Quyển 2 - Chương 32: Lạc vào ổ sói (h nhẹ)

Căn hộ ba phòng ngủ một phòng khách khá bình thường, Mật Đào cứ nghĩ nam chính trong phim sẽ ở biệt thự dát vàng, xe sang chất đầy trong Gara. Không ngờ hai tên này cũng khá điệu thấp.Bọn họ về nhà cũng đã 8 rưỡi, dọn đồ xong cũng 10 giờ đêm. Mật Đào ngáp liên tục, tắm rửa qua loa rồi lên giường nằm. Cậu mở máy tính của nguyên chủ, muốn tìm thêm thông tin. Khung tin nhắn không có nhiều người, bố mẹ nguyên chủ, lớp trưởng kết bạn từ đầu năm, Mạc Thanh Ninh mới gửi thông báo kết bạn từ buổi sáng ngoài ra chỉ còn một ít thông báo linh tinh khác. Mối quan hệ xung quanh đúng là ít ỏi đến đáng thương. Một khung thông báo nhảy lên

[Vũ Tử: Tôi hết tiền rồi, gửi thêm đi.]

[Mật Đào: ???]

Cậu bấm vào ảnh đại diện, xem trang chủ của đối phương, không ngờ lại là Lưu Vũ. Lại xem thêm mấy tin nhắn bên trên tất cả đều là tin nhắn xin tiền nguyên chủ. Nhiều ít cũng phải đến mấy ngàn, ngược lại tin nhắn hỏi thăm sức khỏe lại ít đến đáng thương. Trong lòng Mật Đào có chút bức bối, nhìn quần áo của nguyên chủ không giống như con nhà có hoàn cảnh khó khăn, nhưng lúc cậu kiểm tra tài khoản lại chẳng có bao nhiêu tiền. Ban đầu cậu còn nghĩ nguyên chủ cất tiền ở đâu, không ngờ lại gửi cho cậu Lưu Vũ này. Đúng là bạn chí cốt!

Mật Đào càng nghĩ càng tức, lập tức nhắn lại

[Mật Đào: Sao tôi phải cho cậu tiền?]

Lưu Vũ ở đầu bên kia lập tức sửng sốt, bình thường hắn hỏi xin tiền có bao giờ thằng ngốc kia dám hỏi lại. Chỉ cần kể nghèo kể khổ một câu nó lập tức gửi hết cho hắn. Ai ngờ bây giờ còn học được cách chống đối. Mở mồm ngậm mồm là bạn thân, vậy mà khi hắn gặp khó khăn lại dửng dưng như vậy. Lưu Vũ sờ vết thương trên má, đau đến hít khí. Tiền sinh hoạt phí bình thường hắn không nói tới, nhưng đi ăn đi chơi với bọn Lập Thành và Triệu Minh Viễn không thể không tiêu tiền. Thằng chó Lập Thành vừa đánh hắn, lại trấn lột thêm ba ngàn còn sót lại trong cặp. Không có tiền bọn nó sẽ không xem hắn ra gì. Tất cả là tại thằng ngu kia, nếu nó để cho Lập Thành đánh thì mọi chuyện đã không ra như vậy.

Mật Đào đâu biết oán hận của Lưu Vũ, cậu còn bận rộn tra mấy thông tin trên Baidu

[Hồng tản tản, bạch can can, ăn xong cùng nhau nằm trên sàn.

Nằm trên sàn, ngủ quan tài, sau đó cùng nhau chôn trên núi.]

Ngoài quảng cáo thì không còn thông tin hữu ích, Mật Đào thậm trí còn thấy quảng cáo trị trĩ. Cậu đã chuẩn bị tinh thần làm cú đêm cho đến tận sáng. Đúng lúc này, Mạc Tử Hiên bước vào bê cho cậu một cốc sữa bò nóng.

"Uống rồi ngủ sớm đi."

Hắn quấn tâm nhắn nhở Mật Đào, tầm mắt dừng trên cặp mông tròn lộ ra dưới áo ngủ. Mùa hè có chút nóng lực nên Mật Đào tắm xong chỉ mặc áo thun dài thêm qυầи ɭóŧ là leo lên giường luôn. Lúc này có người vào phòng khiến cậu có chút ngại ngùng kéo chăn. Mạc Tử Hiên thấy cảnh xuân bị che lại, có chút tiếc nuối nuốt nước bọt. Nhìn Mật Đào uống hết cốc sữa mới ra ngoài.

Giao diện tin nhắn trên máy tính nảy lên.

[Đại thần D gửi lời mời kết bạn.]

Mật Đào vừa gửi yêu cầu tham gia một hội nhóm chuyên về sự kiện thần bí, không ngờ nhanh như vậy đã có người kết bạn.

[Đại thần D: chào mừng cậu tham gia group Chuyện tâm linh.]

[Tiểu Đào Đào: Chào anh trai, dạo gần đây Đào Đào hay nằm mơ liên tục mấy câu đồng dao kì lạ. Anh trai xem giúp Đào Đào nó có ý nghĩa gì~]

[Đại thần D: Cô gửi đi, tôi xem hộ cho.]

Mật Đào cười đắc ý, xem đi, rep nhanh như vậy hẳn là anh trai đầu bên kia đã mắc câu. Làm gì có ai thoát được mấy em gái xinh đẹp nũng nịu.

