Chương 15: Nghĩa trang nam lăng

Chương 15 Nghĩa trang Nam Lăng

Theo lời của Sở Ngưng Tuyết, cô ấy sẽ ở cùng tôi với tư cách là bạn gái. Vì vậy, khoảng thời gian này tạm thời có thể đảm bảo an toàn cho tôi. Cô ấy có dự cảm còn có những người khác đang có âm mưu. Họ chắc chắn sẽ lại đến tìm tôi trong thời gian không xa.

Mặc dù không được cấp trên của Cửu hội cho phép tiếp tục điều tra, nhưng tính tình của Sở Ngưng Tuyết khá cứng đầu. Chuyện này cô ta phải điều tra đến cùng, đồng thời cũng muốn xem trong người tôi rốt cuộc có cái gì bí mật.

Chỉ là, đột nhiên có thêm một người phụ nữ bên cạnh, tôi vẫn vô cớ cảm thấy khó chịu. Không những vậy, Sở Ngưng Tuyết trong học viện nhân khí rất cao, có không ít người theo đuổi. Chúng tôi hiện tại thân cận như vậy, cư nhiên liền bị người khác nhìn ra. Quả nhiên một ngày chưa qua, đã có mấy đợt người ập tới gây rắc rối cho tôi.

May mắn thay, có Sở Ngưng Tuyết bên cạnh, những người đó cũng không dám quá tự phụ. Họ chỉ nhìn chằm chằm vào tôi một cách hằn học rồi lầm bầm vài câu. Nếu Sở Ngưng Tuyết không có ở bên cạnh , những người đó không chừng đã ăn tươi nuốt sống tôi rồi.

Đối với những rắc rối mà người phụ nữ này mang lại , tôi quả thậy không nói nên lời. Có quá nhiều điều xảy đến mà không lý do. Rốt cuộc tôi đã chọc tức ai?

Đêm đó, khi màn đêm vừa buông xuống, tôi lại vội vàng chạy đến quán bar. Sở Ngưng Tuyết tự nhiên cũng đi theo tôi.

Vừa đặt chân đến cửa quán bar, nhìn thấy bóng dáng Sở Ngưng Tuyết bên cạnh tôi, người phục vụ và những cô gái trẻ đều chớp mắt nhìn tôi cười cười, trong mắt đầy vẻ vui đùa. Lúc cô nhân viên trẻ có vòng 1 khủng bố đưa rượu cho chúng tôi còn cố ý trêu chọc : “Tiểu đệ, tuy còn đang tuổi trẻ nhưng phải biết kiềm chế chút a~ . Cũng không thể hằng đêm triền miên cùng con gái nhà người ta như vậy a~ !”

Da mặt tôi bây giờ đã dày hơn trước nhiều, liền làm bộ như không nghe thấy gì.

Sở Ngưng Tuyết ngược lại khá ngại ngùng. Nghe xong cô gái thỏ to nói vậy, sắc mặt liền đỏ lên, ngượng ngùng gật gật đầu với cô thỏ nữ lang kia, còn vô thức nhích lại gần tôi mấy phần.

{Chú thích một chút: Thỏ kia …è hèm…è hèm …×3,14… chính là 2 vùng thịt song song với tym nha các mọt }

Một cử chỉ như vậy hoàn toàn là biểu hiện dành cho các cô gái đã yêu. Tuy nhiên, chỉ có tôi biết rằng Sở Ngưng Tuyết đang diễn. Kỹ năng diễn xuất của cô gái này thật sự không tồi. Nếu không phải thần sắc giảo hoạt trong mắt cô ấy lóe lên, nói không chừng tôi cũng đã bị cô ta lừa gạt.

Cô ấy ngồi gần như vào cơ thể tôi, khiến trái tim tôi run lên trong tiềm thức, không thể không tránh tránh sang một bên.

Ai cũng có lòng yêu thích cái đẹp, tôi cũng muốn thưởng thức vẻ đẹp của cô ta. Nhưng đối với người phụ nữ tiếp cận tôi với mục đích khác như thế này, trong lòng tôi khó tránh khỏi có chút phản kháng.

