Quyển 1 - Chương 11: Cá đuôi quỷ

[Ngày xx-x, 15xx

Ta đã khám phá ra một kho báu lớn, một kiệt tác của thượng đế! Thứ này có thể củng cố quyền lực của ta..."Kế hoạch của Thần" sẽ được thực hiện!

Vật thí nhiệm không một kẻ sống sót, tất cả đều có phản ứng kháng thuốc dữ dội, ta cảm thấy loại thuốc này cần được cải tiến...]

[Ngày xx-xx, 15xx

Vật thí nhiệm duy nhất thành công trên 10.000 mẫu thử, dường như những người có ý chí mạnh mẽ sẽ dễ dàng chuyển đổi hơn! Sự thù hằn điên cuồng đã khiến người đàn bà đó, ta sẽ ban cho mụ một cuộc sống mới...]

Phía sau đều là quá trình thất bại và thử thuốc trên cơ thể người, dường như phòng thí nhiệm muốn lai tạo nhân loại mới kết hợp giữa các loài để có bộ gen ưu việt nhất. Không đau đớn, không bệnh tật, không mệt mỏi và gần như... bất tử.

Vậy nếu khu vườn của Mary tương ứng với phòng thí nhiệm và hầm xử lí tử thi thì "chuông bạc" và "vỏ sò" rốt cuộc là thứ gì? Không lẽ chuông đại diện cho tháp chuông Carillon lúc cậu chạy vào, còn vỏ sò đại diện cho căn phòng ẩn nhốt vật thí nhiệm? Vậy còn "khu vườn đó lớn lên" chẳng lẽ đại diện cho quy mô phòng thí nhiệm không ngừng mở rộng!

[Bính boong chính xác! Trí nhớ tải lên 48%]

Mật Đào chưa kịp vui mừng vì đoán được manh mối thì một lượng lớn kí ức đã truyền thẳng vào trong não.

Lúc này cậu mới hiểu được căn nguyên của thế giới này. Ban đầu đây chỉ là một thế giới bình thường, không có ma pháp, không có sinh vật thần thoại cho đến khi "Thần" ban cho quý tộc thứ gọi là "thuốc thử" giúp họ khỏe mạnh hơn, sống lâu hơn. Quý tộc đời đầu không ngừng tìm ra cách sản xuất "thuốc thử" muốn dùng nó để cải tạo kị binh hay lai tạo ra những giống loài mới, người cá Siren là một trong những thí nhiệm đầu tiên của giới quý tộc.

Trong vương quốc không ngừng có người mất tích, số lượng "thuốc thử" sản xuất càng nhiều, loại cao cấp được dùng thông dụng trong giới quý tộc, một số chất lượng kém sẽ được bán trôi nổi cho thường dân. Những người gần không tiền không nhà cửa gần như chết mòn vì "món quà của thần".

Đến tận khi quý tộc thế hệ sau ra đời, họ không cần sử dụng "thuốc thử" vẫn có thể tạo ra ma pháp, cải tạo thân thể con người. Đương nhiên việc thí nhiệm trên cơ thể người bị họ phản đối gay gắt. Nhưng việc dừng thí nhiệm sẽ ảnh hưởng đến lợi ích của quý tộc cũ, họ đương nhiên không thể đồng ý. Nội chiến xảy ra khắp nơi, trong vương quốc chia làm hai phe: quý tộc thế hệ cũ và quý tộc thế hệ mới.

Mật Đào lúc này mới hiểu chiến tranh giữa hai phe phái công giáo Roma và phái Kháng cách (đạo Tin lành) trong lịch sử đại diện cho điều gì.

Hiện nay tuy căng thẳng giữa các phe phái ngoài mặt đã dịu bớt nhưng mâu thuẫn thực sự vẫn chưa được xử lí.

Quý tộc đời đầu ngoài mặt làm ra vẻ phá bỏ viện thí nhiệm nhưng thật ra chỉ dời địa điểm đến những nơi kín đáo hơn. Còn quý tộc thế hệ sau tuy không công khai lên án nhưng sóng ngầm chưa bao giờ dứt.

Cậu lại nghĩ đến viện thí nhiệm dưới lòng đất, lập tức đoán ra vương nữ Mary thuộc phe phái ủng hộ quý tộc đời đầu.

Trong lịch sử hình như vương nữ Mary tôn sùng công giáo Roma, còn nguyên chủ theo phái Kháng cách.

Vậy là sau này cậu sẽ ở phe phái đối nghịch với Mary!

Theo trí nhớ của nguyên chủ, nếu cậu không xuyên vào thì đạo quân phản loạn đang ẩn náu trong khu rừng Đen sớm muộn cũng tiến vào lâu đài. Mật Đào nghĩ đến người thiếu nữ xinh đẹp dịu dàng, tâm trạng rối bời.

------------

Thiếu niên từ chối lời mời của vương nữ Mary, khéo léo tránh khỏi người hầu, đi dạo một mình trong lâu đài. Cậu đi qua hành lang dài dằng dặc đến vườn hoa.

"Meo meo"

Tiếng mèo kêu lũng nĩu thu hút cậu, một con mèo màu trắng nhảy ra khỏi bụi cây, không để ý đến lời gọi mời của Mật Đào mà chạy một mạch đi mất.

