Chương 6: Tuyệt thế đại chiến 2

"Nữ nhi, phụ mẫu thật có lỗi với con.”

Nàng vừa tháo chiếc vòng trên cổ tay trái ra, vừa nói:

" Phụ mẫu hy vọng con có thể mãi mãi hạnh phúc, cũng muốn mãi mãi bên cạnh chăm sóc con, nhưng mà…"

Diệu Âm đeo vòng tay vào tay Lâm Hân, nhìn đại chiến ở phía xa xa, thống khổ lên tiếng:

"Nhưng mà, phụ mẫu cũng không có cách nào, Vũ Nhi, nếu có thể, mẫu thân hy vọng con mãi mãi cũng không cần biết về thân thế của mình." Nói xong, nàng xuất hết toàn lực của mình, đưa Lâm Hân vào vòng bảo vệ lại, đưa cô tới nhân gian.

Lâm Hân chua sót nở nụ cười, đời này cô lại phải làm cô nhi sao?

Haha, nếu đã như vậy, cô còn phải sợ cái gì? Dù sao cũng chỉ có mình cô lẻ loi trong trời đất này.

Ánh mắt cô xuyên qua lớp lớp mây trắng, chăm chú nhìn vào đại chiến Thần Ma xa xa. Trên đầu Diệu Âm đổ đầy mồ hôi, gương mặt tái nhợt lại lộ ra tươi cười. Ít nhất thì đứa bé của nàng và hắn còn sống.

"Tam muội."

Đại tỷ Đình Tâm từ xa xa bay đến, đứng trước mặt Diệu Âm, kéo tay nàng, vội vàng nói: "Đi thôi."

Diệu Âm bình tĩnh lắc đầu,

"Tam tỷ, chúng ta nhân lúc rối loạn giúp tỷ rời khỏi.”

"Phải đó tam muội, nếu không đi sẽ không còn thời gian nữa."

Mấy tỷ muội ngươi một lời ta một câu, đều muốn giúp Diệu Âm trốn đi. Diệu Âm sao lại không biết các nàng tốn rất nhiều công sức mới có thể tới đây, chỉ là, nàng nhìn tới chỗ xa xa, Mạc Minh đang đối chiến với đại quân của Thần giới, sao nàng có thể rời đi được?

"Đại tỷ." Diệu Âm rốt cuộc lên tiếng:

"Đưa muội qua đó đi, bây giờ muội không còn sức nữa."

"Muội điên rồi!?"

Đình Tâm không thể tin mà nhìn Tam muội của nàng, người Tam muội xinh đẹp lương thiện dịu dàng. Không chỉ mình nàng mà các tỷ muội khác cũng dùng ánh mắt không thể tin tưởng nhìn Diệu Âm.

“Đại tỷ!" Trong lòng Diệu Âm đã vội đến không thể chờ được nữa, Mạc Minh cách nàng không xa, nhưng nàng chỉ có thể trơ mắt nhìn không làm gì được.

“Được.” Đình Tâm nhìn theo ánh mắt của Diệu Âm nhìn thấy được Mạc Minh, Vua của Ma Giới.

Các tỷ muội cũng biết Diệu Âm cố chấp, nói thêm cái gì nữa cũng không tốt, có lẽ, đây là lần gặp mặt cuối cùng của đôi vợ chồng này. Thôi thôi, để bọn họ gặp mặt nhau lần cuối đi.

Mạc Minh thấy Diệu Âm đến đây, vội vàng rời khỏi chiến trường, từ tay Đình Tâm đón lấy, ôm Diệu Âm vào trong lòng, dịu dàng giúp nàng lau đi giọt mồ hôi trên trán, chặt chẽ ôm lấy nàng, nhẹ giọng hỏi bên tai nàng: “Có mệt không?”

Vừa rồi Mạc Minh thấy rõ ràng, sau khi Diệu Âm sinh xong Mạc Vũ cũng đã kiệt sức, nàng lại dùng pháp lực của mình để bảo vệ Mạc Vũ, bảo đảm đứa bé có thể an toàn đến nhân gian, nàng bây giờ ngay cả sức đi đường cũng không có, nếu không cũng không nhờ Đình Tâm giúp đỡ.

Diệu Âm gật gật đầu, ở trước mặt phu quân nàng, nàng không cần che giấu gì cả.

Mạc Minh ôm nàng ngồi ở một bên, giống như đang dỗ đứa bé nói: “Chúng ta nghỉ ngơi một lát đi.” Tuy rằng hắn cũng rất nhớ thương nữ nhi của bọn họ, nhưng hắn cũng nhịn xuống không hỏi, bởi vì hắn biết, so với hắn, nàng càng đau lòng hơn.

“Ừm.” Diệu Âm dựa vào trong ngực Mạc Minh, nàng cảm thấy vô cùng ấm áp, nhắm hai mắt lại, l*иg ngực này làm cho nàng mê luyến.

