Chương 46

Tản bộ với Uyển Nhi từ sân bóng về đến Thanh Xuân Cung Hàn Phong cũng không ở lại, chỉ nhìn Uyển Nhi rồi buông ra một câu "nàng nghỉ sớm, sáng mai ta đến tiễn nàng".

Thật ra trong hai người không ai đành lòng. Đêm nay trằn trọc cả đêm, vẫn là không ngủ được, thức trắng đến 4 giờ sáng vội vả thay đồ đến Thanh Xuân Cung. Hoàng cung cái gì chứ, không được phép di chuyển bằng ngựa chỉ được ngồi kiệu, tốc độ chậm chạp. Hàn Phong toàn chạy bộ thôi. Đến THanh Xuân Cung bảo cung nữ không cần thông báo mà chạy thẳng đến phòng Uyển Nhi. Chăn giường ngay ngắn, dường như không có ai đυ.ng vào. Tiểu cung nữ và Tiểu An hớt hải chạy theo sau, cung nữ hành lễ "Hồi Thái tử điện hạ, Uyển Nhi cô nương từ sáng sớm đã rời khỏi, chỉ dặn nô tì đưa lá thư này cho Thái tử".

Hàn Phong cướp ngay lá thư trên tay cung nữ, cũng không để ý đến hình tượng nữa rồi. Trời ạ, thư gì có mấy chữ vậy "Thái tử không cần đưa tiễn, Uyển Nhi đã sớm rời khỏi từ sớm. Vẫn đợi chờ lời hứa của Thái tử".

Hàn Phong đọc xong không khỏi mỉm cười, lời ít ý nhiều. Vội vàng nhét thư vào trong áo. Cùng Tiểu An rời khỏi Thanh Xuân Cung. Trước khi đi không quên căn dặn Tiểu cung nữ dọn dẹp thường xuyên, và đặc biệt không được phép của Hàn Phong không ai được vào đây ở.

"Thái tử a, hôm nay người không thượng triều sao?"

"Ta không có tâm trạng a, cứ đệ Nhị đệ và cửu đệ lo đi. Chuẩn bị ngựa chúng ta ra khỏi thành".

Hàn Phong đã tính từ trước rồi. Mình làm sao có thể ngày nào cũng vào triều chầu từ sáng sớm được chứ, nhất định nhất định phải cải cách giờ giấc thôi. Để Hàn Nhân với Nam Cung Tâm lo những việc đó. Ta thật không muốn nghe mấy lão già đó lãi nhải chút nào. Buổi tối về xem một ít tấu chương cùng phụ Hoàng là được.

Hàn Phong và Tiểu An ra khỏi thành, vẫn là đi ngang Quận chúa phủ, dừng ngựa lại định bước vào thì nghe Tiểu An ngăn "Thái tử người nha, trước khi thành thân Tân lang và Tân nương không được phép gặp nhau. Có phải người quá nôn nóng không?"

"Có quy định này nữa sao? Ta không có nôn nóng, chẳng qua rất rất lâu rồi ta không đến năm Như Nguyệt, không biết nàng có khỏe không thôi. Không vào thì không vào. Đi thôi".

Một đường thúc ngựa đến địa điểm đã chọn làm tửu lâu. Dựa vào địa vị mà các thủ tục chuyển nhượng đất cơ bản hoàn thành rất nhanh. Lại hỏi thăm được biết cách nơi đây khoảng 10 phút đi bộ có một trang viên cần nhượng lại. Đến xem một chút thấy rất tốt. Liền đem hết tiền lương tiền thương của mình mua lại.

Căn dặn Tiểu An hẹn một chút thợ xây dựng chính gặp gỡ, trao đổi mọi thứ. Đến chiều tối mới xong. Trang viên bên kia đồng thời cho sửa sang lại, trồng thêm nhiều cây cảnh, sau này sẽ để Uyển Nhi ở đây sẽ thoải mái hơn trong cung nhiều. Lâu Lâu mình cũng có thể đến đây nghỉ dưỡng a.

Thắm thoát cũng qua hơn một tuần, tưởu lâu và Trang viên cơ bản đã hoàn thành. Định viết một bức thư kể về những ngày qua gửi Uyển Nhi, nhưng lại thôi. Vừa nãy Tiểu An đã nói mai là đến ngày thành thân rồi. Nhanh thế nhỉ.

Nếu chống lại thiên mệnh cũng không phải là cách, chi bằng chấp nhận mọi thứ. Đến chân núi ắt có đường đi. Nghĩ vậy cũng thấy thoải mái hơn. Biết mai phải bị lôi kéo dậy từ rất sớm, hôm nay lại một ngày vô cùng mệt mỏi. Nhắm mắt liền ngủ say.

-------

Bên kia phủ Quận chúa.

Quận chúa được nhũ mẫu ma ma truyền dạy hàng trăm quy tắc làm dâu. Ơ, cơ mà Quận chúa học rộng hiểu nhiều như vậy chắc tiếp thu rất nhanh không như Hàn Phong nghe được mấy câu liền đuổi mấy vị ma ma đi. Haha.