[Mật Đào: Hồng tản tản, bạch can can, ăn xong cùng nhau nằm trên sàn.

Nằm trên sàn, ngủ quan tài, sau đó cùng nhau chôn trên núi.]

[Đại thần D:...]

Mạc Tử Hiên ngồi kế bên bức tường, cầm điện thoại trầm tư một lúc lâu. Hắn nghĩ mãi không hiểu cái này có ý nghĩa gì. Cuối cùng vẫn nhắn lại một câu.

[Đại thần D: Cô có thấy giống tên một loại nấm không?]

[Tiểu Đào Đào:...]

Lần này đến lượt Mật Đào im lặng, tên đại thần D này không biết có tin được không.

[Tiểu Đào Đào: Cảm ơn anh trai, anh trai lợi hại quá! Đào Đào thích anh trai nhất!]

Mạc Tử Hiên có chút đau đầu, không ngờ thỏ ngốc lại có sở thích kì lạ này.

Mật Đào bên kia ăn no ngủ kĩ, nào có biết người ta đã đào hết nguồn gốc nhà cậu. Mật Đào liên tục ngáp, bình thường cậu thức đêm làm việc cũng không sao. Nhưng cơ thể nguyên chủ lại không chịu được, cậu buông máy tính dần trượt xuống.

"Ngủ một chút thôi."

Cạch

Mạc Tử Hiên và Mạc Thanh Ninh bước vào phòng, nhìn Mật Đào đang ngủ say sưa.

"Dễ lừa thật, trên đời làm gì có bữa ăn nào miễn phí." Mạc Thanh Ninh kéo áo Mật Đào khiến thân thể trắng nõn lộ ra hoàn toàn, hai hạt đậu đỏ dựng lên vì lạnh.

Mạc Tử Hiên không nhiều lời, cởϊ qυầи dài ôm lấy thân thể cậu không ngừng liếʍ mυ"ŧ. Mật Đào bị hôn có chút khó chịu, không ngừng phát ra tiếng rêи ɾỉ nhỏ như mèo con. Mạc Thanh Ninh đỡ dươиɠ ѵậŧ tím đen cắm vào hai chân Mật Đào, eo chó đực không ngừng đưa đẩy, mỗi lần ra vào túi trứng dày nặng sẽ đánh mạnh vào cặp mông, đem cái mông phì nhiêu của Mật Đào đánh thành từng đợt sóng. Cả người không ngừng lay động. Miệng trên cũng bị Mạc Tử Hiên chiếm lấy, hai tay hắn ôm chặt lấy đầu Mật Đào coi miệng cậu như lỗ nhỏ mà cắm rút không thương tiếc. Lông dày rậm rạp dí vào sát mũi Mật Đào khiến cậu chỉ đành hít thở từng ngụm nhỏ không khí. Cả gian phòng không ngừng vang lên âm thanh phạch phạch. Mạc Thanh Ninh xoa nắn khe mông Mật Đào phát hiện bên trong đã chảy đầy nước. Vυ" nhỏ cũng không ngừng ưỡn cao muốn người xoa nắn.

"Mẹ, da^ʍ vãi!"

Mạc Thanh Ninh dùng roi da đánh mạnh lên mông Mật Đào, hài lòng nhìn nó sưng đỏ giống như hai quả đào lớn chín mọng. Miệng nhỏ đang khẩu giao cho Mạc Tử Hiên cũng phát ra tiếng "ô ô" khó chịu lại bị ©ôи ŧɧịt̠ lớn chặn mất. Mạc Tử Hiên khó chịu, hắn cầm ©ôи ŧɧịt̠ bự tát liên tiếp vào mặt cậu. Côи ŧɧịt̠ lớn rút ra còn dính đầy nước bọt, chất nhờn. Vừa tát, hắn còn dùng gương mặt nhỏ nhắn của cậu lau sạch chất lỏng. Sự tương phản giữa giữa màu tím sẫm của dươиɠ ѵậŧ và gương mặt dâʍ ɭσạи càng khiến cả người Mạc Tử Hiên nóng lên. Hai tay không ngừng xoa nắn đầṳ ѵú Mật Đào đến cứng rắn, nũng nịu dựng trên bờ ngực mềm mại. Lại dùng thêm kẹp ngực khiến dươиɠ ѵậŧ nhỏ của Mật Đào run rẩy cứng lên. Cả người chìm trong kɧoáı ©ảʍ sung sướиɠ và khó chịu. Gò má cậu bắt đầu nhiễm hơi tìиɧ ɖu͙© đỏ ửng, hô hấp cũng dần gấp gáp muốn tìm sự an ủi nhưng không được để ý. Tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c phủ đầy trên mặt và giữa hai chân. Trên người trải đầy dấu vết xanh tím, hai chân mảnh khảnh cũng được Mạc Thanh Ninh vắt qua hai vai, không ngừng yêu thương hôn lấy. Thân thể nhỏ nhắn của thiếu niên không ngừng trằn trọc giữa hai cơ thể cường tráng, cả căn phòng chìm trong không khí da^ʍ mĩ thối nát.

Đêm hãy còn dài~

-------------

Link Wattpat: https://www.wattpad.com/story/348694115-nam-ch%C3%ADnh-ho%C3%A0n-to%C3%A0n-b%C3%A1o-h%E1%BB%8Fng

Link Truyenhd: https://truyenhdt.com/truyen/nam-chinh-hoan-toan-bao-hong/