Bọn họ không quan tâm tới trận chiến bên ngoài có bao nhiêu thảm thiết, chỉ lo hưởng thụ sự bình yên khó có được này.

“Minh, thϊếp...” Diệu Âm muốn nói lại thôi, nàng ngẩng đầu, mở hai mắt nhìn Mạc Minh, cắn cắn môi, rốt cuộc mở miệng:

“Thật ra thϊếp đã sớm biết chàng là Ma Vương.”

Mạc Minh gật đầu không nói gì. Nàng đường đường là Tam công chúa Thần Giới, đã cùng hắn chung sống hai năm, nếu điều này mà nàng còn không phát hiện ra thì mới có vấn đề.

Thấy Mạc Minh bình tĩnh như vậy, Diệu Âm ngược lại có chút vội vàng: “Chàng không giận thϊếp gạt chàng sao?”

Mạc Minh cưng chiều sờ sờ tóc Diệu Âm: “Sao ta có thể giận dữ với nàng được chứ? Nàng đã biết cũng không ghét bỏ thân phận của ta, điều này làm ta rất cảm động.”

Bốn mắt nhìn nhau, một khắc đó, cho dù ai làm sai cũng đã không quan trọng. Rốt cuộc tương lai có ra sao cũng đã không quan trọng. Ngay bây giờ, bọn họ có thể gần gũi cảm nhận được hơi ấm của nhau như vậy đã làm cho người ta cảm thấy hạnh phúc vô cùng.

Chính ngay lúc này, một ánh lửa thật lớn bay đến chỗ hai người.

“Tam muội, cẩn thận!”

“Tam tỷ, coi chừng phía sau.”

Diệu Âm đã không còn sức lực nhưng cũng cảm nhận được độ nóng bỏng sau lưng. Nàng còn chưa kịp phản ứng đã bị Mạc Minh ném ra ngoài.

“Khôngggg..” Diệu Âm lui về phía sau lại tận mắt nhìn thấy một quả cầu lửa thật lớn đánh vào sau lưng Mạc Minh, nhưng mà Mạc Minh lại đang cười.

“Tam muội, muội có sao không?” Mạc Minh đẩy nàng về phía các tỷ muội của nàng. Đám người Đại tỷ Đình Tâm lập tức đỡ lấy Diệu Âm.

Nhưng Diệu Âm lại nhìn về phía Mạc Minh, mỉm cười.

Cuối cùng phải xa nhau, không có khóc thét tê tâm liệt phế, có chăng là nụ cười làm lu mờ tất cả.

Yêu, kiếp này không hối hận, duyên phận chưa xong, kiếp sau, chúng ta sẽ tiếp tục tiền duyên kiếp này!

Cho dù thân phận của ngươi là gì, lên trời xuống đất, lòng ta, mãi mãi không thay đổi.

----------------------------------------------

Sau khi Ma Vương Mạc Minh bị thương nặng được các huynh đệ của hắn mang về Ma giới, đưa vào cấm địa, ngăn cách với thế giới bên ngoài.

Sử sách Thần giới có ghi lại: Tam công chúa Diệu Âm và Ma Vương Mạc Minh, tự định chung thân, xúc phạm luật trời, nhưng niệm công lao, miễn được cực hình, nhốt vào thiên lao, suốt đời không được ra ngoài! Nàng sinh một nữ nhi, đặt tên Mạc Vũ, không biết tung tích!

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Ghi chú để người đọc dễ nhớ : Kết cấu thế giới

Đại lục Ô Nhã: phân biệt theo đông, tây, nam, bắc: Đại Lục phía đông, Đại Lục phía tây, Đại Lục phía nam, Đại Lục phía bắc. Ở giữa là Đại Lục Thiên Nguyên.

Đại lục Nhân Minh: phân biệt theo đông, tây, nam, bắc: Đại Lục phía đông, Đại Lục phía tây, Đại Lục phía nam, Đại Lục phía bắc. Ở giữa là Đại Lục Thiên Nguyên.

Phân chia cấp bậc

Nhân giới (Nhân gian):

8 bậc: Thiên, Địa, Huyền, Hoàng, Vũ, Trụ, Hồng, Hoang.

4 cấp: Hồng, Thanh, Lam, Tử.

Vd: bậc thiên cấp hồng, bậc địa cấp lam

Khế ước:

Bản khế: hai người một thể, cùng sống cùng chết.

Hữu khế: kết giao bạn bè, cảm ứng lẫn nhau.

Chủ khế: lấy chủ nhân làm trời, trung thành như một.

Ma thú: cấp 1 đến cấp 15

Thực vật: cấp 1 đến cấp 15

Các cấp ma pháp sư: Địa, Thiên, Thánh.

(Tất cả cấp bậc đều có cấp cao nhất là cấp Vô Lượng)