Chương 12: Cô rốt cuộc là ai?

Chương 12: Cô rốt cuộc là ai?

Không chỉ tôi, mà Sở Ngưng Tuyết cũng không khỏi trợn tròn mắt sau khi nhìn thấy Bà cốt đứng bên ngoài cửa quán bar.

“Oán khí nồng đậm, đây là muốn luyện hóa thành Lệ quỷ sao ?” Sở Ngưng Tuyết đứng lên, nhìn chằm chằm Bà cốt bên ngoài quán bar, sắc mặt ngưng trọng.

Bà cốt lúc này mang đến cho người ta cảm giác kinh hãi hơn cả những lần trước, khiến tay chân tôi lạnh toát, cơ thể không tự chủ được bắt đầu run rẩy.

Chết tiệt, tại sao đêm nay Lão tửu quỷ không xuất hiện?

Như giao hẹn, buổi tối tôi trốn trong quán bar, nếu nữ quỷ xinh đẹp tới gây khó dễ cho tôi, Lão tửu quỷ sẽ đến giải quyết. Bây giờ Bà cốt đang ở đây, mà Lão tửu quỷ lại không thấy tăm hơi, tôi đây biết phải làm thế nào?

Tin tưởng vào Sở Ngưng Tuyết?

Cô ta liệu có đáng tin cậy không?

” Tần Dương…”

Lúc này, Bà cốt bên ngoài nói bằng thanh âm khàn khàn đến rợn người : “Muốn gặp ông nội thì cứ đi theo ta “

Nghe đến đây, tôi khẽ kinh hô, kêu lên: “Ông nội ta hiện đang ở đâu?”

Trong khoảng thời gian này, tôi lúc nào cũng nghĩ đến sự an nguy ppppcủa ông nội, trong lòng luôn trong tình trạng thấp thỏm, lo âu. Lúc này, nghe ý tứ trong lời Bà cốt nói, khả năng ông nội vẫn còn sống. Điều này khiến trong lòng tôi không tránh khỏi có chút kích động.

Tôi theo bản năng muốn rời khỏi quầy bar, đi về phía cửa quán. Nhưng đi được hai bước, tôi đã bị Sở Ngưng Tuyết ngăn lại.

Sở Ngưng Tuyết nhìn chằm chằm Bà cốt ngoài cửa, nheo mắt nói: “Làm sao có thể có oán khí mạnh như vậy? Hiện tại ngươi là đang làm việc cho nữ quỷ đó sao? Nàng ta rốt cuộc có lai lịch gì?”

Đối mặt với câu hỏi của Sở Ngưng Tuyết, Bà cốt không đáp lại, như thể mặc kệ cô.

“Tần Dương, cậu thật sự không quan tâm đến sự sống chết của ông nội?”

Bà cốt nhìn tôi bằng tròng mắt xanh lè, trên khuôn mặt xấu xí nở nụ cười nhe nhẻn : ” Minh hôn đã thành, ngươi cho dù có chạy trốn tới chân trời pppppppppgóc biển cũng vô dụng, mau ngoan ngoãn đi theo ta!”

Nói xong, Bà cốt nhấc chân lên, định đi vào cửa quán bar.

Vào lúc này, sự tình đột ngột có chuyển biến.

Chiếc chuông gió nhỏ trên cửa quán bar đột nhiên im lặng, không nghe thấy thanh âm nữa. Trên mặt chuông gió hiện lên một tia huỳnh quang nhàn nhạt. Phía trên đó hiện ra một đạo văn tự kỳ lạ, giống như chữ phồn thể. Tóm lại là trông vô cùng phức tạp.

Sau khi dòng chữ huỳnh quang nhàn nhạt xuất hiện trên chuông gió, Bà cốt dường như đã bị dính định thân thuật, cả người sững sờ trước cửa, khuôn mặt xấu xí gớm ghiếc hiện lên một màn kinh hoảng, đồng thời cũng lộ ra vẻ thống khổ cùng cực, trông có vẻ vô cùng đau đớn.

“Aaaaaaaa ~”

Bà cốt hét lên một tiếng thê lương, khói đen bốc lên nghi ngút từ cơ thể mụ. Ánh sáng xanh mờ trong mắt sáng tắt bất định, như thể bà ta đã bị trọng thương.

Toàn thân của Bà cốt nhanh chóng thối rữa, khói đen ngày càng dày đặc như thể bị một nồi dầu nóng giội vào người . Mụ ta, run rẩy kịch liệt, cuối cùng dường như thoát khỏi sự giam cầm trong phút chốc. Bà cốt hét lên rồi lảo đảo lùi lại, quay người bỏ chạy, biến mất vào màn đêm bên ngoài.

“Chạy đi đâu?” Sở Ngưng Tuyết bóng dáng vừa động, phóng ra khỏi cửa quán bar, tốc độ rất nhanh.

Sở Ngưng Tuyết ở đây là vì muốn tìm manh mối từ phía tôi, bây giờ gặp phải Bà cốt tới tìm tôi gây phiền toái, nhất định sẽ không dễ dàng buông tha cho mụ.

Sau khi bóng dáng dáng Sở Ngưng Tuyết biến mất ở ngoài cửa quán bar, tôi mới định thần lại, sững sờ nhìn chiếc chuông gió nhỏ treo trên cửa quán .

Tôi đã ở lại quán một thời gian, chưa từng thấy qua cái chuông gió nhỏ này lại có năng lực phi thường như vậy, thật dị thường.

