Chương 13

Anh tưởng là Omega đang để ý nên vội vàng lau nước mắt cho đối phương.

"Đừng khóc, đừng khóc."

Omega nắm lấy tay anh, giọng nói khàn khàn như thể cậu vừa xảy chuyện gì đó rất khó khăn, ánh mắt câụ nhìn anh với ý nghĩa sâu sắc, khiến anh có chút bối rối, nhưng lại giống như một con dao, khoét sâu vào ngực anh, khiến anh đau đớn.

"Tôi từng có một Alpha, bị hắn đánh dấu, anh cùng tôi khác biệt, anh rất đơn giản, về sau có thể tìm được một omega tốt hơn, nếu như anh có chút không muốn, tôi sẽ tìm thời gian đi mua thuốc ức chế , nó sẽ không gây rắc rối gì cho anh đâu.”

Ôn Tiểu Sư có chút tức giận, loại tình huống này Omega làm sao có thể nói như vậy, cậu cho rằng hắn là ai?

Trong không khí pheromone đột nhiên tăng lên, mang theo áp bức cưỡng bức hung hãn, âm thầm trêu chọc Omega.

Bởi vì bị đang trong kì nên Ôn Lộc càng nhạy cảm hơn với pheromone của Alpha, bị Ôn Tiểu Sư trấn áp như thế này khiến cậu không khỏi mềm lòng.

“Tôi không vô tội, việc tôi làm rất bẩn thỉu, tôi là kẻ xấu lớn.” Ôn Tiểu Sư nheo mắt lại, giọng nói kéo dài, đôi mắt đen láy tràn ngập chiếm hữu mạnh mẽ, cắn mạnh vào dái tai.

Lỗ tai Omega mềm mại như thạch, ngoan ngoãn ở trong miệng hắn.

Nhưng Omega rất không vâng lời.

"Em nói thích tôi thì em chính là Omega của tôi, em không được phép nghĩ tới những Alpha khác."

“Em có nghe rõ không?”

Ôn Lộc sửng sốt, không khỏi run rẩy khi Alpha nhìn hắn như vậy.

Đôi mắt của Alpha đã khác trước, mang theo sự chiếm hữu mạnh mẽ khác hẳn với con người đần độn trước đây.

Trong thời gian này, anh thường cảm thấy Alpha thật kỳ lạ, và giờ họ đã có mối liên hệ với nhau.

Omega run giọng hỏi: "Anh có nhớ tới cái gì không?"

"Không nhiều. Nhưng như một hình phạt cho việc luôn nhắc đến các Alpha khác, lần này tôi sẽ không chiều chuộng em đâu."

Lời nói của anh giống như một lời tuyên bố về chủ quyền, và anh muốn dạy cho anh một bài học vì anh ghen tị.

Ôn Tiểu Sư thanh âm hung ác, dường như đang muốn trừng phạt hắn.

Nhưng cái nhìn này đã khiến sợi dây gọi là “lý trí” trong trái tim omega chợt đứt đoạn.

Ôn Lộc chủ động hôn hắn, cạy răng hắn ra, tận hưởng cảm giác nhất thời.

Anh vốn nghĩ muốn gặp được người đối tốt với mình không phải dễ dàng, nếu sư tử nhỏ ngu ngốc như vậy, bị người khác nhặt về cũng không đáng.

Sau đó, bốn ngày liên tục trôi qua trước khi thời kỳ đầy nắng của anh kết thúc.

Cơ thể của cả hai đều khó nhìn, Alpha trên người còn có vài vết răng như đang trút giận.

Nó thậm chí còn nghiêm trọng hơn ở Omega.

Kể từ thời điểm này, Ôn Lộc và Ôn Tiểu Sư đã ở bên nhau.

Không ai trong số họ nhắc lại chuyện quá khứ, và tận hưởng hiện tại là điều đúng đắn nhất.

Họ đan xen những ngón tay và hôn nhau dưới ánh trăng đầy sao.

Nhưng Omega phát hiện, Alpha nhìn càng ngày càng buồn bã, mặc dù hắn giấu rất kỹ trước mặt, nhưng trên người bọn họ lại có một vết tích, hai người đều có thể cảm nhận được tâm tình của mình.

Ôn Tiểu Sư luôn thích ôm hắn từ phía sau, ngửi ngửi hắn, tựa như đang nhớ tới mùi hương của hắn. Câụ cũng sẽ vuốt ve má hắn khi hắn ngủ, như thể sao chép nó trong tâm trí cô, cố gắng khắc khuôn mặt hắn vào trong lòng cậu.