Kia Quận chúa có vẻ hồi hợp, lại mang theo vẻ thẹn thùng của thiếu nữ sắp về nhà chồng. Quận chúa phủ khắp nơi trang hoàng màu đỏ thẳm, đèn l*иg treo cao. Khắp nơi dán đầy câu chúc trăm năm hạnh phúc. Còn tướng quân Trần Triển phải tất bận đón tiếp những vị quan muốn lấy lòng kia.

---

Hoàng Cung thì không cần phải nói, không khí vui như mở hội. Mà ở đó có một người thờ ơ, giờ này còn ngủ nướng trên giường. Tiếng đập cửa ồn ào một trận làm Hàn Phong thức giấc, trong cơn say ngủ giọng bực bội gọi "Tiểu An, cho lui những người làm ồn ào kia".

"Thái tử a, hôm nay là ngày thành thân, sắp trễ giờ rồi, dậy mau".

Cái gì ? THành thân, Hàn Phong lại quên mất. Vội vàng bò dậy xử lí vệ sinh cá nhân xong. Được Tiểu cung nữ giúp đỡ mặc xong y phục, trước ngực còn mang một quả cầu vải đỏ thẩm. Tóc được chải chuốc gọn gàn. Phía trên đội mũ Kim long. dây quấn tóc màu vàng kim, hai bên tai là sợ dây có đính hạt ngọc phía dưới, nhìn nhìn mình trong gương gọi "Tiểu An, thấy ta có soái không?"

"Soái a, rất soái nữa là khác".

"Haha, ta tự biết". Hàn Phong a Hàn Phong, tự phụ thực. Thay xong y phục còn phải nghe vị ma ma nghiêm túc kia truyền giáo một tràn quy tắc....

"Này, ma ma, ta nói này tới giờ chưa. Ta sắp không chịu nổi ngày thôi miên rồi". Hàn Phong ngáp ngắn ngáp dài mà nói.

"Hồi Thái tử, người nhớ những quy tắc này. Nhất định không được quên. Chúng ta có thể xuất phát được rồi". Ma ma thật không tình nguyện mà dừng lại. Còn muốn nói tiếp ha. Hàn Phong ta mới thật không cần nhớ những thứ không cần thiết này.

Hàn Phong thật không tình nguyện leo lên ngựa. Còn phải trưng bộ mặt tươi cười ra. Đoàn người ngựa thật hoành tráng theo sau. Hàn PHong nhìn phía trước không có tiêu cự đang suy nghĩ những việc gì đâu. Mẫu hậu kia có phải lo lắng cho mình không? Hay chỉ là lo giang sơn Nam Triều. Nếu lỡ Quận Chúa thật sự vẫn chưa dứt tư tình với Nam Cung Tâm thì thân phận này, tính mạng này khó mà bảo toàn đi.

Một đường suy nghĩ miên mang, hai bên đường đông kín người dân đổ xô đi xem Thái tử thành thân. Ta khinh., có gì mà xem. Giọng nói của Tiểu công công dẫn ngựa vang lên "Thái tử điện hạ, đã tới, mời người xuống ngựa đến đón Thái Tử phi".

Hàn Phong xuống ngựa, máy móc làm theo hướng dẫn của những người kia, vào trong bái lại nhạc phụ đại nhân gì gì đó. A, Tân nương mặc áo đỏ thẩm kia là Quận chúa sao? lần đầu được thấy cô dâu ở cổ đại đây. Cũng không tệ, dáng vẻ rất tốt a.

Trần Tướng Quân nắm tay Quận chúa, trịnh trọng giao bàn tay nàng cho Hàn Phong, rưng rưng nói "Thái tử, ta giao nữ nhi duy nhất của ta cho người. Hy vọng người hảo hảo chăm sóc, đừng để nàng phải chịu bất cứ ủy khuất nào".

Hàn Phong hiểu ý tứ của Trần Triển. Nên cũng không nhiều lời, chỉ nắm lấy bàn tay mềm mại, thon dài trắng nõn kia, gật đầu một chữ "Hảo".

Đưa nàng trở lại Kiệu lớn 20 người khiêng. Hàn PHong leo lên ngựa, đi bên cạnh là Tiểu An, Hàn Phong trán ướt đẩm mồ hôi hỏi "Tiểu An, ta phải đi biểu diễn bao nhiêu vòng nữa đây, nóng sắp chết ta rồi".

"Thái tử cố chịu một chút, lần này nữa là về thẳng Hoàng cung làm lễ rồi".

Trên đường lớn kinh thành là một trận xôn xao Thái tử tài ba thành thân cùng Mỹ nữ Quận chúa. Mà bên kia Phủ Nhị Hoàng tử, Nam Cung Nhạc say mềm, hò hét phải gϊếŧ, gϊếŧ hết tất cả những người đã phản bội hắn.

Gửi mọi người tham khảo một chút ảnh cưới.Nam Cung Hoàng Đế - Chương 46