, đối với hải yêu mà nói, mỗi một xúc tu đều có thể là dươиɠ ѵậŧ, giờ phút này cảm giác được khoang miệng ấm áp bao bọc khiến người đàn ông thoải mái nheo mắt lại, hắn không cho Giản Bạch bất kỳ cơ hội thở dốc nào, xúc tu thô dài thoáng cái tiến vào chỗ sâu nhất.

“Ha a…”

Khoang miệng bị căng đến mức lớn nhất, xúc tu lạnh lẽo đè lên cổ họng, thực quản nhỏ hẹp bị ép mở ra để chứa thứ vốn không nên xuất hiện ở đây, khó chịu cực độ làm cho Giản Bạch không khống chế được muốn nôn khan, xúc tu này thật sự đi quá sâu, anh thậm chí cảm thấy thứ ghê tởm đó đã sắp đút vào tận trong dạ dày.

Giản Bạch liều mạng ngửa đầu ra sau, cố gắng làm cho xúc tu này lui ra ngoài một chút, nhưng động tác giãy dụa của anh ở trong mắt người đàn ông quả thực giống như là thú cưng cào cào đùa giỡn. Hắn dứt khoát kéo Giản Bạch đến mép bể nước, ép gáy anh lên cửa kính, không còn khả năng tránh né nữa, tiếp theo không chút thương tiếc mà bắt đầu đυ. vào cái miệng nhỏ nhắn mà hắn đã thèm muốn ba tháng này. (Một cái xúc tu cũng có thể coi là dươиɠ ѵậŧ của hải yêu.)

Dươиɠ ѵậŧ thô như cánh tay nhỏ của người trưởng thành nhanh chóng rút cắm trong miệng, nhưng nó cũng có cảm giác lạnh lẽo và trơn tru độc nhất của các xúc tu của hải yêu, lúc đυ., hắn đều rút dươиɠ ѵậŧ rai để lại một phần nhỏ ở trong miệng, tiếp đến lại nhấp cả cây vào, phá mở thịt mềm trong thực quản đút thẳng vào chỗ sâu hơn.

Sự cọ xát thô bạo của bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© khiến niêm mạc mỏng manh đau nhức, cổ họng không ngừng co thắt, muốn nôn ra, cố gắng đuổi dị vật xâm nhập ra ngoài, đầu của Giản Bạch bị ép chặt vào tấm kính phía sau, thậm chí còn có chút choáng váng, nhưng vẫn như cũ không cách nào tránh né được. Những cú nhấp kịch liệt mang theo tiếng nước lép nhép vang lên rõ ràng vô cùng trong phòng thí nghiệm yên tĩnh, mỗi cú nhấp người đàn ông đều đυ. rất sâu, dươиɠ ѵậŧ thô to chống mở cổ họng, cổ họng đều nhô lên một hình dạng rõ ràng, cho dù chỉ là từ bên ngoài cũng có thể nhìn ra hắn đυ. tàn nhẫn đến cỡ nào.

Khuôn mặt trắng nõn của Giản Bạch đã sớm bị nước mắt nhuộm ướt, hàng mi dài rũ xuống như những chiếc quạt nhỏ, còn sót lại một hai giọt nước mắt sắp rơi xuống, nước miếng không kịp nuốt xuống trộn lẫn với chất nhầy từ khóe miệng tràn ra, theo cằm chảy xuống xương quai xanh và ngực, để lại một vệt nước trong suốt.

“ưm ưm…”

Tất cả tiếng kêu khóc, mắng chửi của anh đều bị dươиɠ ѵậŧ to lớn chặn lại trong miệng, chỉ có thể ở trong lúc co rút tiết ra một hai câu nức nở như động vật nhỏ, có vẻ vô cùng đáng thương.

Nhưng mà đối với người đàn ông mà nói đây cũng là hắn muốn nhìn thấy nhất, đứng trước bể nước ngắm nhìn Giản Bạch bị đυ. đến phát khóc, vừa hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ dươиɠ ѵậŧ bị khoang miệng bao vây.