Chương 30

“….” Ha hả, ngươi đẹp ngươi có lý, Ôn Hựu Thần ở trong lòng trợn trắng mắt, nhưng trên thực tế lại bị câu nói này của anh ta khiến cho không nói nên lời, anh ta quả thực có tư cách tự luyến dù là phương diện nào đi nửa, anh thanh thanh giọng, nói qua chuyện khác.

“ Khụ khụ….Bạch Mặc, cậu một chút cũng không lo lắng cho cháu trai của cậu sao, chậc chậc, cậu xem khuôn mặt ngây thơ của cháu trai cậu.”

Ánh mắt Ôn Hựu Thần dừng lại trên hình ảnh đang dừng lại của video, Qúy Như Ngọc mang vẻ thiếu niên rung động của tuổi dậy thì nhìn thiếu nữ, cảm thấy bản thân che giấu rất tốt, nhưng trong mắt bọn họ lại không gì che giấu được.

Lại nói, lần trước Qúy Bạch Mặc và Ôn Hựu Thần sẽ xuất hiện ở gần chỗ của bọn buôn người, một phần nguyên nhân cũng là vì Qúy Như Ngọc, dựa theo bối phận Qúy Như Ngọc coi như là Qúy Bạch mặc cháu trai, lúc ấy bị kẻ thù của gia tộc bắt cóc đưa tới chỗ bọn buôn người, mượn điều này trả thù Qúy gia.

Ngày đó, Qúy Bạch Mặc mang theo người đi cứu Qúy Như Ngọc, chỉ là không nghĩ tới, bởi vậy mà tình cờ gặp gỡ một người làm anh ta yêu thích không thôi, nhìn dáng vẻ cháu trai anh ta thì có vẻ như cũng bị mê hoặc, hay đúng hơn là bị bề ngoài trong sáng của cô ấy mê hoặc.

“ Thật là một tiểu yêu tinh quyến rũ…” ánh mắt Qúy Bạch Mặc tối sầm lại, tắt máy tính, sau đó nhìn Ôn Hựu Thần, nhướng mày, vẻ mặt có chút vui vẻ.

“Quản cái gì, ha hả, chẳng qua là tuổi dậy thì rung động mà thôi.” Quý Bạch Mặc nói xong liền đứng dậy rời đi, hoàn toàn không để ý đến Ôn Hựu Thần đang ngồi trên ghế.

“ Thật không hiểu các người đang nghĩ gì.” Ôn Hựu Thần nhanh chóng đứng dậy, cùng Qúy Bạch Mặc rời đi.

Việc hai người đến đây là bí mật, hầu như không ai biết ngoại trừ hiệu trưởng, hiệu trưởng gật đầu cúi chào tiễn hai người đi, lau lau mồ hôi trên trán, sau đó lại có chút bối rối, không biết mục đích họ đến đây là gì.

…..

Lớp 7-3 trật tự vẫn rất hỗn loạn, thầy giáo trẻ tuổi đứng trên bục cố gắng nói lớn tiếng nhưng giọng nói vẫn rất đáng thương, ánh mắt bất lực liếc nhìn bốn phía, cuối cùng dừng lại trên người Nhan Bạch.

Cô gái này nhìn rất lễ phép, ngồi ở chỗ của mình, vẻ mặt lạnh nhạt, trong tay cầm sách vở, giấy bút, là học sinh duy nhất chăm chú lắng nghe, khóe miệng nở nụ cười nhạt, nhìn thầy giáo trên bục giảng.

Thầy giáo trẻ nhìn thấy trong mắt cô sự khích lệ và dịu dàng, lòng anh như thắt lại, cô thực sự là một cô bé ân cần như một thiên thần nhỏ.

Qúy Như Ngọc vẫn ngồi cạnh Nhan Bạch, có chút mê mẩm nhìn dáng vẻ nghiêm túc của cô, sau đó nhìn lớp học ồn ào, lạnh lùng nói.

“Đều câm miệng lại và nghiêm túc nghe giảng cho tôi."

Sau đó mọi người im lặng , tất cả đều nhìn Qúy Như Ngọc. Phần lớn những người trong lớp này đều có gia thế danh giá nên đã quen với việc kiêu ngạo, nhưng đa số vẫn sẽ nghe theo lời Qúy Như Ngọc nói, một mặt là vì mọi người đều có mối quan hệ tốt, nhưng lý do sâu xa hơn là vì họ không đủ khả năng xúc phạm đến gia thế của Qúy Như Ngọc, đặc biệt là một thành viên trong Qúy gia, chú út của Qúy Như Ngọc, Qúy Bạch Mặc, là điều cấm kỵ mà bất cứ ai cũng không được vi phạm.

Dịch giả có lời muốn nói: Nữ chính kiếp trước tên ‘Cấm Bạch’, kiếp này trùng sinh thành ‘ Nhan Bạch’ mấy chương đầu vẫn lấy thận phận Cấm Nhan hồi ức về quá khứ nên xưng hô hơi lộn xộn, mấy chương sau sẽ lấy thân phận ‘Nhan Bạch’ sống.