“Này, tôi hiện tại là bạn gái của cậu, cậu có cần cứng ngắc như vậy không?”

Sở Ngưng Tuyết có chút bất mãn nói: “Cùng với một đại mỹ nhân như tôi vừa uống rượu vừa tán gẫu , anh còn làm vẻ mặt thối đó với tôi. Xin anh cho tôi một chút mặt mũi mà chiếu cố tâm trạng của mỹ nhân này được không?”

Tôi nở một nụ cười xấu hơn khóc, miễn cưỡng gật đầu nói: “Thật vinh dự, rất vinh dự, được đi cùng với một người phụ nữ xinh đẹp như vậy, thật vẻ vang cho kẻ hèn này “

Sở Ngưng Tuyết nhìn tôi tức đến mặt trắng bệch, ậm ừ, không thèm ngó qua tôi.

Thời gian trôi rất nhanh, lại đến nửa đêm, những người khác đều đã đi hết, chỉ còn lại tôi và Sở Ngưng Tuyết ở quán bar.

Vừa qua khỏi 12 giờ đêm, Lão tửu quỷ đi vào quán bar, nhìn thấy được Sở Ngưng Tuyết đang ngồi cạnh tôi. Sở Ngưng Tuyết cũng nhìn về phía Lão tửu quỷ, ánh mắt khác thường.

Lão tửu quỷ bước tới quầy bar, cầm ly rượu nhấp một ngụm, liếc nhìn Sở Ngưng Tuyết, nói: “Cửu hội không được hoan nghênh ở đây. Mấy lão gia hỏa cấp trên còn chưa nói cho cô biết sao?”

Sở Ngưng Tuyết chớp chớp mắt, nhìn chằm chằm Lão tửu quỷ, cười nói: “Tôi là tới đây cùng bạn trai , có vấn đề sao?”

Ngay khi cô ấy nói câu này, tôi và Lão tửu quỷ đồng thời sững sờ, sau đó sắc mặt trở nên tối sầm.

Cô gái này không chỉ muốn dùng tôi làm mồi nhử, mà còn muốn ở quán bar điều tra bí mật chuyện trong quán bar, chẳng trách trước đây cô ta chủ động làm bạn gái tôi như vậy, hóa ra là có nguyên nhân này.

Sau khi Lão tửu quỷ bình phục, anh ta khẽ cau mày nhìn tôi.

Tôi nhún vai với một nụ cười gượng gạo, không biết phải đáp lại như thế nào.

Nếu lúc này Sở Ngưng Tuyết bị vạch trần, cô ấy có thể xấu hổ quá rồi phẫn nộ đến mức thật sự đưa tôi đến đồn cảnh sát hay nơi nào khác để uống trà, thì tôi thật sự là khóc không ra nước mắt. Cô ta chắc chắn có khả năng làm như vậy, tôi không dám nghi ngờ.

Lão tửu quỷ không nói nữa, rốt cuộc thở dài một hơi, trầm giọng nói với tôi: “Đừng đến gần Cửu hội, nếu không sẽ gặp rất nhiều phiền phức “

Lão tửu quỷ nói những lời như vậy ở trước mặt Sở Ngưng Tuyết, Sở Ngưng Tuyết không chút để ý, ánh mắt sáng ngời nhìn Lão tửu quỷ : “Anh cùng lão tử phía trên chúng tôi rất quen? Nếu không cấp trên sẽ không ngăn để chúng tôi kiểm tra quán bar này. Nhưng tôi cũng nhận được chút thông tin về anh, khiến tôi khá tò mò. “

“Quán bar này thành lập ở đây hai mươi năm trước, khi đó anh còn là một thanh niên. Trải qua nhiều năm như vậy, dung mạo vẫn không thay đổi. Đừng nói là anh có thuật trú nhan nha~ .Tôi còn tưởng rằng cậu là một cô hồn dã quỷ lang thang, nhưng hiện tại xem ra lại không phải như vậy. Anh rốt cuộc đến từ đâu? Ngoài ra, chủ nhân thực sự của nơi này là ai … “

Sở Ngưng Tuyết trông giống như một đứa trẻ, ôm thắc mắc của mình đưa ra thành rất nhiều câu hỏi. Nhưng Lão tửu quỷ luôn phớt lờ cô.

