Chương 44: Felande và Anka

Tháng 5 năm 1916, khi hai đứa bé vừa tròn một tuổi Brando đặt tên cho chúng.

Đứa lớn tên là Felande, đứa nhỏ là Anka.

Taylor tổ chức một bữa tiệc mừng hai đứa tròn một tuổi, cử hành ở trong biệt thự. Mà mẹ của hai đứa nhỏ – Lucy, thì không có mặt.

"Ngài Brando, phu nhân Lucy đã bỏ trốn cùng một ca sĩ trong quán rượu. Hiện tại không biết ở đang đâu." Đây là tin Andrea có được.

Brando ngồi ở trên ghế sa lon gật đầu.

Mọi người liền không thảo luận chuyện này nữa.

Trong bữa tiệc, ông ngoại của Felande và Anka – kiểm sát trưởng Hall cũng tới, hắn gọi Brando vào phòng, xấu hổ nói "Brando, Lucy nó... Tôi không nghĩ nó lại như vậy. Nó quá bồng bột, cho nên mới..."

Hall thở dài một hơi. Hồi Lucy còn đi học cũng thích bừa bãi học sinh nam trong trường ông đều biết, chỉ là mở một con mắt nhắm một con mắt thôi. Không nghĩ tới kết hôn rồi vẫn không an phận.

Brando nắm tay Hall nói "Ngài Hall, Lucy vĩnh viễn là vợ của tôi."

Hall vì câu này mà cảm động rớt nước mắt, rút khăn tay xoa xoa, lại vỗ bả vai Brando nói "Nếu cậu thích cô gái nào cũng đừng băn khoăn đến Lucy, sau này cậu không liên quan đến nó."

Brando không trả lời thẳng, chỉ chân thành nói "Sau này tôi sẽ không tái hôn. Cả đời này cũng không."

Hall cảm động ôm lấy thanh niên trước mắt. Đứa bé này không giống như đám thanh niên ở Mĩ bây giờ ăn chơi nhậu nhẹt, gái gú, bài bạc, ngược lại cẩn trọng làm việc kiếm tiền nuôi gia đình.

"Brando, hi vọng cậu tha thứ cho nó. Còn có, nếu có người mình thích thì cứ tiến tới, không cần ngược đãi bản thân."

Hall hiền lành nhìn Brando.

Hắn im lặng cười cười.

...

Trận chiến đầu tiên kết thúc đã là năm 1918.

Brando là một người đàn ông trẻ 20 tuổi, hoàn toàn thoát khỏi cảm giác đơn độc khi là thiếu niên. Trở thành một người đàn ông cường tráng. Nhưng vẫn xinh đẹp như trước.

Taylor cảm thấy khí thế của Brando thu liễm rất nhiều. Mấy năm trước, khi hắn còn là một thiếu niên ít nhiều sẽ có chút sắc bén, nhưng hiện tại đã thành một người lòng dạ thâm sâu.

Hơn nữa lấy dáng vẻ khiêm tốn mà kiêu ngạo ở tuổi 20, trở thành người sáng lập gia tộc mang tên mình.

Hai đứa Felande và Anka đã 2 tuổi.

Taylor nuôi tóc thật dài. Tóc cậu rất mềm. Brando chưa bao giờ nói thích, nhưng khi không làm gì thì luôn vuốt tóc cậu.

Cùng lúc đó, thế giới ngầm ở Mĩ xảy ra biến hóa cực lớn.

Bởi vì cơ hội trời cho của chiến tranh thế giới lần thứ nhất, chính phủ kiếm được một đống tiền phi nghĩa, không rảnh bận tâm chuyện nội bộ.

Xã hội đen phát triển với tốc độ kinh người. Ngay cả trên địa bàn của Brando cũng xuất hiện rất nhiều hội nhóm nhỏ, đều là mấy tên lưu manh.

Bởi vì rất nhiều cho nên Brando bề bộn công việc.. bận chuyện buôn bán,... hàng tá chuyện phải quan tâm. Mấy chuyện của các tổ chức rất rất nhỏ cũng đến phiên hắn, Brando cũng không nói gì.

Trong vòng bốn năm ngắn ngủi, thế giới ngầm tranh đấu khốc liệt, các khu vực cũng được chia cắt không dư thừa chút nào.

Mà trong thế giới ngầm nơi đây, mạnh nhất chính là ở Newyork.

Sau khi kinh tế của Brando vững chắc liền bắt tay vào thu thập mấy nhóm nhỏ lẻ.

Và sau khi Lucy rời đi thì chưa từng trở về. Điều này dường như khiến Brando quên luôn cô ta, chỉ là thỉnh thoảng nói chuyện với Hall mới nhớ tới mình đã từng kết hôn với một người phụ nữ.

Mà hắn cũng không tái hôn. Câu chuyện này lúc ấy luôn được mọi người trong xã hội Newyork ca tụng —— nói Brando vì một người phụ nữ mà không tái hôn. Mấy chuyện trăng gió này cũng khiến cái tên Brando nhiễm lấy hơi thở thần bí cùng lãng mạn.

Vì chuyện buôn bán dần dần ổn định lại, hai năm sau khi trận chiến của Brando chấm dứt, cũng chính là năm 1919, hắn chuyển vào trong biệt thự với Taylor, tất cả đồ đạc Lucy đã từng dùng đều bị ném đi.

...

"Ư... Brando..."

Phía dưới chùm đèn xa hoa, Taylor bị Brando đặt ở dưới thân, cái mông hơi hơi nhếch lên kết hợp với Brando.

