Chương 14

Lục Lâm Trạch nhìn cành cây mình đang cầm, rốt cuộc không nhịn nổi cười, nói: “Thẩm sư huynh thật là, quả thực rất có lối đi riêng. Nếu không chung nhóm với Thẩm sư huynh, e là hôm nay đệ chẳng làm nên trò trống gì rồi.”

Cái đấy thì không đâu, Thẩm Tam Xuyên nghĩ thầm, chú có vầng hào quang của nhân vật chính, sao lại không làm nên trò trống gì được.

Sau đấy hai người bắt đầu chung tay xua đuổi lợn rừng. Quả nhiên chiêu này của Thẩm Tam Xuyên vô cùng hữu hiệu, bằng thời gian các sư huynh khác kết phường vật vã lắm mới hạ được một con lợn rừng, họ đã đuổi được mười mấy con. Thấy đám lợn rừng xung quanh không còn bao nhiêu, Thẩm Tam Xuyên bảo Lục Lâm Trạch chia quân làm hai hướng tìm những con cá lọt khỏi lưới.

Đợi tách khỏi Lục Lâm Trạch rồi, anh chàng đi một mình vào một chốn không người, triệu hồi tấm thẻ R duy nhất mà mình quay ra – Thỏ Lắc Lư.

Thỏ Lắc Lư ra khỏi biệt thự trong nội cảnh thì ngơ ngác nhìn Thẩm Tam Xuyên. Chắc là do ngày nào cũng được ăn uống đầy đủ, nên thân mình con thỏ béo phị ra.

Thẩm Tam Xuyên vuốt cằm: “Tao luôn rất tò mò rốt cuộc mày có ích lợi gì. Nhân lúc bây giờ chẳng có ai, tiện thể thử luôn. Mày nhìn con lợn rừng trong bụi cỏ kia đi, mày qua PK nó phát coi sao…”

(PK: Player Kill, chỉ người chơi đấu với nhau, giờ thường để chỉ hai bên thách đấu lăn xả.)

Thỏ Lắc Lư nghe vậy thì vung cây gậy trong tay lên, hớn hở ra mặt nói: “Không thành vấn đề, đòn “Bonk Một Phát” của bé thỏ tới đây!”

Tiếp theo, Thẩm Tam Xuyên còn chưa kịp phản ứng thì cây gậy đã gõ đánh bonk lên đầu anh chàng. Mắt Thẩm Tam Xuyên đầy sao xẹt vì ăn cú đập, anh chàng ôm đầu ngồi xổm xuống: “Chờ đã, sao lại đánh tao?!”

【 Hệ thống: Ký chủ, kỹ năng của Thỏ Lắc Lư có 50% xác suất tăng thương tích cho chủ nhân trong lượt, cũng có 50% xác suất xóa sạch phần mất máu hiện tại của chủ nhân. Nó không thể tác động trực tiếp lên người hoặc quái khác ngoài chủ nhân đâu 】

Thẩm Tam Xuyên: … Xác suất này của đằng ấy có đáng tin cậy không?

【 Hệ thống: Hay là cậu thử cho nó bonk phát nữa đi? Dù sao cậu vẫn đang ở giai đoạn newbie, được hồi sinh miễn phí đấy 】

Thẩm Tam Xuyên: Tự đằng ấy nghe mà xem mình nói thế có giống tiếng người không đi?!

Sau đó anh chàng quyết đoán nhét con Thỏ Lắc Lư về biệt thự trong nội cảnh, không bao giờ muốn gặp con thỏ đần này nữa!

(Con Thỏ Lắc Lư này có thể lấy nguyên mẫu từ thỏ Karashi thuộc bộ truyện Lãnh Quỷ Hoozuki, đã được collab với game gacha Âm Dương Sư để thành thức thần Maki và Karashi. Nó cũng đập người bằng cái cây gỗ dùng để chèo thuyền, nhưng nó là thỏ cái, và nó khá cục súc.)



Anh chàng đang định xài lại mánh cũ đuổi con lợn rừng trong bụi cỏ đi, thì đột nhiên nghe thấy mấy tiếng lợn kêu là lạ. Anh chàng đứng im tại chỗ do dự. Bỗng nhiên, một con lợn rừng to lớn còn cao hơn đầu người nhảy ra từ bụi cỏ ngay trước mặt anh chàng. Bờm nó xù lên theo tiếng gào rống, hai chiếc răng nanh dựng đứng trước mõm, sắc nhọn lành lạnh. Thấy nó phát ra tiếng thở phì phì với mình, một bên chân trước còn không ngừng cào đất… Thẩm Tam Xuyên lui về sau vài bước, sau đó cấp tốc xoay người, co giò chạy thẳng!

【 Hệ thống: Vua Yêu Tinh Lợn Rừng, thích ăn yêu linh cấp thấp, chắc là bị yêu khí của Thỏ Lắc Lư mời gọi đến đây. Ký chủ, cậu chạy qua trái đi, Lục Lâm Trạch ở đó đó 】



Thẩm Tam Xuyên nín thở chạy: Thế chẳng quá chơi khăm hắn à? Tớ là loại người không có nghĩa khí thế hay sao?