Chương 13: Vũ kỳ

Chương 13: Vũ Kỳ

Chương 13: Vũ Kỳ

Đối mặt với hành động quát lên chói tai, đầy thô bạo của Lão tửu quỷ, nữ quỷ vẫn bất động, khẽ nói: “Anh không đủ tư cách để biết tôi là ai. Chuyện này không liên quan gì đến anh. Cứ ở yên một bên đó, chớ làm phiền “

Mặc dù giọng điệu của nữ quỷ trầm lắng, nhưng có cảm giác như người lớn đang dạy một đứa trẻ.

Lão tửu quỷ mặt đen kịt như đáy nồi, ánh mắt sáng quắc, tựa hồ có chút tức giận cùng do dự.

Nữ quỷ dứt khoát không để ý đến Lão tửu quỷ nữa, nhìn tôi, vẻ mặt vẫn bình tĩnh, khẽ nói: “Tôi đã nói, sẽ không làm tổn thương anh, chỉ là muốn lấy một thứ của anh. Kiên nhẫn của tôi có hạn, đừng ép tôi phải dùng sức lực … “

Ngay cả Lão tửu quỷ cũng không trông mong được, trái tim tôi đã bắt đầu lạnh giá.

Khi tôi tuyệt vọng, trong lòng bất chợt nổi lên một chút điên cuồng, tôi trực tiếp lấy ra cuộn da cừu trên tay, mắng xối xả vào mặt cô ta: “Tôi đã có hôn ước rồi”

Hôn khế này trước đây từng làm cho gã dị nhân muốn hút máu tôi phải sợ hãi, không biết nó có tác dụng gì đối với nữ quỷ này không. Đây cũng là chút hy vọng cuối cùng của tôi.

Sau khi tôi lấy cuộn da cừu này ra, xoay phía bát tự đưa đến trước mặt nữ quỷ, vẻ mặt thờ ơ lạnh nhạt của cô ấy cuối cùng cũng thay đổi.

Vẻ mặt cô ta phức tạp, biểu cảm rất lạ, có vẻ hơi bối rối .

Nhìn thấy một màn này, trong lòng tôi nảy sinh một chút hy vọng.

Tuy nhiên, cuối cùng cô ta vẫn thở dài, nhẹ nhàng nói: “Hợp đồng hôn nhân này tôi biết rồi, nếu không phải vì này, tôi sẽ không chọn anh. Tôi cam đoan sẽ không hại anh, chỉ muốn anh đi theo tôi, đi một chuyến thôi .”

Cô ta vẫn không bỏ cuộc, còn tôi đã hoàn toàn hết cách.

Đúng lúc này, Lão tửu quỷ lại lần nữa phẫn nộ quát:

“Bất kể ngươi là ai, cũng đừng mơ đem hắn từ đây rời đi “.

Thanh âm vừa rơi xuống, một tia sáng xanh nhạt lóe lên trong mắt Lão tửu quỷ,anh ta nhẹ nhàng vung cánh tay lên.

Lập tức, toàn bộ đèn trong quán bar bật tắt bất định. Tủ rượu, quầy bar, ghế dài và trần nhà, toàn bộ đều hiện ra ánh sáng nhàn nhạt. Từng đạo ánh sáng trong suốt mang theo kí hiệu phồn áo xuất hiện, tạo cho người ta cảm giác kỳ quái đến lạ.

Cùng lúc đó, trong quán bar xuất hiện một lại áp lực làm ngưng trọng bầu không khí , khiến tôi cảm thấy khó thở, không biết có phải do những kí hiệu kỳ lạ này gây ra hay không.

Những ánh sáng mang theo cổ ký dày đặc này dường như dùng để trấn áp nữ quỷ.

Nữ quỷ liếc nhìn những kí hiệu trong quán bar, sau đó nhìn về phía Lão tửu quỷ sắc mặt còn đang ngưng tròn kia, thờ ơ nói: “Dựa vào trận pháp ở đây mà muốn trấn áp ta? Ngươi quá ngây thơ rồi”

Lão tửu quỷ hừ lạnh : “Vậy thì ngươi liền thử chút xem sao “

Nữ nhân kia cùng Lão tửu quỷ đang đối đầu nhau, bầu không khí hết sức căng thẳng.

Vài hơi thở sau , nữ quỷ trầm giọng nói: “Được rồi, hôm nay để lại cho chủ nhân nơi đây chút thể diện. Ngươi có thể bảo vệ hắn nhất thời, nhưng bảo vệ hắn không được cả đời . Bí mật trên người hắn không phải thứ các ngươi ở nơi này có thể bảo vệ được “

Không đợi Lão tửu quỷ đáp lại, nữ quỷ nhìn tôi, nhỏ giọng: “Vẫn câu nói cũ , tôi sẽ không làm thương tổn anh. Mọi việc tôi làm đều là vì anh và chính mình. Còn một số thứ anh chưa hiểu . Rõ ràng ngoài tôi còn có một số kẻ đang có âm mưu đối với anh. Hãy cẩn thận, qua thời gian ngắn tôi lại tới tìm anh … “

Nói tới đây, cô ấy có vẻ có chút do dự : “Tên của tôi, Vũ Kỳ, nhớ kỹ”

Lời nói vừa dứt, cô ta liền quay lưng bỏ đi mà không thèm nhìn Lão tửu quỷ lấy một cái. Lão tửu quỷ cảnh giác nhìn nàng, nhất thời không dám động thủ.