Lão tửu quỷ phớt lờ cô ấy và nói với tôi: “Hàng Châu đã không được yên ổn trong hai ngày qua. Có rất nhiều người tới đây, một số người trong số họ có lẽ là nhằm vào cậu. Ban đêm đừng chạy lung tung , buổi tối nhớ tới nơi này là được rồi. Tôi có thể bảo vệ cậu ở chỗ này, nhưng ở nơi khác không dám đảm bảo.”

Sau đó, Lão tửu quỷ rời khỏi quán bar, không đợi tôi trả lời liền trực tiếp rời đi, không biết là đi có việc gì.

Sở Ngưng Tuyết có chút phiền muộn, nghiến răng nghiến lợi nhìn bóng lưng hắn rời đi, tức giận lẩm bẩm.

Mà không lâu sau khi Lão tửu quỷ rời đi, một người đàn ông trung niên gầy gò đi tới. Hắn bước vào quán, đến quầy rượu, trực tiếp vứt một thứ gì đó lên mặt quầy:

“Muốn gặp ông nội thì đi theo ta “

Nói xong, hắn xoay người rời đi, rất đơn giản.

Sau khi nhìn thấy những gì hắn ta ném trên quầy bar, sắc mặt tôi đột nhiên thay đổi .

Đó là tẩu thuốc mà ông nội tôi vẫn hay dùng.

Tôi không chần chừ chút nào, lao ra khỏi quán không chút suy ngh. Lúc này tôi không còn tâm trạng nào mà bận tâm đến lời khuyên của Lão tửu quỷ nữa. Sở Ngưng Tuyết theo sát tôi, trên mặt lộ ra tia hứng thú.

Manh mối cô nàng chờ mong đã xuất hiện, làm sao có thể không cao hứng.

Người đàn ông trung niên gầy gò cũng không chậm chạp, chúng tôi theo sát phía sau không xa, đồng thời, tôi khẽ hỏi Sở Ngưng Tuyết người đàn ông trung niên gầy gò này là người hay ma.

Sở Ngưng Tuyết lắc đầu nói rằng cô cũng không rõ. Người này có khí âm trong người, rất nặng, nhưng vẫn chưa thể xác định là ma.

Bất kể ông ta là người hay ma, vì Sở Ngưng Tuyết là thành viên của Cửu hội, tự nhiên tôi có chút an tâm, theo sau xem hắn ta sẽ đưa chúng tôi đi đâu. Đồng thời, để an toàn, Sở Ngưng Tuyết đã âm thầm sử dụng điện thoại di động để gửi tin nhắn cho Cửu hội, để họ sẵn sàng hỗ trợ khi cần.

Đi hết một quãng đường dài, sau một thời gian , chúng tôi đã đến vùng ngoại ô phía nam Hàng Châu.

Con đường chúng tôi đang đi bây giờ không phải là đường chính mà là đường đến nghĩa trang Nam Lăng Hàng Châu. Ban ngày rất ít người đi trên con đường này chứ đừng nói đến ban đêm, thậm chí còn không có đèn đường.

Cuối cùng, người đàn ông trung niên đi vào Nam Lăng nghĩa trang, bóng dáng hắn ta thấp thoáng biến mất.

Diện tích của nghĩa trang này không hề nhỏ, mây mù dày đặc, gió đêm thổi qua mang đến cảm giác se lạnh.

Xung quanh đều có bia mộ, Sở Ngưng Tuyết và tôi tìm rất lâu vẫn chưa tìm thấy người đàn ông trung niên gầy gò. Không khỏi có chút lo lắng, tôi hét lên: “Mau đi ra đây.Tôi đã đến rồi, ông nội của tôi rốt cuộc đang ở đâu?”