Chương 7: Hậu huyệ*

“Thật ngốc.”

Ngay khi Bắc Ngu cho rằng mình khẳng định sẽ ngã trên mặt đất lần thứ hai bị thương, một đôi tay khớp xương rõ ràng đột nhiên xuất hiện ôm lấy côh, tức giận nói với cô.

Trong lòng Bắc Ngu vẫn thấy sợ hãi, nghe được ngữ khí hung dữ lại không giấu được sư quan tâm trong mắt anh, lập tức cảm thấy uỷ khuất, đẩy anh ra: “Anh đi đi, em không cần anh.”

Trì Duật cúi đầu liếc nhìn cô một cái, thấy hốc mắt cô đều đỏ, nước mắt không ngừng trào ra, trong lòng giống như bị đánh trúng, anh không nói một lời, vẫn chịu đựng chứng cơ khát làn da dày vò đem cô bế lên.

Lại phát hiện, ngay cả quần cô cũng chưa mặc xong, cặp mông trắng nõn no đủ nửa lộ, trái ngược với màu của qυầи ɭóŧ, đột nhiên có một loại cảm giác vừa thuần khiết lại quyến rũ, khiến người ta xao xuyến.

Trì Duật quay đầu không nhìn cô, cuối cùng nhịn không được nói một câu: “Quần còn chưa mặc xong đã khóc, mất mặt không.”

“……” Bắc Ngu bị anh làm cho tức chết rồi, thật sự bị chọc tức đến khóc.

Trì Duật tức giận liếc nhìn cô một cái, vẫn giúp cô vén quần lên một chút, đương nhiên là thật cẩn thận tránh chạm vào da thịt cô, anh chỉ tiếp xúc đến quần, thấy thế Bắc Ngu càng thêm tức chết.

Trực tiếp dùng một móng vuốt chụp đến mu bàn tay anh, để anh trực tiếp tiếp xúc với mông cô.

Trì Duật không nghĩ tới cô to gan như vậy, cũng không nghĩ tới cô hào phóng như vậy, mở to hai mắt nhìn về phía cô giống như không thể tưởng tượng nổi.

Nhưng da thịt ở mông cô cũng cực kỳ mỏng manh, mềm mại no đủ, anh thậm chí có thể sờ đến rãnh mông cô, khiến người khác trầm luân.

Trì Duật hô hấp dồn dập, ngón tay lại không chịu khống chế mà cách qυầи ɭóŧ mỏng manh của cô dọc theo rãnh mông sờ soạng, sờ đến hậu huyệt cô mới dừng lại, Bắc Ngu cảm nhận được anh ôn nhu lại mang theo sự thăm dò vuốt ve, xương cột sống tê dại, hậu huyệt bị anh chạm vào cũng nhịn không được co rút lại, gần như đem ngón tay anh hút vào.

Mà một dòng dâʍ ŧᏂủy̠ cũng không tự chủ được mà thấm ướt qυầи ɭóŧ cô.

Trì Duật dường như cũng không nghĩ tới cô sẽ không chịu đựng được kí©h thí©ɧ như vậy, anh cũng không biết quá khứ của cô, nhưng nếu cô đã nhận nhfam mình là chồng cô, vậy chứng tỏ thực tế cô đã kết hôn.

Cho dù không kết hôn, có bạn trai cũng là chuyện rất bình thường.

Rất có thể cô đã làʍ t̠ìиɦ cùng người khác rồi, có người mình yêu hoặc là gia đình rồi, bằng không sao lại mẫn cảm như vậy.

Nghĩ đến nơi đây anh liền chậm rãi buông tay ra, máu toàn thân sôi trào cũng dần dần lạnh xuống.

Anh cũng không có sở thích cướp phụ nữ của người khác, đừng bị cô câu dẫn.

Bắc Ngu tất nhiên nhận thấy được cảm xúc của anh có biến hóa, không biết vì sao anh đột nhiên dừng tay, rõ ràng anh cũng có du͙© vọиɠ, rõ ràng anh cũng không chán ghét tiếp xúc với mình, vì sao đột nhiên dừng lại?

Chẳng lẽ sức hấp dẫn của cô không đủ sao?

Cô xoay người, thấy tay anh quả nhiên đã rời khỏi thân thể cô, miệng phồng lên vô cùng bất mãn đem tay anh một lần nữa để lên mông cô, “Rõ ràng anh rất thích.”

Trì Duật: “……”Chẳng lẽ em không có chút phòng bị cùng cảnh giác nào sao?

“Đừng náo loạn. Tôi không phải ông xã của cô.”

Trì Duật cũng có chút tức giận, muốn mạnh mẽ lấy tay mình về, nhưng Bắc Ngu lại không cho, muốn cùng anh phân cao thấp.

Cô không có ít sức lực, nhưng trong lòng nghẹn một cục tức, cầm chặt tay anh, lại không cẩn thận dùng sức quá độ, khiến tay anh lập tức bao bọc lấy toàn bộ âʍ ɦộ của cô, kí©h thí©ɧ như vậy, dâʍ ŧᏂủy̠ lại chảy ra nhiều hơn.