Chương 8.4: Cô một chân đạp hai thuyền

“Tôi hỏi rồi, bạn cùng phòng của cô ta nói nhà cô ta rất nghèo, nói cô ta là gia đình đơn thân có thu nhập thấp nên xin học bổng, mỗi tháng đều nhờ mấy trăm tệ mà nhà trường cho để ăn. Còn nói cô ta nghèo đến phát điên, quần áo rách hết cũng không nỡ mua, toàn mặc mấy bộ quần áo rách nát tự mình vá lại, ăn cơm cũng chỉ ăn cơm trắng bánh bao. Vậy mà lại sẵn sàng bỏ tiền mua một ngày ba bữa cho cậu. Cô ta là có mưu đồ, lúc mới bắt đầu nhìn thấy cậu thì dùng đủ mọi cách để nghe ngóng về thân phận của cậu, nghe ngóng điều kiện gia đình cậu. Nói ra thì cũng quá trùng hợp rồi, cô ta chính là nhằm vào tiền nên mới theo đuổi cậu. Cũng có thể hiểu được vì người nghèo bọn họ phải trải qua những tháng ngày khổ cực, tìm một gia đình giàu có là cơ hội tốt nhất để họ thoát nghèo.”

Lúc mới bắt đầu, Lục Lịch không có phản cảm với Chu Tư Tư lắm nhưng sau khi nghe bạn cùng phòng nói như thế, anh cảm thấy có thể Chu Tư Tư chính là như vậy, nếu không thì tại sao sau đó anh có mắng thế nào cô cũng không chịu đi.

Trừ khi là cô có mục đích mà mục đích này chính là nhằm vào tiền của anh.

Anh không thích loại con gái này, thế nên vẫn luôn không đối xử tốt với cô.

Đặc biệt là vừa nãy khi nhìn thấy Chu Tư Tư ra vẻ nịnh bợ Thời Xuyên, hình như cô đối xử với tất cả đàn ông gia đình có điều kiện tốt đều như thế nên vừa nãy anh mới tức giận.

Anh cũng không biết bản thân mình bị làm sao, lúc tức giận anh không thể khống chế được những lời mình nói ra.

… …

Chu Tư Tư buồn bã thẫn thờ quay về ký túc xá, buổi trưa ăn cơm cô cũng không ăn nổi nhưng không muốn lãng phí nên cố gắng nuốt xuống ăn cho hết.

Cô gọi một phần lẩu cay, ăn xong no muốn chết.

Cô nhìn bản thân mình ở trong gương, cô cũng không biết tại sao bản thân lại làm thế với Lục Lịch.

Có phải là đối với Lục Lịch thật sự rất phiền không, thật ra đối với Lục Lịch mà nói, việc cô bám lấy anh như thế mới là phiền nhỉ.

Chu Tư Tư lấy điện thoại ra mở album xem một tấm ảnh trong đó.

Ảnh chụp chung của cô và anh trai của Lục Lịch.

Cô chưa từng thấy dáng vẻ này của anh trai Lục Lịch, bức ảnh này là anh của Lục Lịch chụp với cô lúc đến trường tìm cô, cô là người mù trong trường được anh trai Lục Lịch trợ cấp, vậy nên cô vô cùng biết ơn anh ấy.

Lúc trước khi mắt không nhìn thấy thì muốn nhìn xem anh trai Lục Lịch trông thế nào, đợi đến khi có thể nhìn thấy rồi thì anh trai Lục Lịch lại không có ở đây.

Trước khi Lục Chuẩn đi, anh ấy từng nói với cô nếu như anh ấy đột nhiên chết đi thì điều tiếc nuối duy nhất chính là không thể tiếp tục đối xử tốt với Lục Lịch.

Anh ấy lo sau khi mình đi không có ai đối xử tốt với Lục Lịch, anh sẽ rất đáng thương vì không có ai yêu thương.

Chu Tư Tư biết gia cảnh của Lục Lịch không tốt, không phải đứa con cưng được bố mẹ cưng chiều như lời người khác nói, không có cái gì cả.

Thân thế của anh không vẻ vang, anh là con của bố và tiểu tam, từ nhỏ phải một mình lớn lên trong trại trẻ mồ côi, đến năm mười ba tuổi mới được Lục Chuẩn tìm thấy rồi đón về. Nhưng sau khi đưa về, trong nhà cũng không có ai đối xử tốt với anh. Lục Chuẩn không còn thì ai sẽ chống lưng cho anh, anh ấy sợ mình không còn nữa thì Lục Lịch lại biến thành đứa trẻ đáng thương không ai cần, không ai thương.

[1] Hào môn: Ý chỉ gia đình giàu sang, có điều kiện, có địa vị trong xã hội.