Những kẻ phản diện thường chết vì nói quá nhiều nhưng Louis vẫn ở đó và chế nhạo đối phương.
Nàng kéo tay áo của hắn: “Nói ít chút đi, dễ bị gϊếŧ ngược lại đó.”
Nàng đúng là miệng quạ mà.
Nàng vừa mới dứt lời, một cây thánh giá màu trắng bạc từ xa bay tới đâm vào ngực của hắn.
Hô hấp của nàng như ngừng lại.
Tên thợ săn ma cà rồng đang nằm dưới đất sợ hãi, anh ta dùng hết sức để cố gắng bò dậy: “Jonah! Là anh sao!”
Sắc mặt của Louis vẫn tái nhợt, vẻ mặt rất lãnh đạm, không nhìn ra được tâm tư gì.
Hắn chậm rãi hạ cánh.
Tay nàng bắt đầu run rẩy, đôi mắt thì dán chặt vào ngực hắn.
Không thấy máu chảy ra.
Hắn nhướng mày: “Nàng căng thẳng à?”
Bây giờ đã là lúc nào rồi? Sao hắn vẫn có vẻ mặt thờ ơ như vậy chứ?
Nàng nhìn cây thánh giá trên ngực hắn mà sắp khóc: “Louis...”
Hắn dễ dàng rút cây thánh giá ra rồi ném xuống đất.
“Thật đáng tiếc, ta không phải là ma cà rồng thuần chủng.”
Tên thợ săn tội nghiệp trải qua những điều này, anh ta trợn mắt rồi ngã xuống đất ngất xỉu.
Trong ánh sáng ban mai, một hiệp sĩ tóc vàng với bờ vai rộng eo hẹp chậm rãi bước vào, cởi mũ ra chào Louis: “Công tước Kester.”
Louis gật đầu: “Chỉ huy hiệp sĩ Jonah.”
“Công chúa điện hạ là người từ phía đông đưa tới, ngài tùy tiện mang nàng ấy đi như vậy...”
“Nếu như ngươi muốn nói với ta về chuyện của công chúa...” Louis trịch thượng nhìn hắn, “Vậy thì chúng ta không còn gì để nói.”
“...Ngài nhất định phải giữ công chúa ở lại sao?”
“Không phải.”
Jonah ngạc nhiên ngẩng đầu lên.
Ai biết được, Louis thở ra một hơi thật mạnh rồi nói. Hắn vuốt ve chiếc nhẫn trên tay với thái độ vô cùng lạnh nhạt.
“Nếu như các ngươi muốn máu đổ thành sông thì ngươi cứ việc mang nàng ấy đi.”
“...Thưa công tước đại nhân, ngài vẫn nên nghe ý kiến
của công chúa.”
Louis nhẹ nhàng liếc nhìn nàng một cái.
Jonah cũng nhìn chằm chằm vào nàng.
Nàng thật lòng nói: “Ta muốn ở lại đây. Ngươi hãy về nói với Hoàng đế Đại Lương rằng công chúa cơ thể yếu ớt đã chết trên đường đi rồi.”
Việc này rất dễ giải quyết.
Trong cung có nhiều cung nữ như vậy, Đại Lương sẽ sớm bổ nhiệm lại một nàng công chúa mới để gửi tới Rome.
Jonah ngập ngừng muốn nói nhưng dưới ánh mắt của Louis, cuối cùng hắn ta cũng hành lễ cúi chào: “Vâng.”
Louis liếc nhìn tên thợ săn đang nằm dưới đất: “Đưa người của ngươi đi đi.”
Thật không ngờ Louis lại để những người đó đi dễ dàng như vậy.
Nhưng nàng cũng là con người nên không thể khuyên hắn đuổi theo và gϊếŧ chết đồng loại của mình được.
Đối với việc này, hắn chỉ thảm nhiên nói: “Ta là thánh nhân.”
Những lời này nàng đã nghe không biết bao nhiêu lần.
Nhìn vết thương trên ngực cỉa hắn: “…Cái này phải làm sao?”
“Ta nghe nói, y thuật ở phương Đông có một loại phương pháp chữa bệnh rất thần bí——đó là chữa bệnh bằng đồ ăn.” Hắn nói một cách hài hước.
Nàng hiểu rồi.
Lại là máu vịt.
Hắn bổ sung thêm: “Mao Huyết Vượng.”