Mật Đào như bị mê hoặc nhanh chóng đuổi theo mèo trắng, chạy mãi, chạy mãi vượt qua vườn hoa anh túc, qua những tán lá khổng lồ che phủ cả người vượt qua cả những cô hầu dị dạng mà cậu gặp trên đường, đến lúc Mật Đào sực tỉnh ra thì đã mất dấu mèo trắng.

Thiếu niên cũng không nhận ra mình đang ở đâu. Kì lạ thật xung quanh lâu đài có nơi nào như vậy sao? Trước mắt cậu là dòng suối hồng trong vắt, người cá xinh đẹp cất tiếng ca bơi lội xung quanh, âm thanh rì rào dịu dàng vỗ về tâm hồn con người, Mật Đào chú ý đến một người cá có bảng tên trên đầu

[Người chơi sơ cấp:???

Nhiệm vụ:???]

Những người cá này dường như cũng chú ý tớ sự xuất hiện của sinh vật ngoại lai. Con mắt người cá hiện lên vẻ tham lam, giọng hát lại càng lớn hơn như muốn thu hút con mồi ngốc nghếch tự chui đầu vào bẫy. Người cá đuôi màu đen dường như đã xem Mật Đào là con mồi của riêng nó, nó nhanh chóng gầm gừ thể hiện lãnh địa của mình, mấy người cá khác tuy không cam lòng nhưng vì sợ hãi lên cũng đành bỏ cuộc.

Mật Đào thân mật ôm lấy người cá đuôi đen, nửa trên là cơ thể cường tráng tinh mĩ, nửa dưới là đuôi cá lấp lánh dài giống như hải yêu Siren dùng tiếng ca mê hoặc khiến cho thủy thủ mất phương hướng trên biển.

Hắn ta đưa tay ôm lấy thiếu niên, xuồng xã sờ loạn vòng eo mảnh khảnh, dường như đang kiểm kê chiến lợi phẩm của mình.

Sau đó lấy ra một viên ngọc cho cậu ngậm, nhanh chóng lôi kéo cậu xuống nước. Mái tóc trắng bạc trải dài như tảo biển, dưới ánh nắng phảng phất đại dương trong suốt, đôi ngươi màu tím trầm đυ.c khiến linh hồn muốn hãm sâu, hai cánh tay vẫn còn vây cá trong suốt hơi động đậy, gương mặt Nhân Ngư cân đối hoàn mỹ, đường viền mí mắt chảy xuôi đầy ma mị thần bí lẫn dạt dào ý thơ, chiếc lưng màu trắng như đá hoa cương lạnh lẽo bóng loáng, nơi vị trí của chân lại mọc ra đuôi cá đen tuyền, được lớp vảy tinh mỹ tao nhã che kín. Trên đuôi cá trơn dài là những đường vân u tối như yêu hỏa từ địa ngục.

Cá đuôi quỷ lỗi kéo Mật Đào vào hang ổ của nó, xung quanh lấp lánh ánh vàng, châu báu bảo thạch chất đống. Nhân ngư quỷ quyệt tham lam dường như si mê những bảo vật quý giá sinh đẹp, nó đặt bảo vật quý giá nhất của mình vào kho báu, đặt trên trán cậu một nụ hôn sâu rồi bò khỏi hang.

[Tích tích rẹt rẹt...

Kí chủ ngu ngốc! Mau tỉnh lại!]

Đôi mắt của Mật Đào dường như càng ngày càng tỉnh táo, cậu giật mình nhìn khung cảnh xung quanh: "Wẩy?"

Cậu giường như không hiểu tại sao mình lại ở đây?

Không phải lúc này cậu đang đuổi theo mèo con sau đó,... Sau đó...

Mật Đào rốt cuộc cũng ý thức được chuyện gì xảy ra, cậu sợ dến mức vã mồ hôi lạnh.

555: "kí chủ ngu ngốc, tôi bảo cậu đi tìm manh mối làm nhiệm vụ, không phải đi tìm đường chết meo meo méo!!!"

Tức chết mèo rồi sao nó có thể trói buộc với kí chủ ngốc nghếch này chứ?

"Lọc cọc"

"Có ai ở đây không?"

Một người cá đuôi xanh lẻn vào, Mật Đào tuy không hiểu tập tính của người cá nhưng dường như chúng rất có ý thức lãnh địa, nhất là loài cá đuôi quỷ, những kẻ dám mạo phạm "Vua" hầu như đều bị xé xác.

Mật Đào nhận ra cậu ta, hình như là người chơi vừa nãy, "Cậu đừng sợ, tôi là Lucius tôi sẽ giúp cậu rời khỏi đây."

Một âm thanh dịu dàng như chuông bạc vang lên, khuôn mặt tuy không được tính là tinh xảo đẹp đẽ nhưng ngũ quan cũng rất ưa nhìn, khiến người đối diện cảm thấy thoải mái.

Mật Đào không nghĩ đối phương tốt bụng đến mức mạo hiểm tính mạng giúp mình, dù sao sức mạnh của người cá đuôi quỷ nổi danh hung hăng.