Chương 16: Cô đóng cửa sớm quá

Beta: ND Trái Cây Nhiệt Đới

Chảo Diệp Yêu dùng không phải cái chảo bé ở nhà, mà là dùng chảo to được làm riêng, một chảo xào được tối đa ba phần. Nhìn bàn tay trắng nõn, mềm mại, thành thục điên cuồng đảo mì, những thực khách đứng xem ngây người, hôm nay người quay video cũng nhiều hơn hôm qua.

Tốc độ cô rất nhanh, xào được nhiều nên thức ăn được bê lên khá nhanh, các thực khách đứng đợi cũng không bắt bẻ gì.

Tới 12 giờ rưỡi thì không còn dư lại nhiều nguyên liệu lắm.

Giờ này, người dân xung quanh đi tản bộ đã sớm về nhà ngủ, nhưng cũng có người tăng ca khuya vừa mới tan tầm, hoặc là có bác sĩ trực đêm ở bệnh viện, còn có ánh đèn rực rỡ tỏa ra trên con đường chính của quán bar. Người dân thành phố Tùy rất thích cuộc sống về đêm, số lượng “cú đêm” vô cùng đông đảo, rất nhiều quán ăn đêm 10, 11 giờ mới mở, đến rạng sáng 3, 4 giờ mới dọn quán. Hơn nữa ban đêm là thời gian buôn bán tốt nhất.

Nơi này có vẻ hẻo lánh, không náo nhiệt như trên đường Tân Hà, nhưng vẫn có mùi thức ăn thơm nồng nàn bay ra, mùi thơm bay rất xa, tới gần đường chính, vẫn có thể lôi kéo một ít người đi qua đây.

Một lúc sau, 60 phần nguyên liệu nấu ăn cô chuẩn bị đã bán hết. Tính toán xong thì thấy hôm nay thu về nhiều hơn một ngàn.

Ngày mai có thể chuẩn bị nhiều hơn một chút, Diệp Yêu âm thầm đoán. Đến 9 giờ hơn, suốt bốn tiếng đồng hồ, cô hoàn toàn có thể lo liệu được. Diệp Yêu không nghĩ sẽ kéo dài thời gian bán hàng, tiền kiếm được cũng không ít, ở nhà xem phim, chơi game chẳng lẽ không sướиɠ hơn sao?

Ngày thứ ba là ngày giảm giá cuối cùng, mắt thường cũng có thể thấy người nhiều lên không ít. Diệp Yêu chuẩn bị một trăm phần nguyên liệu, 1 giờ sáng tuyên bố đã bán hết.

Ngày thứ tư, cô giảm bớt nguyên liệu nấu ăn theo bản năng, chỉ chuẩn bị 80 phần. Kết quả vừa mở quán, không thấy lượng người giảm đi như trong tưởng tượng, vẫn như cũ có năm sáu người khách đang đợi cô mở quán.

Quan sát toàn bộ quá trình, có một ít là khách quen ngày nào cũng đến, còn có vài người là khách hàng mới, trước nay chưa từng thấy qua.

Bắt đầu có khách quen, khách mới vẫn không ngừng gia nhập quân đoàn khách cũ. Tín hiệu rất khả quan.

Diệp Yêu biết, việc làm ăn của sạp quán vỉa hè này, cơ bản là ổn.

Sau đó, các thực khách bắt đầu đưa ra ý kiến.

“Bà chủ, cô đóng quán sớm quá, quán nhà người khác đều là 3, 4 giờ sáng mới đóng cửa. Cô cứ đến 12 giờ đêm là dọn sạp, như vậy thì kiếm được bao nhiêu tiền!”

Thực khách nọ vô cùng đau đớn, mọi người cũng tức khắc tham gia hưởng ứng:

“Đúng vậy, chị gái nhỏ, làm người không thể quá lười biếng, sao có thể làm cá mặn suốt ngày được, không kiếm tiền sao?”

“Đúng rồi, mỹ nữ, chuẩn bị nhiều nguyên liệu chút đi, xem tình hình này của cô, lần sau tới, tôi có thể sẽ không mua được.”

Diệp Yêu sảng khoái đồng ý: “Ngày mai sẽ chuẩn bị nhiều một chút.”

“Có thể dọn sạp muộn hơn được không?”

Cô nhún vai: ‘Việc này phải tùy vào mọi người, dù sao thì thì tôi bán xong sẽ về nhà.”

Diệp Yêu nhận thức được, từ trước đến nay không có ngày nào cô bán ế.

Mọi người thấy ý kiến của mình không được thông qua, vì thế lại đưa ra một đề nghị khác:

“Chị gái nhỏ, nhân tiện cô bán thêm bia đi, mỗi lần đến đây chúng tôi đều phải mua từ bên ngoài, hoặc mua ở cửa hàng tiện lợi bên kia, rất bất tiện.”

Giang hồ ăn khuya, không thể thiếu rượu.

Nhưng quán ăn khuya này một giọt nước lọc cũng không bán, nếu thực khách muốn uống bia hay bất kỳ loại đồ uống nào, cô đều đề nghị đến cửa hàng tiện lợi bên kia mua, tăng khách cho cửa hàng tiện lợi. Bà chủ cửa hàng tiện lợi cũng thuận theo ý tốt của Diệp Yêu, ăn một lần mì xào đã biến thành fan mỹ thực trung thành của sạp nhỏ cô.

Diệp Yêu suy nghĩ một lúc, cô thấy đề nghị này cũng không tệ.

Vì vậy cô sảng khoái đồng ý: “Được thôi, về nhà tôi sẽ nghĩ nên bán thêm gì.”