Chương 45

Đã nói chuyện rõ ràng với Uyển Nhi, Hàn Phong cũng yên tâm phần nào. Lại bắt đầu lên kế hoạch xây dựng tưởu lâu cho đội quân Lãnh Nguyệt cung. Vừa vẽ vừa ghi lại vừa chống đầu suy nghĩ "vậy có phải chống đối với Phong Nguyệt lâu bên kia không?". Một trận khó xử nhưng việc đã hứa với Uyển Nhi không thể không giữ lời.

Này là tầng dưới đón khách, vị trí lễ tân phía bên trái, này là nơi đặt chậu hoa. Tầng trên bao nhiêu phòng a? Nơi này để diễn xướng đàn ca, nơi kia trò chơi giải trí. ... phải xây thêm phòng ngủ cho các vị tỉ muội nữa. Phải thiết kế phòng riêng cho Uyển Nhi....

Vấn đề sẽ là tên gì đây ? Hay cho Phong Nguyệt lâu. Không lẽ là Phong Nhi lâu? Uyển Phong lâu?......nghe thật chướng tai a...

"Tiểu An........" Hàn Phong không muốn đau đầu nữa.

"Thông báo với tất cả các hoàng tử và công chúa, giờ Dậu (cho là 3 giờ chiều đi) ta sẽ tổ chức một trò chơi ở sân túc cầu Hoàng cung. Ai muốn tham gia thì đến". Nghĩ đến việc lâu rồi không vận động tay chân thật là ngứa ngấy a. Chiều nay hảo hảo một phen vận động.

"Này, cho người đến nơi may Cung phục lấy 20 bộ đồng phục hôm trước ta đã dặn làm theo luôn. Bộ của ta và Uyển Nhi có ghi số 9 và 10, cho mang đến Thanh Xuân cung".

Hàn Phong vốn không nhớ được những địa danh kia gọi là gì, mà nói trắng ra là tác giả không biết gọi là gì nên gọi tạm nghĩa đen vậy. Tiểu An đi rồi Hàn Phong cũng chạy đến Thanh Xuân Cung, chỉ thấy thân ảnh quen thuộc đang thu xếp đồ, không nhanh không chậm, nhàn nhã vô cùng.

"khi nào thì nàng lên đường??"

"Đã thưa chuyện cùng hoàng hậu. Mai sẽ lên đường".

"Nhưng ta sẽ rất nhớ nàng". Lại rất muốn ôm nàng từ phía sau, nhưng chưa thực hiện được mưu đồ đã bị người phía trước xoay lại "Thái tử nhớ giữ gìn sức khỏe".

"Nếu không đành lòng thì đừng đi". Hàn Phong rất mong Uyển Nhi sẽ ở lại, nhưng cũng không hy vọng nhìn thấy nàng buồn. Tiếng gõ cửa bên ngoài phá đi không khí trầm lặng lúc này "Thái tử, đồ người cần đã có".

"Mang vào". Theo ta, cho nàng xem cái này. Hàn Phong kéo Uyển Nhi đến, giơ lên chiếc áo chất liệu thun mát, cổ tròn. Cứ hình dung là áo của cầu thủ thời hiện đại vậy, phía sau lưng đánh số 10. Cùng một đôi bao tay rất dày. Hàn Phong là muốn chơi đá banh a. Muốn cùng Uyển Nhi một đội, cũng không muốn nàng phải chật vật tranh bóng ngoài sân, nên vị trí thủ môn dành cho nàng rất là hợp lí.

"Trước khi đi chúng ta cùng chơi túc cầu đi. Đến, ta giúp nàng thay đồ". Uyển Nhi chỉ lạnh lùng nhìn Hàn Phong, ý nói "Thái tử ngài thật tốt bụng quá mức rồi".

Haha, tức cười quá đi. Hàn Phong mặt dày quá. Nói đùa thoi, chỉ là không mặc áo khoác rườm ra, mà đồ ngắn gọn, khoác thêm chiếc áo có số, tóc cột gọn ràng là tốt rồi. Sau khi thay đồ xong, Hàn Phong rất tự tin với dáng vẻ của mình, lại nhìn Uyển Nhi mà trợn mắt há mồm "Đường Cung chủ thật là soái a".