Mãi cho đến khi cô ấy bước đến cửa quán bar, tôi mới hoàn hồn, vội vàng hét lên: “Cô đã làm gì ông nội của tôi?”

Bước chân của cô ta vẫn không dừng lại, bóng dáng phút chốc liền trực tiếp biến mất vào màn đêm ngoài cửa quán bar, giọng nói nhàn nhạt phiêu đãng

“Tôi không biết, sự tình xảy ra trong thôn của anh cũng không phải do tôi làm.”

Lời nói của Vũ Kỳ khiến tôi hơi sững sờ, kinh ngạc nhìn nơi bóng lưng cô ấy biến mất, hồi lâu sau mới hoàn hồn.

Không phải do cô ta làm?

Vậy thì rốt cuộc là do ai?

Trong khoảng thời gian này, tôi luôn nhận định rằng cô ta là hung thủ . Ông nội tôi và dân làng biến mất,cả thôn làng bị lửa thiêu rụi khiến tôi vô cùng đau lòng.Tất cả những chuyện này đều chĩa mũi nhọn vào Vũ Kỳ, bây giờ cô ta lại nói rằng không phải do cô ta làm. Đây là đang lừa gạt trẻ con hay sao?

Nhưng cô ta cao ngạo như vậy, có lẽ nào lại đi nói dối.

Đánh giá tình huống vừa rồi, Vũ Kỳ là một người rất kiêu ngạo thậm chí lạnh lùng, có lí nào lại đi lừa người như vậy!

Cô ấy nói rằng có một bí mật trong tôi, không chỉ cô ấy mà những người khác cũng đang có âm mưu. Vậy có thể là một người nào đó tôi không quen biết đã bí mật ra tay? Nhưng tại sao những người đó lại phải làm điều này?

Đầu óc tôi có chút bối rối, nhìn cuộn da cừu trên tay, trong lòng có một loại rối bời không thể giải thích được.

Nếu có gì bí mật liên quan tới tôi, chắc hẳn nó phải liên quan đến hôn khế đặc biệt này.

Ông nội hẳn đã biết chuyện gì xảy ra, nhưng bây giờ ông lại mất tích, tôi có thể nhận được câu trả lời từ ai?

Còn đang suy nghĩ lung tung về chuyện này, Lão tửu quỷ đứng một bên liền thở phào nhẹ nhõm, nhìn về phía cửa quán bar, khóe miệng co giật mạnh.

“Mẹ kiếp, cô ta rốt cuộc là có lai lịch như thế nào? Tưởng chỉ là một nữ quỷ oán khí mạnh hơn bình thường một chút. Không ngờ mọi chuyện lại thành ra như thế này…”

Nghe Lão tửu quỷ lẩm bẩm ở đằng kia, tôi hoàn hồn, lập tức nhìn Lão tửu quỷ bằng ánh mắt kỳ quái.

Còn lí do gì nữa có thể đảm bảo giữ an toàn cho tôi khi lưu lại quán bar? Lúc đầu Lão tửu quỷ ngôn từ sáng rực đảm bảo rằng mình có thể xử lý được người phụ nữ đó, trông rất tự tin. Kết quả là hôm nay, người ta thực sự đến, Lão tửu quỷ ngược lại sợ đến nỗi rắm còn không dám thả. Điều này không tránh khỏi khiến tôi có chút thất vọng.

Có thể là do nhận ra ánh mắt khác thường của tôi. Lão tửu quỷ không những không cảm thấy có cái gì đáng xin lỗi, còn giận dữ nói: “Tiểu tử thối đừng nhìn ta bằng loại ánh mắt như thế chứ. Nữ quỷ này chắc chắn không tầm thường, không phải đối tượng ta có thể đối phó. Nói thật, cho dù là Lệ quỷ đến, ta cũng có thể khiến nó có đi không có về. Nhưng nữ nhân này thật cổ quái … có nói ngươi cũng không hiểu “

Nói xong, Lão tửu quỷ lấy trong tủ rượu ra một chai rượu, uống vài ngụm rồi thở dài một hơi.

Anh ta cau mày nhìn tôi,lại nhìn đến cuộn da cừu trong tay tôi, nói: “Tôi không biết nhiều về hôn khế này. Tuy rằng tôi có chút giao tình với ông nội của anh, nhưng ông ấy hoàn toàn không đem chuyện hôn khế này nói với tôi. Nếu những gì nữ quỷ vừa nói là sự thật, anh thật sự phải cẩn thận. Nếi có người xông tới tìm anh, hẳn là không phải người thường … “

Đây cũng là điều tôi lo lắng, nếu những gì Vũ Kỳ nói là sự thật thì dù tôi có cẩn thận đến đâu cũng vô ích!

Tôi chỉ là một người bình thường, nếu người khác tính toán với tôi, tôi làm sao chạy thoát được!

Sau khi Lão tửu quỷ ngẫm nghĩ một lúc, hắn ta nói với tôi rằng tôi vẫn nên đến quán hàng đêm. Anh ta sẽ nghĩ ra cách khác để xem liệu có thể tìm ra manh mối về ông tôi không.

Sau sự kiện của buổi tối hôm nay, tôi mơ hồ cảm thấy dường như mình đã rơi vào một cục diện hỗn loạn nào đó. Ban đầu chỉ là một cuộc minh hôn vô lý, nhưng bây giờ dường như có một số bí mật mà tôi không biết có liên quan.

Tôi có linh cảm rằng vấn đề này dường như còn đang lên men bên trong. Những rắc rối mà tôi sắp gặp còn nhiều hơn thế nữa.