Tuy nhiên, phải nói rằng, quán bar này là một nơi rất kỳ lạ. Tôi cũng không cần quá ngạc nhiên trước màn trình diễn của Tiểu Phong Linh kia.

Tôi không biết Sở Ngưng Tuyết có đuổi kịp Bà cốt không. Sau đó sẽ tìm hiểu lai lịch của nữ quỷ xinh đẹp kia, sau đó dựa vào cái gọi là Cửu hội để đối phó với nữ quỷ . Rắc rối của tôi sẽ được giải quyết dễ dàng…

“Đinh linh ~”

Tôi còn đang suy nghĩ miên man về những điều này, tiếng chuông gió nhỏ trên cửa quán bar lại vang lên, thanh âm còn gấp gáp trước mấy lần.

Ngay sau đó, một bóng người yểu điệu xuất hiện bên ngoài cửa quán bar.

Một nữ tử xinh đẹp, đôi vai gầy mảnh khảnh khoác giá y phượng hoàng, môi đỏ răng trắng,làn da trắng như tuyết, đôi mắt đen như mực, câu hồn nhϊếp phách. Phong độ tư thái yểu điệu.

Khoảnh khắc nhìn thấy cô ấy, đồng tử của tôi đột nhiên co rút lại, sắc mặt trở nên tái nhợt, cơ thể cũng lập tức đông cứng.

Nữ quỷ xinh đẹp đó, cuối cùng cô ta cũng đã đến.

Cô ta đi chân trần tới, đôi chân trắng như ngọc tạc nhẹ nhàng nhấc lên, bước vào cửa quán bar.

Tiếng chuông gió ngoài cửa rung lên kịch liệt, dòng chữ bí ẩn dưới ánh sáng chói lòa hiện ra rõ ràng hơn, nhưng dường như không có mấy tác dụng với nữ quỷ xinh đẹp này.

Cô ta liếc nhìn chiếc chuông gió, chỉ với một cái liếc mắt, văn tự phức tạp trên chiếc chuông bỗng tối sầm.

” Phanh “

Tiếng chuông gió trên cửa quán bar trực tiếp nổ tung.

Vào thời khắc đó tim tôi nhảy loạn xạ, gần như sắp vọt ra khỏi cổ họng tới nơi rồi.

Vừa rồi được tận mắt chứng kiến sức mạnh của chuông gió kia, Bà cốt còn bị uy lực của nó làm cho trọng thương, phải tháo chạy. Mà ở trước mặt người phụ nữ này, tiếng chuông gió hoàn toàn không có tác dụng gì, khác biệt thật là quá lớn.

Cô ấy nhẹ nhàng di chuyển, đi về phía quầy bar.

Mà tôi lúc này toàn thân đã cứng ngắc, trên mặt lộ rõ kinh hãi nhìn cô ta.

Tôi muốn chạy, nhưng tôi có thể chạy đi đâu?

Lúc này, tôi như con mồi rơi vào bẫy, chỉ có thể tuyệt vọng nhìn thợ săn đang tiến lại gần.

Cô ấy đi gần tới quầy bar, nhìn tôi bằng đôi mắt sáng ngời nhưng vẻ mặt rất bình tĩnh, khẽ nói: “Tôi sẽ không làm tổn hại đến anh. Đi cùng tôi, tôi đang cần một đồ vật trên người anh a”

Con mẹ nó, mày là muốn mạng ông đây chứ gì.

Nội tâm tôi tuyệt vọng cùng cực, không biết phải ứng phó thế nào.

Đúng lúc này, một giọng nói trầm thấp từ ngoài cửa truyền đến:

“Muốn dẫn cậu ta đi, trước tiên hãy hỏi ta có đồng ý không đã”

Ngay sau đó, bóng dáng của Lão tửu quỷ xuất hiện ở trước cửa quán bar, nghiêm túc nhìn nữ quỷ, từng bước từng bước đi tới.Mà Lão tửu quỷ hôm nay không giống như thường ngày, có khí tức uy nghiêm,tự cao tự đại.

Khi nhìn thấy Lão tửu quỷ, trong mắt người phụ nữ lóe lên một tia hiếu kỳ, giống như không để ý đến khí chất mạnh mẽ của Lão tửu quỷ, nàng vẫn nhẹ giọng nói: “Chuyện này giữa ta và hắn, ngươi tốt hơn đừng xen vào “

Lão tửu quỷ cách quầy rượu không xa liền dừng lại, trầm giọng nói: “Đây là địa bàn của ta, bất kể ngươi có lai lịch thế nào, mau rời đi, ta sẽ không truy cứu nữa”

Nghe được lời Lão tửu quỷ nói gì, khóe mắt tôi giật giật dữ dội.

Lão tửu quỷ trước kia nói nếu nữ quỷ xinh đẹp này tìm đến tôi, hắn sẽ đích thân ra tay giải quyết.

Tại sao bây giờ lại có thái độ này?

Anh ta sợ nữ quỷ xinh đẹp này sao?

“Địa bàn của ngươi?”

Người phụ nữ kia ánh mắt sắc lẹm, nhàn nhạt nói: “Ngươi đây chỉ là quản lý mà thôi, người đứng sau ngươi mới là chủ nhân thực sự ở đây “

Nghe vậy, sắc mặt của Lão tửu quỷ thay đổi, hắn ta bước tới, lớn tiếng hét lên: “Ngươi rốt cuộc là ai?”