Hắn cúi đầu hôn lưng và cổ Taylor, tóc quăn thật dài rơi trên lưng.

Ngoài cửa sổ, hoa tường vi đã leo lên cao, dọc theo vách tường mà leo lên. Hoa tường vi đung đưa theo gió giống như đôi môi đỏ mọng của mỹ nhân.

Mỗi lần Taylor nhìn thấy những cây tường vi này liền nhớ tới cảnh Brando hôn mình.

"Bảo bối, kêu lớn tiếng một chút." Brando nói nhỏ bên tai Taylor.

Taylor lắc đầu, "Bọn nhỏ... Ở phòng bên..."

Brando vươn tay vén sợi tóc chạm đến vai của Taylor, xoay mặt Taylor qua, cúi đầu hôn lên môi câu.

"Phanh ——" một tiếng, cửa bị đẩy ra.

Felande có cùng mái tóc quăn màu đỏ giống Brando đứng ở ngoài cửa, trên tay ôm một con gấu bông, mắt to đen láy giống Taylor, kỳ quái nhìn hai người, nghiêng đầu nhỏ giọng hỏi, "Cha à, cha đang làm gì ba ba vậy? Cả hai đang chơi gì vậy?"

Taylor kích động muốn kéo chăn che thân thể mình.

"Lan Lan, mau đi ra..." Cả người Taylor đỏ bừng quỳ dậy muốn kéo chăn.

Brando còn đang ở trong cơ thể Taylor, hai tay gắt gao tóm lấy eo Taylor. Có vẻ rất thích trường hợp này, quay đầu, không chút biểu tình nói "Felande, cha đang yêu thương ba ba."

Felande nho nhỏ ôm gấu bông nhìn chằm chằm vào động tác của cha và ba ba.

Taylor xấu hổ muốn chết, càng không ngừng nói "Lan Lan... Mau trở về... em trai còn đang ngủ chứ? ... Ưʍ... !"

Brando đột nhiên tiếp tục chuyển động.

Felande lắc đầu nói "Có vẻ chơi rất vui a..."

Taylor nhục nhã ôm đầu chôn ở trong chăn, cảm thấy cực kỳ mất mặt.

"Brando, bọn nhỏ nhìn thấy... Không tốt... A... Anh nhẹ chút..."

Brando giữ im lặng tiếp tục động tác.

Lúc này, Anka thân thể gầy yếu hơn một chút cũng đứng ở cửa, con ngươi màu xanh nhạt lẳng lặng nhìn động tác của hai người.

Anka dường như từ rất nhỏ đã có tính cách giống Brando, lạnh như băng, ngoại trừ với cha và ba ba.

Nó rất thích kề cận với anh trai song sinh Felande. Bất kể kẻ nào, cho dù là nữ phó hay người hầu nó cũng không thích. Luôn coi những người đó là không khí.

"A... A..."

Trong phòng truyền đến rêи ɾỉ đứt quãng của Taylor.

Brando không chút để ý hai đứa con đang đứng ở cửa.

"Lan Lan, chúng ta quay về phòng ngủ đi." Anka kéo kéo quần áo Felande.

Felande quay đầu, cười nói "An An, em không ngủ được sao?"

Anka gật gật, trên mặt không có diễn cảm gì, "Không có ca ca ôm, em không ngủ được."

"Chính là rất muốn xem cha và ba ba yêu yêu..."

"Đừng nói loạn! !" Taylor rống một tiếng, "Cái gì yêu yêu a..."

Anka lạnh lùng liếc nhìn Brando một cái, sau đó lôi kéo Felande về phòng, "Lan Lan, chúng ta ngủ đi, sau này em cũng yêu yêu với anh."

"Tốt tốt." Felande chớp chớp đôi mắt to, hiển nhiên rất thích em trai của mình nói những lời này.

Hai bóng dáng nho nhỏ sóng vai trở về phòng ngủ.

Felande đắp kín chăn cho Anka sau đó cũng nằm xuống.

Anka quay đầu, lạnh lùng nhìn Felande.

"Làm sao vậy? An An?" Felande chớp đôi mắt to, nghi hoặc nhìn em trai của mình.

Anka giơ bàn tay nhỏ bé chỉ chỉ khuôn mặt mình, "Lan Lan, anh nên hôn em một cái chúc ngủ ngon."

Felande mân mê miệng, hôn một cái lên khuôn mặt trắng trắng nộn nộn của Anka.

Anka hôn đáp trả Felande một cái, hai người ôm nhau cùng ngủ.

"Mau... chút! Em không được ... A!" Hai chân Taylor bị Brando đặt trên vai.

Cậu nhẫn nại rất thống khổ, cố sức vươn hai tay vuốt ve khuôn mặt luôn lạnh lùng vô cảm của Brando.

"Gấp cái gì? Thêm chút nữa." Brando thản nhiên nói.

Hai mắt thẳng tắp nhìn Taylor.

Giờ phút này, sợi tóc màu đen của Taylor tản ra trên ra giường màu hồng nhạt, thoạt nhìn vô cùng mềm mại.

"Sau này không được tiếp tục trước mặt bọn nhỏ..." Taylor đỏ mặt nói.

Brando nhìn thật sâu vào mắt cậu, trầm giọng nói "Bọn chúng còn nhỏ, không hiểu gì đâu."

"Vậy... vậy cũng không được! Trẻ con không nên thấy loại chuyện này!" Taylor đỏ mặt, xấu hổ nói.

Brando cực kỳ thích thân hình của Taylor, vì thế lại cúi đầu hôn lên đôi môi đỏ mọng hơi hơi sưng một lần nữa.