Chương 3

Tề Tắc Nam bế người lên, nhưng bởi vì tư thế, thịt trụ phụt một tiếng toàn bộ cắm vào. Âm mao tiếp xúc mông, động eo không ngừng hướng lên trên đỉnh.

“A…… Ca, quá……. Quá sâu, sợ……. Ân…”

Phương Diễn bị kí©h thí©ɧ rêи ɾỉ nói, đầu ngưỡng ra sau lộ cổ thon dài.

Tề Tắc Nam cúi đầu ngậm hầu kết cậu, liếʍ vài cái liếʍ đến xương quai xanh, dùng sức ở xương quai xanh mυ"ŧ vào. Liếʍ xuống chút nữa, đầu lưỡi ở đầṳ ѵú họa vòng, hút hai ngụm. Mặt trên hôn đến có bao nhiêu ôn nhu, phía dưới trừu động có bao nhiêu không lưu tình. Hai tay nắm eo Phương Diễn, còn ngại cắm không đủ sâu, qυყ đầυ bỗng nhiên đυ.ng tới một cái miệng nhỏ càng thêm đầy đặn mềm mại.

“Bảo bối nhi đừng sợ, anh đi vào?”

“Đừng… Đừng hỏi, a a, hôm nay sao anh nói nhiều như vậy?”

Phương Diễn bị thao một hơi thiếu chút nữa không thở được, hạ thân đã bắt đầu bủn rủn, miệng nhỏ cũng không ngừng mυ"ŧ vào qυყ đầυ.

Nghe xong Tề Tắc Nam liền không khách khí dùng lực đâm vào miệng nhỏ, hai người đều nhịn không được rên một tiếng.

Phương Diễn vốn dĩ cũng sắp bắn, nghe được giọng trầm thấp bên tai trực tiếp bị thao bắn, có một hai giọt tϊиɧ ɖϊ©h͙ còn bắn đến cằm nam nhân.

Lúc Phương Diễn liếʍ cằm hắn, đã bị đẩy ngã trên giường. Hai chân bị kéo ra áp đến trước ngực, mông bị đâm vang bạch bạch bạch. Mông đỏ bừng mỗi bị đâm một lần liền mang đến hơi đau cùng mãnh liệt kɧoáı ©ảʍ, làm Phương Diễn lại bắt đầu chậm rãi cương cứng.

Tề Tắc Nam nắm chân cậu, đầu lưỡi vói vào miệng Phương Diễn bắt chước hạ thân ra vào, ở động trăm cái, dươиɠ ѵậŧ đỉnh ở sâu nhất bên trong bắn ra. Chất lỏng hơi lạnh mang theo độ ấm truyền tới cơ thể, Phương Diễn cũng run lên vài cái.

Tề Tắc Nam rút ra, lấy áo mưa xuống thắt lại ném vào thùng rác. Ném xong uy ngụm nước cho người ta, liền nằm xuống kéo người bên cạnh ôm, môi ở trên tóc cậu nhẹ nhàng hôn.

“Như thế nào đột nhiên trở lại? Không phải thuyết minh thiên tài trở về sao?”

Phương Diễn lại hỏi vấn đề một lần trên xe Tề Tắc Nam sinh khí không trả lời.

“Nhớ em.”

Tề Tắc Nam duỗi tay sờ huyệt khẩu, “Trở về không thấy em liền biết em đánh chủ ý gì.”

“Em cũng nhớ anh, thích anh.”

Hai mắt Phương Diễn sáng lấp lánh nhìn về phía nam nhân, khóe miệng mang theo ý cười.

Nam nhân dùng kê ba lại lần nữa ngạnh lên ở Phương Diễn giữa hai chân trừu động, “Anh mới vừa xuống phi cơ ngay cả lái xe cũng không kịp, bồi thường anh thế nào?”

Phương Diễn nghe liền có điểm áy náy, chỉ là bởi vì sợ nóng liền không nói cho Tề Tắc Nam mình trộm hồi ký túc xá ở. Nâng lên thân mình, một tay chống cơ bụng hắn, một tay khác đưa ra sau bắt lấy dươиɠ ѵậŧ. Eo hơi hơi nâng lên, huyệt khẩu nhắm ngay qυყ đầυ, vừa định chậm rãi xuống ngồi, eo bị một đôi bàn tay to nâng không cho đi xuống. Nhưng qυყ đầυ đã hơi chút chọc tiến mềm huyệt. Tề Tắc Nam thiếu chút nữa bị hút đến mất lý trí, không muốn quản hậu quả chưa chích mà đâm vào bắn ở bên trong là gì. Tuy rằng hậu quả là ngọt, nhưng vẫn là không được.

“Đợi lát nữa.”

Phương Diễn nghe giọng nam nhân cậ lực ẩn nhẫn khàn khàn, một bàn tay còn kéo ra tủ đầu giường sờ bao.

“Không mang một lần được sao? Sẽ không chuẩn như vậy đi.”

Phương Diễn lắc mông trước sau động, huyệt khẩu ở qυყ đầυ cọ tới cọ đi, làm lần đầu tiên bị cọ xuất hiện bọt biển.

“Không được, đừng nhúc nhích.”

Tề Tắc Nam dùng miệng xé bao, dùng tay lấy ra nhanh chóng tròng lên nhục cụ, “Tới.”

“Hôn, không hôn không sức lực.”

“……”

“Ngô…… Thích… Thích anh:”

Phương Diễn bắt lấy dươиɠ ѵậŧ, lại lần nữa nhắm ngay huyệt khẩu, chậm rãi dùng sức ngồi xuống. Bị mở huyệt khẩu rất dễ dàng ngậm đồ chơi quá mức thô dài.

“Ca…… A……. Hảo trướng a.”

Lúc Phương Diễn sắp ngồi vào đùi hắn, nam nhân liền hai tay ôm eo ấn xuống đồng thời hông dùng sức đỉnh lên trên.

Trận tính sự bày giằng co thật lâu, biểu đạt đến không chỉ là tưởng niệm ái nhân một tháng không gặp còn có tràn ngập tình yêu.

Quả nhiên, trời hơi tối, Phương Diễn bị nóng tỉnh, thân thể sau lưng như bếp lò, hai người cùng ngủ, chỉ cần Phương Diễn ngủ không sâu luôn bị nóng tỉnh. Bất đắc dĩ chỉ có thể duỗi tay ở trên tủ đầu giường sờ, dùng điều khiển từ xa chỉnh điều hòa. Nhẹ nhàng tránh thoát khuỷu tay vây quanh chính mình, dùng tay kéo chăn xuống, chân cũng từ hai hai chân hữu lực rút ra. Cả người nằm ngoài chăn. Điều hòa thổi tới từng trận gió lạnh, Phương Diễn không chỉ không ngủ, thậm chí nghĩ đến một ly nước bỏ thêm chanh.

Nhưng thời gian vui vẻ luôn ngắn ngủi, Tề Tắc Nam mở to mắt duỗi tay ôm eo Phương Diễn, ôm người vào ngực, chăn kéo đến dưới cổ gói kỹ lưỡng sau lại ngủ.

Phương Diễn tức giận không thôi, lại đau lòng Tề Tắc Nam ngủ không đủ không muốn đánh thức hắn, lại lần nữa chỉnh điều hòa thấp mấy độ, xoay người nhìn mặt nam nhân, một bên nhẹ chọc một bên nghĩ thầm: Anh rốt cuộc là tiểu yêu tinh nơi nào tới, mùa hè điều hòa đều so ra kém anh.

Nâng đầu ở môi nam nhân hôn một cái mới ngủ.

——————————