Chương 4

Khoá của buổi chiều Phương Diễn là ở khu dạy học mỗi người lui mà lùi bước. Vì cái gì là mỗi người lui mà lùi bước? Khu dạy học bị học sinh phong “Mùa hè phòng sauna*, mùa đông động băng lung”.

(*phòng xông hơi~)

Phương Diễn cùng ba bạn cùng phòng khác cách một chỗ ngồi một loạt, còn hảo chỉ là chuyên ngành, người không nhiều, nhưng cũng đặc biệt oi bức. Tiểu quạt trên đỉnh đầu chậm rì rì quay, sóng nhiệt tùy theo bị thổi mà đến, phảng phất ở chung quanh phập phồng. Mồ hôi từ đuôi tóc tích vào quần áo, cổ áo bị thấm ướt. Sau lưng mồ hôi lộ ra quần áo, mồ hôi không bị quần áo hút đi liền theo da bóng loáng chảy về phía lưng quần.

Lão giáo thụ trên bục giảng cũng không ngừng cầm giáo án quạt gió, mọi người đều sợ vị này bị cảm nắng trên bục giảng. Phương Diễn bị nóng cũng nghe không giảng, lấy di động cùng Tề Tắc Nam nói chuyện phiếm.

【N: Ca em nóng quá a, muốn ăn kem gói. ( chảy nước miếng.gif ) 】

Qua vài phút, Tề Tắc Nam trả lời mấy bức ảnh cùng một hàng chữ.

【Y: (hình ảnh điều hòa.jpg) 】

【Y: (tay cầm điều khiển từ xa điều hòa.jpg) 】

【Y: Hiện tại có phải mát mẻ chút hay không? 】

Phương Diễn nhìn hai tấm ảnh thiếu chút nữa nhịn không được cười ra tiếng, nhưng giống như…… Mát mẻ một chút?

Tan học, Phương Diễn nhận được tin Tề Tắc Nam nhắn, nói là ở bãi đỗ xe chờ cậu. Cùng bạn cùng phòng nói tạm biệt liền bước nhanh hướng bãi đỗ xe.

Mới vừa kéo ra cửa xe, một cổ khí lạnh ập tới, Phương Diễn chui vào trong xe vượt lên ghế điều khiển. Tề Tắc Nam như có dự kiến chỉnh ghế dựa ngả ra sau một chút, lúc Phương Diễn vượt qua tới nâng mông cậu, làm cậu vững vàng ngồi trên đùi.

“Đi tiêm xong?”

Tề Tắc Nam từ bọn họ lần đầu tiên tính sự liền đi bệnh viện ba tháng một lần tiêm thuốc tránh thai*. Tháng trước bởi vì ở bên ngoài giao lưu không có thời gian đi, hôm nay mới đi bệnh viện.

“Ân.”

“Thứ sáu, ca, đêm nay…”

Nói xong Phương Diễn liền nhịn không được đi liếʍ môi hắn. Tề Tắc Nam dùng tay ấn gáy cậu, ngậm lấy đầu lưỡi cậu hôn, mυ"ŧ một hồi liền đẩy đầu lưỡi vào miệng Phương Diễn. Đầu lưỡi giao triền, lại ở khoang miệng trên dưới khẽ liếʍ, chọc trong cổ họng. Một tay khác sờ quần, đẩy ra qυầи ɭóŧ, một tay nắm kẽ mông, ngón trỏ chọc vào huyệt khẩu moi lộng. Mồ hôi chưa lau theo kẽ mông chảy về huyệt khẩu. Cúc huyệt mấy ngày hôm trước bị thao lộng tàn nhẫn còn sưng. Phương Diễn bị mồ hôi làm ngứa ở trên người Tề Tắc Nam không ngừng vặn vẹo.

Tề Tắc Nam ngậm môi cậu, rút ra ngón tay, đánh một cái trên mông, “Làm em lãng, còn biết không thoải mái?”

Duỗi tay lấy khăn giấy lau, lại cầm khăn tay vói vào quần áo Phương Diễn, giúp cậu lau khô cổ cùng sau lưng.

“Nhớ anh.”

Phương Diễn cọ cọ cổ Tề Tắc Nam, trán để ở đuôi tóc ngửi hương vị trên người hắn, khô nóng tức khắc liền xuống không ít.

Hai người ôm một hồi, Phương Diễn liền từ trên người Tề Tắc Nam xuống dưới trở lại ghế phụ ngồi.

Tề Tắc Nam xoay người từ ghế sau lấy một tiểu hộp kem, đưa cho Phương Diễn nói: “Cái muỗng ở trong, kem cây chờ lúc sau lại mua.”

Phương Diễn cầm kem phi thường cao hứng, kích động trực tiếp hôn Tề Tắc Nam một mồm to, “Em như thế nào yêu anh như vậy a.”

“Ngồi vững.”

Tề Tắc Nam thắt dây an toàn cho hai người, khởi động xe rời đi trường học.

Hai người cùng đi siêu thị mua một ít nhu yếu phẩm cùng nguyên liệu nấu ăn, trở về chung cư phụ cận trường học.

Trong phòng bếp, Phương Diễn xắt rau nghĩ đến chuyện hôm nay đi học bốn người phòng ký túc xá trong giờ học truyền tờ giấy thảo luận (đừng hỏi vì cái gì không lên WeChat, bởi vì thật lâu không có truyền tờ giấy), quay đầu vừa định hỏi Tề Tắc Nam đang giúp cậu nhìn canh. Nam nhân thay đổi quần áo ở nhà đứng thẳng trước nồi đun nước, trên mặt anh tuấn thâm thúy phi thường chuyên chú, tay còn cầm cầm cái thìa thường thường quấy.

Phương Diễn biết thân thể hắn dưới quần áo có bao nhiêu hoàn mỹ. Cơ ngực cơ bụng rắn chắc, hai sườn nhân ngư tuyến rõ ràng, xuống chút nữa qυầи ɭóŧ bao vây một đại bao. Nhanh chóng xoay đầu lại, một bên tiếp tục xắt rau một bên phỉ nhổ chính mình thấy thế nào nhiều năm như vậy đều không nị, còn càng ngày càng yêu hắn, khẳng định là hắn càng ngày càng đáng yêu!

“Anh đáp ứng giáo thụ thứ hai dàn xếp giao lưu?”

“Ân, giáo thụ hy vọng nói một chút thành quả trao đổi, muốn sang năm càng nhiều người báo danh.”

“Kia, đại thần khoa thương nghiệp của chúng ta sẽ phỏng vấn sau sao?”

Phương Diễn bày xong đồ ăn lên bàn đi qua đi hôn Tề Tắc Nam một cái, xoay người chuẩn bị xào xong đồ ăn liền có thể ăn cơm. Phương Diễn tuy việc nhà không thành thạo, nhưng nấu ăn nhất tuyệt, đều vì Tề Tắc Nam chuẩn bị thi đại học bổ thân thể, sau chính mình thi đại học cũng vẫn luôn học nấu ăn.

Tề Tắc Nam đảo canh không biết suy nghĩ cái gì, một hồi mới nói: “Nếu là em nói, không thành vấn đề.”

“Bọn họ cũng nói để em tới, nhưng bản thảo không thể cho em…… Ca, ca đừng đảo, tan thịt a!”

Còn chưa nói xong liền chạy nhanh từ tay Tề Tắc Nam đoạt lại cái thìa cứu vớt canh.

Đuổi nam nhân ra phòng bếp mới bắt đầu xào món cuối, ăn cơm.

——————————