Chương 26

Chương 26

Phân bộ của "Minh", tựa như người sở hữu quản lý "Minh" đều ở chỗ này, trong chốc lát phân bộ náo nhiệt một cách lạ thường.

Bởi vì, bang chủ của "Minh", La Diễm bang chủ La Sát bang hiện tại đang ở nơi này.

"La bang chủ, Hoàng Phủ bang chủ nói bọn họ còn có chuyện, biết ngài ở chỗ này, liền không tới quấy rầy. Thủ hạ La Diễm hướng La Diễm báo cáo, thanh âm hơi mang bất mãn. Tuy rằng thế lực La Diễm không có cường đại như các nam chính, nhưng vẫn như cũ không thể khinh thường, bọ họ từ phụ cận qua, thế nhưng việc tiến hành tiếp đón La Diễm cũng không có, thật sự mắt chó xem người thấp. Thủ hạ kia bất bình nghĩ.

La Diễm lại không chút nào để ý cười cười, bọn họ vội cái gì, gã biết, nhưng chắc chắn rằng bọn họ tìm kiếm sẽ không có kết quả.

Bời vì người bọn họ muốn tìm...

Lạc Tử Thanh giống như thường ngày, sau khi hoàn thành nhiệm vụ xong đi đến phân bộ "Minh" giao nhiệm vụ, lại tiếp nhận nhiệm vụ khác.

"Hửm?" Y nghi hoặc kêu nhỏ một tiếng.

Phân bộ này hoạt động ở một mảnh nhà dân, ngày thường đều rất quạnh quẽ, rất ít có người muốn tới nơi này, nhưng hiện giờ bên ngoài phòng nhỉ đơn sơ đầy người, thậm chí còn có mấy người cấp cao của "Minh", nhưng bọn họ cũng chỉ là tất cung tất kính canh giữ ở ngoài cửa, đủ thấy địa vị của người trong nhà cao bao nhiêu.

Mắt phải Lạc Tử Thanh nhấp nháy, có loại dự cảm không lành.

Bước chân y có chút do dự, khi đang định lui ra cách xa nơi này, lại bị phát hiện.

Một bảo tiêu nam khuôn mặt lạnh lùng đi tới trước mặt y: "Anh là "Phá" sao?"

Lạc Tử Thanh sửng sốt một chút, y còn tưởng rằng có người phát hiện ra y là Lạc Tử Thanh đó, hóa ra là bởi năng lực cao siêu của "Phá".

Y thở ra một hơi.

Nói thật, tuy rằng y muốn trả thù các nam chính, nhưng y vẫn tự mình hiểu được, lúc trước thời điểm y viết tiểu thuyết, vì để viết ra ngôn tình có cảm giác kinh điển, nên cho các nam chính có bới cảnh cùng năng lực cường đại gần như có thể thống lĩnh thế giới, y là một nam phụ, cho dù năng lực tốt, cũng chỉ là kẻ không thể chiến đấu, gia tộc cũng hoàn toàn không thể dựa vào, chỉ có thể nỗ lực tích góp thế lực, mới có thể ít gặp tình huống bị người khác quản chế.

Y đến giờ vẫn luôn tích góp tiền bạc.

"Đúng vậy." Lạc Tử Thanh gật gật đầu. "Có chuyện gì sao?"

"Bang chủ nhà tôi muốn gặp anh." Bảo tiêu vẫn giữ gương mặt lạnh lùng như cũ, nói xong câu đó liền xoay người đi đến phòng nhỏ, cũng không quan tâm người phía sau có đuổi kịp hay không.

Lạc Tử Thanh lắc đầu, đi nhanh đuổi theo bước chân của gã.

Tìm y, chắc là La Diễm.

Bọn Hoàng Phủ Đoan, chắc là đang vội vàng tìm y đi.

Lạc Tử Thanh trong khoảng thời gian này cũng không phải ngăn cách với mọi người , y cũng thỉnh thoảng nghe thấy một ít tin tức, rằng ba vị bang chủ phó bang chủ, còn có trưởng lão của "Ưng" đang tìm người bốn phía.

Hừ, xem ra là việc y chạy làm cho ba người bọn họ cho rằng uy tín của mình bị nhục ha?

Lạc Tử Thanh lạnh lùng nghĩ dưới đáy lòng, chính mình đã hạ quyết tâm, chờ đến một ngày ba nam chủ kia rơi vào tay y, y nhất định khiến cho bọn hộ nếm thử tư vị bị người khác đè.

Kỳ thật Lạc Tử Thanh đối với cái gì cũng đều không để bụng, cùng với nam nhân ở bên nhau y cũng không phải không thể tiếp thu.

Nhưng đã có Mạc Điệp Ảnh ở bên, tại sao y phải tìm nam nhân nha?

Lạc Tử Thanh cười nhạo một tiếng.

Lúc này y đã cùng bảo tiêu mặc đồ đen kia đi vào phân bộ "Minh", quả nhiên ở giữa có một người ngồi ngay ngắn, La Diễm.

Lạc Tử Thanh đúng lúc bày ra biểu tình nghi hoặc, y là "Phá", hắn không biết người này là La Diễm bang chủ La Sát bang.

"Phá." La Diễm mỉm cuồi nhìn tầm mắt âm lãnh của thủ hạ bên người hắn, hơi mang theo chút tò mò nhìn Lạc Tử Thanh.

"Ngài chính là La bang chủ?" Lạc Tử Thanh giòn thanh mở miệng, âm thanh thiếu niên thuần tịnh dặc biệt dễ nghe, nhưng cũng chỉ là giả vờ mà thôi.

"Cậu làm sao biết được tôi là La Diễm?" La Diễm rất có hứng thú thưởng thức kỹ thuật diễn tinh vi của Lạc Tử Thanh, đánh giá dành cho Lạc Tử Thanh ở trong lòng lại cao lên không ít.

"Bởi vì vị đại ca bên cạnh người vừa mới nói là bang chủ của hắn muốn gặp tôi, hơn nữa có thể làm "Minh" hưng sư động chúng được mấy người kia thành như vậy, đương nhiên rất dễ đoán a." Lạc Tử Thanh như một thiếu niên mang biểu tình dào dạt đắc ý chờ đợi khen ngợi.

La Diễm nghiêng nghiêng gợi lên khóe môi, "Thật thông minh.", gã dùng tay phải tùy ý gõ gõ tay cầm của chiếc ghế, phát ra âm thanh thanh thúy. "Tôi thật thích cậu, Phá." Lạc Tử Thanh còn chưa bày ra biểu tình đạm cười, liền nghe được câu nói tiếp theo của La Diễm: "Làm bang chủ phu nhân của tôi đi."