"Thái tử ngài cũng không kém, làm say đắm bao nhiêu nữ nhân rồi?". Hàn Phong lại chịu thua, nàng mang thù thật lâu a. Hai người cùng đi đến sân bóng phía Tây, lúc nãy có nhờ thợ chuẩn bị tất cả rồi, nhìn không khác gì sân bóng hiện đại. Tới nơi cũng thật bất ngờ đi, 18 người còn lại kia đã mặc xong áo của chính mình, đang đứng nhốn nháo xem áo ai đẹp. Trong đó có Tiểu An, Cửu đệ, các tiểu đệ nhỏ xíu, Thất công chúa...ôi, thật cảm động đi. Ca ca ta đây chỉ một lời triệu tập là các người có mặt hết sao?

"Hôm nay ca ca ta đây muốn cùng mọi người chơi một trò chơi mới, có những điều lệ mới. Ta nói qua một lần mong mọi người sẽ nhớ thật rõ". Hàn Phong chọn ra một vị công công làm trọng tài, phổ biến tất cả các luật chơi, giờ nghỉ, thẻ vàng thẻ đỏ....tất nhiên còn một điều rất quan trọng là "các đệ đệ muội muội tự chọn đội, mỗi bên là 10 người, nhưng bên ta chỉ lấy 7 người. 13 người còn lại một đội".

Vừa nói xong không hẹn mà gặp, các Hoàng tử nhí , công chúa chung một đội, còn Tiểu An, Hàn Phong, Quận chúa, Cửu Hoàng tử và 3 tiểu hoàng tử khác đứng về một phía. Hàn Phong hướng dẫn mọi người khởi động trước khi chính thức đi vào trận đấu. Khán giả cổ vũ là các vị công công, cung nữ. Họ lại còn hăng say đặt cược "ta đặt Thái tử thắng"; " ta đặt thất công chúa thắng".....

Trận đấu bắt đầu, Thất công chúa phát bóng trước, vì bên kia đông người hơn nên chiếm ưu thế, Hàn Phong chưa giành được bóng, bị các tiểu hoàng tử quay quanh không chạy lấy bóng được, "Lão thiên a, ta tự chuốt khổ vào mình rồi, các đệ chơi như vậy là phạm lỗi biết không, tránh ra tránh ra". Hàn phong không chịu nỗi nữa, vùng vẫy thoát khỏi vòng vây, vừa chạy vừa hét "Uyển Nhi, chặn bóng, không để bóng vào lưới a".

Bên kia thất công chúa bay lên một chân đá bóng về phía khung thành, dáng vẻ này khá đẹp mắt đây. Mà thủ môn của chúng ta là ai? Là Đường cung chủ, một chưởng của nàng làm nát cả trái bóng rồi. Mọi người được một trận há mồm, sau đó cả đoàn người ôm bụng cười lăn. Trong đó có cả Hàn Phong. Sau khi thấy mình thất thố, còn Uyển Nhi một phen đỏ mặt, không biết vì ngượng hay vì nắng chiều làm da nàng trở nên hồng đỏ. Hàn phong đến bên cạnh, khuyên "Nào, làm lại, nàng chỉ cần dùng tay chụp bóng, hoặc đẩy bóng ra xa, đừng làm nát quả bóng a. Hahaha"

"Đáng ghét, mau tránh ra". Ơ, lần này Uyển Nhi là giận thật sao? Thật đáng yêu a.

Cả buổi chiều chạy vòng vòng trên sân, kết quả cuối cùng hai bên hòa nhau, Hàn Phong cũng không muốn tranh đua với các đệ đệ của mình đi. Chỉ là khởi động cho vui thôi. Vỗ vỗ tay ra hiệu tập hợp "tốt lắm, mọi người chơi rất giỏi, bóng đá là một môn thể thao bậc nhất, vừa rèn luyện độ nhanh nhạy, sức bền và lòng kiên trì của bản thân, mọi người thường xuyên luyện tập chạy bộ sẽ rất tốt khi chơi đá bóng, có thời gian ca ca sẽ hướng dẫn các đệ mụi một số kỹ thuật chơi cơ bản. Hôm nay đến đây thôi, mọi người giải tán, đồ đá banh này tự mình giữ lấy. Lần sau chơi lại mang ra dùng.

Từ sân bóng trở về, chỉ còn Hàn Phong cùng Uyển Nhi, tay nắm tay cũng không sợ người khác thấy. Hàn Phong thật không sợ a.