Chương 2

Lên xe, Phương Diễn nhìn nam nhân duỗi tay thắt dây an toàn cho mình, “Sao anh trở lại sớm vậy?”

Tề Tắc Nam cũng không để ý tới cậu, lo lái xe về nhà, làm Phương Diễn vẫn luôn bồn chồn, cái gì cũng không cần phải nói, ngoan ngoãn nhận sai đi.

Về đến nhà, Tề Tắc Nam mới vừa đóng lại cửa, Phương Diễn một tay ôm cổ hắn, môi hướng lên trên hôn hắn. Đầu lưỡi không hề kết cấu hướng vào trong, một tay đi xuống ở đũng quần xoa dươиɠ ѵậŧ hắn.

Tề Tắc Nam ngậm đầu lưỡi cậu, dùng thân thể đẩy người đến trên cửa, một bàn tay kéo xuống quần ngủ cùng qυầи ɭóŧ lúc, dùng sức ở hai cánh mông bạch kiều xoa.

Hôn một hồi, Tề Tắc Nam dùng đầu lưỡi đẩy đầu lưỡi khác đi ra ngoài, duỗi tay sờ đầu tóc Phương Diễn còn ướt, “Ân?”

Giọng trầm thấp ở bên tai Phương Diễn hồng thấu vang lên.

“Lão công…… Lão công em sai rồi.”

Phương Diễn biết đêm nay khẳng định sẽ không được buông tha dễ dàng, chỉ có thể ít một phút đồng hồ là một phút đồng hồ, liền ngửa đầu ở trên mặt Tề Tắc Nam hôn bẹp bẹp.

Tề Tắc Nam mấy năm gần đây đã miễn dịch cậu muốn dùng làm nũng trốn tránh nhận sai.

“Sai chỗ nào? Không nói không thể mở điều hòa.”

Không thể mở điều hòa!!!!

Đây là tin dữ!!!

Cậu hiện tại bị ôm vào trong ngực đã bắt đầu ra mồ hôi, vội vàng nhận sai, miệng dán môi nam nhân không ngừng nói:

“Em sai rồi, không nên không ở nhà chờ anh, không nên để cho người khác ôm chân, không nên hai ngày mới cho gọi điện thoại một lần cho anh.”

Môi cậu từ khóe môi nam nhân vẫn luôn dọc theo hôn đến bên tai, đầu lưỡi vói vào vành tai liếʍ láp.

“Lão công, thao em, không cần bao.”

Ở nháy mắt Tề Tắc Nam bế lên cậu hô: “Điều hòa!! Mở điều hòa!!”

Trong phòng tắm, dưới vòi sen người cao ôm người hơi thấp một chút vào ngực. Ngón tay dọc theo eo tuyến đi xuống, từ khe mông sờ soạng, ngón cái ở huyệt khẩu không ngừng ấn, xoay quanh. Sờ đủ mới hơi dùng sức ấn một đốt ngón tay đi vào, ở huyệt không ngừng khảy nhẹ.

Người trong ngực trán dựa cổ hắn, hô hấp cực nóng đánh vào xương quai xanh, nhìn như ngoan ngoãn lại không thành thật. Tay ở cự long thô dài không ngừng loát động. Ngón cái nhẹ sờ qυყ đầυ, nhưng cũng chỉ sờ soạng một chút liền đi xuống sờ hai trứng, mỗi nơi đều chỉ nhẹ nhàng sờ một chút liền thay đổi.

“Em tìm chết.” (Thì ra em chọn cái chết~)

Phương Diễn giây tiếp theo đã bị ôm ngồi bên cạnh bồn tắm. Tề Tắc Nam cầm khí cụ chọc lên trên môi Phương Diễn không ngừng hoạt động, dịch nhầy làm môi ướŧ áŧ.

“Liếʍ.”

Phương Diễn há miệng ngậm đại qυყ đầυ trứng gà vào miệng. Đầu lưỡi ở khe mũ qua lại liếʍ láp, sau đó nuốt, nhịn xuống xúc động buồn nôn, đầu lưỡi không ngừng động.

Tề Tắc Nam nhìn cậu đuôi mắt hơi hồng, môi đỏ nỗ lực phun ra nuốt vào chính mình, duỗi tay sờ sờ tóc Phương Diễn, nhẹ túm chặt bắt đầu trừu động. Phương Diễn cũng thuận thế thả lỏng miệng, làm nam nhân ở trong miệng mình đâm vào rút ra.

Chờ lúc sắp bắn, Tề Tắc Nam nắm cằm Phương Diễn rút ra, thuận tay kéo tới ôm vào ngực, nắm tay đưa tới nhục vật loát. Cuối cùng bắn lên bụng cậu, tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy xuống.

Tề Tắc Nam dùng tay sờ tϊиɧ ɖϊ©h͙ trên bụng Phương Diễn, tay cũng sờ côn ŧᏂịŧ cậu có kỹ xảo loát động. Kích cỡ Phương Diễn bình thường, màu sắc đỏ bừng, qυყ đầυ cũng không ngừng mạo nước. Chờ cậu bắn, Tề Tắc Nam tùy tiện dùng khăn tắm bọc người, bế lên đi tới mép giường.

“Ân…… Không cần bao.”

Phương Diễn nhìn về phía nam nhân quỳ gối giữa hai chân mình, tay cầm kê kê mang theo bαo ©αo sυ không ngừng chọc huyệt khẩu. Thịt hành đi vào một phần đầu lại rút ra.

“Ngoan, tháng trước anh không có thời gian đi chích, chờ sau cuối tuần lại nói.”

Nói xong Tề Tắc Nam thẳng lưng tiến vào, vào một nửa liền cảm nhận được một cổ lực cản, sướиɠ đến hắn da đầu tê dại.

“Bảo bối nhi, thả lỏng chút, ân?”

Cúi đầu hôn môi Phương Diễn khẽ cắn, đầu lưỡi vói vào ở hàm trên không ngừng liếʍ, hạ thể cũng liền chiều sâu này không ngừng ra vào.

“A…… A, không được, vào không được.”

Phương Diễn duỗi tay sờ hệ rễ Tề Tắc Nam, tay khẽ nhúc nhích loát vài cái, xác thật còn có hơn phân nửa không thể đi vào.

Tề Tắc Nam duỗi tay sờ côn ŧᏂịŧ cậu, “Có thể, bảo bối nhi.”

Nhân lúc Phương Diễn thất thần, eo dùng lực, đại điểu đi vào hơn phân nửa, chọc ở huyệt nổi lên, bắt đầu biên độ nhỏ tần suất cao đâm vào rút ra.

“Ân, chính là nơi đó, ca, a a, lại chọc một chút…… ”

Phương Diễn cảm nhận được một cổ kɧoáı ©ảʍ từ xương sống thăng đến đầu, nước mắt ở hốc mắt muốn rơi không xong, chỉ nghĩ làm Tề Tắc Nam chọc điểm làm mình vui sướиɠ.

“Anh đi vào?”

Tề Tắc Nam rút ra chỉ còn phần đầu, tay vê đầṳ ѵú Phương Diễn.

“Tùy tiện anh tiến nơi nào!! Nhanh lên đi… Ca!”

Phương Diễn dùng sức đong đưa eo ra sau, muốn cự căn rời đi một lần nữa vào huyệt.

——————————