Chương 27

Chương 27

"A?!" Lạc Tử Thanh kinh ngạc ngẩng đầu, nhìn La Diễm, trên mặt là tràn đầy không thể tưởng tượng.

"La bang chủ, ngài xác định... Tôi, làm... Bang chủ phu nhân của ngài?" Lạc Tử Thanh gian nan mở miệng.

Loại ngữ khí này mặc dù có phần lớn là giả vờ, nhưng Lạc Tử Thanh thật sự rất hiếu kì, vì cái gì La Diễm một hai phải là nam nhân làm vợ của gã, vợ, chính là phải sống chung cả đời người a, cho dù tính sẽ không ở bên nhau đến già, như vậy cũng không thể liền tìm một nam nhân đi.

"Vì cái gì?" La Diễm giống như rất kỳ quái vì sao Lạc Tử Thanh sẽ hỏi ra vấn đề này, biểu tình có chút buồn cười: "Nam nhân không phải khá hơn nhiều so với nữ nhân sao? Hắn sẽ không có dáng vẻ kệch cỡm, làm người ghê tởm, cũng sẽ không khóc sướt mướt, làm người phiền lòng, nữ nhân là sinh vật thật phiền toái, đều rất có nhiều nghi ngờ, rất mẫn cảm, làm người phản cảm."

La Diễm cau mày, ánh mắt không vui. "Hơn nữa, rất nhiều nữ nhân còn không biết trời cao đất rộng, luôn cho rằng cậu yêu nàng, đối với người tùy ý chơi, thời điểm vừa mới bắt đầu còn tốt, về sau lại sẽ làm cậu thực chán ghét nàng."

Lạc Tử Thanh nghe gã nói, như suy tư gì chăm chú nhìn phòng giác, thực chất nữ nhân thật sự rất phiền toái, y bỗng nhiên lại nghĩ tới Mạc Điệp Ảnh, xem như một cô gái không tồi, yêu y sâu đậm, đối với y toàn tâm toàn ý, nhưng Lạc Tử Thanh lại chỉ là thưởng thức nàng mới cùng nàng ở bên nhau, hẳn là y đối với nàng có điểm áy náy, tuy rằng trong lòng Lạc Tử Thanh trên thực tế cái cảm giác gì cũng không có.

Có thể có một ngày y phiền chán Mạc Điệp Ảnh hay không?

Lạc Tử Thanh cẩn thận tự hỏi, có lẽ sẽ không có đi, bởi vì y căn bản chưa từng để ý Mạc Điệp Ảnh, càng sẽ không phiền chán, y là đem đối xử tốt với Mạc Điệp Ảnh làm thành một nhiệm vụ để hoàn thành, nhưng mà, thời gian trôi đi, có lẽ y sẽ cảm thấy luôn là làm chút nhiệm vụ sẽ thực không có ý tứ, nhưng mà, khi đó y cùng Mạc Điệp Ảnh đã là vợ chồng trên pháp luật, có lẽ cũng đã có con cái, như vậy, rời đi trở nên rất khó khăn. Hơn nữa sẽ rất phiền toái.

Lạc Tử Thanh mày càng nhăn càng chặt.

Tâm tư y đối với Mạc Điệp Ảnh đã mất hơn một nửa.

Vẫn là luôn coi nàng giống như em gái mà quan tâm đi, Lạc Tử Thanh nghĩ thầm.

Đến nỗi làm thế nào cắt đứt hôn ước cùng Mạc Điệp Ảnh, Lạc Tử Thanh rất nhanh liền nghĩ tới mấy nam chủ quyền lực ngập trời kia.

Y đối với làm công hay là làm thụ không có gì là thích hay ghét, tuy nhiên, ngày đó mấy người bọn họ làm cho y rất đau, cũng nên không cho bọn họ chút giáo huấn chứ?

Lạc Tử Thanh suy nghĩ sâu xa, La Diễm cũng kiên nhẫn chờ đợi, gã nghĩ Lạc Tử Thanh đối với từng lời nói của gã hẳn là hiểu được, sau đó vứt bỏ vị hôn thê nhỏ của y, cùng với hắn trải qua những ngày phu xướng phụ tùy.

La Diễm nghĩ vẫn là quá tốt đẹp, Lạc Tử Thanh là đối với lời nói của hắn có suy nghĩ sâu xa không phải là giả, nhưng người ta căn bản là không nghĩ tới gã.

Chúng ta cùng nhau thắp cho La Diễm bang chủ một cây nến...

"Ừm, La bang chủ nói quả nhiên rất có đạo lý."

Lạc Tử Thanh nghiêm túc gật gật đầu, "Nữ nhân thực sự là rất phiền người khác."

La Diễm âm thầm vui vẻ: "Như vậy, Phá, cậu làm bang chủ phu nhân của tôi, thế nào?"

"Không làm." Lạc Tử Thanh thuần lương gật gật đầu, "La bang chủ rốt cuộc nhìn trúng tôi chỗ nào, một hai phải là tôi làm phu nhân của ngài." Lạc Tử Thanh nghi hoặc.

La Diễm bị Lạc Tử Thanh cự tuyệt mãi, đáy mắt hơi hơi có chút không kiên nhẫn, lại thấy Lạc Tử Thanh một bộ dáng thật sự đem chính mình coi như "Phá", lạnh lùng mở miệng: "Lạc Tử Thanh trưởng lão, biệt lai vô dạng?"

Lạc Tử Thanh trong lòng cả kinh, nhưng biểu tình trên vẫn là hoàn mỹ nghi hoặc khó hiểu như cũ: "Lạc Tử Thanh? Hắn không phải trưởng lão "Ứng" sao? La bang chủ ở chỗ này nhắc tới hắn, là có ý tứ gì? Chẳng lẽ tôi cùng Lạc trưởng lão lớn lên rất giống sao?"

La Diễm cắn răng: "Xin lỗi, Lạc Tử Thanh, ngày hôm qua tôi nhàn rỗi không có việc gì đi nhìn nhiệm vụ của cậu. Cậu hoàn thành rất hoàn mỹ."

Nhiệm vụ tối hôm qua?

Lạc Tử Thanh nghĩ lại một chút, nhớ tới nữ nhân kia đêm qua gọi là... Lý Diễm, sau khi gϊếŧ nàng, hình như là y tắm rửa một chút, rửa đi lớp hóa trang trên mặt.

Cho nên, La Diễm vào lúc đó nhìn thấy y?

Lạc Tử Thanh trong lòng tin ba phần, nhưng y lại bộ dáng mơ hồ như cũ. "La Diễm bang chủ nói chính là đêm qua a, tôi thật sự không có gϊếŧ người."

"Cậu còn tắm rửa một cái, rửa lớp trang điểm, còn phóng hỏa thiêu thi thể của nữ nhân kia, cần tôi nói như vậy cho cậu sao, Lạc Tử Thanh?" La Diễm hừ cười một tiếng.

Lạc Tử Thanh bất đắc dĩ than một tiếng, "La bang chủ, ngài quả nhiên là thông minh a." Y khôi phục thanh âm cùng biểu tình lại bình thường, cái loại hoa lệ cùng với loại thanh âm dụ dỗ cùng lạnh nhạt cùng quyến rũ ngang nhau làm khuôn mặt La Diễm từ tối hôm qua liền có nghi hoặc càng thêm bị phóng đại.

"Cậu lúc trước... Bộ dáng kia đều là gải?"

"Nếu không phải thì sao ?" Lạc Tử Thanh lười biếng cười nhìn hắn một cái, làm La Diễm giật mình.

Thật là họa thủy a.