Chương 12

"Ôn Lộc, cậu có thích tôi một chút nào không?"

Omega vẻ mặt không rõ ràng, đầu óc mơ hồ, ánh mắt không tập trung, dựa vào cánh tay của Alpha, nhìn miệng hắn ta cử động như đang nói, nhưng lại chỉ mơ hồ nghe được "...cậu có thích tôi không?"

Cậu gật đầu: “Tôi thích.”

Cậu vừa dứt lời, Ôn Tiểu Sư đã bế cậu lên, dịu dàng như nước hôn lên trán cậu.

Mùi pheromone trong không khí tuôn ra dữ dội, mùi pheromone xâm chiếm Omega, như muốn Ôn Lộc từ trong ra ngoài đều là mùi hương của hắn.

"Tôi sẽ nhẹ nhàng."

...

Một đêm sau—-

Những vết xước trên lưng Alpha, những vết răng những dấu hôn đỏ tím trên cơ thể Omega.

Đêm qua Omega đã khóc rất lớn, tựa như ham mê nhưng cũng tận hưởng, cuối cùng ngã gục trong vòng tay của Alpha.

Mãi cho đến khi tỉnh dậy vào ban ngày, cậu mới chợt tỉnh lại, phát hiện mình đang cuộn tròn trong vòng tay của Ôn Tiểu Sư, không biết tại sao Alpha lại đột nhiên chạy vào phòng, cậu chỉ mơ hồ nhớ ra hình như mình đột nhiên đi vào thời kỳ phát tình.

Thời kỳ phát tình?.

Hai chân của họ quấn vào nhau, xung quanh là mùi pheromone sau khi cả hai hợp nhất.

Tư thế và cảm giác đau nhức bên dưới, không khó để đoán ra họ đã làm gì.

Tuyến thể sau gáy giống như trái cây căng mọng, tỏa ra mùi thơm quyến rũ, đây là mùi hương chỉ phát ra sau khi cậu bị đánh dấu.

Hai cơ thể gần nhau, hơi thở như hòa vào nhau, đặc biệt là Ôn Tiểu Sư đang dựa vào hắn rất gần, như thể muốn hòa làm một với cậu.

Cậu không biết Alpha đang mơ thấy gì , pheromone trở nên mạnh hơn một chút, hắn vẫn cọ sát vào người cậu...

Alpha ngủ say đến mức hoàn toàn không cảm nhận được hành động của mình, nhưng mặt Omega lại đỏ bừng.

Ôn Lộc mơ hồ nhớ tới chính mình cầu xin đối phương giúp đỡ, khi đó hắn bị du͙© vọиɠ làm cho mù quáng, hiện tại tỉnh lại có chút khó chịu.

Hành động này của cậu chẳng qua là bắt buộc, những thứ Alpha nói như hắn thích cậu có lẽ là do bản năng của Alpha, sau khi thời kỳ phát phát tình kết thúc, hắn chắc cũng sẽ tức giận mà rời đi.

Suy cho cùng, Mạnh Húc cũng là như vậy, câụ luôn nói rằng hắn sẽ ở bên anh, hắn thích anh, nhưng đó chỉ là vỏ bọc, hắn chỉ coi anh như vật thay thế.

Sau này hắn chán anh, không về nhà cũng không chạm vào anh nữa, sau đó hắn lại ở bên Bạch Nguyệt Quang của hắn

Cậu đã khóc khi nghĩ đến điều đó.

Omega thân thể nhỏ bé nằm trong lòng của Alpha, mím chặt môi không cho phát ra âm thanh, bả vai khẽ run rẩy sắc mặt cực kỳ khó coi.

Không biết cậu đau lòng vì nghĩ đến sự lừa dối của Mạnh Húc, hay là cậu lo lắng tình yêu của Ôn Tiểu Sư là giả tạo.

Cậu không dám nghĩ tới nữa, cậu chỉ cảm thấy dấu ấn trên người mình là lời cảnh cáo.

Ôn Lộc luôn bất an trong các mối quan hệ, cho nên khi đối mặt với Mạnh Húc, anh sẽ ân cần gấp ngàn lần, rồi mong đối phương cũng làm như vậy với mình, để thỏa mãn trái tim cằn cỗi và kiệt sức của mình, nhưng khi có người cẩn thận tưới nước với anh, anh sợ điều này chỉ là một tia chớp trong chảo.

Ôn Tiểu Sư cảm giác được người trong ngực mình đang run rẩy, khi mở mắt ra liền thấy quầng mắt Ôn Lộc đỏ bừng, giống như một con thú nhỏ đáng thương.