Taylor lẳng lặng nằm trong lòng Brando, thực ấm áp. Mùa đông Newyork cũng không ồn ào náo nhiệt như những mùa khác, cả thành phố có vẻ vô cùng yên tĩnh.
Brando cũng không quá bận cho nên hắn thích nằm ở trên ghế sa lon đọc sách mỗi buổi chiều. Taylor không thể đi quá xa, bởi vì Brando yêu cầu Taylor phải ở trong tầm mắt của hắn, Taylor liền dứt khoát nằm trong l*иg ngực Brando.
Taylor đọc đến đoạn cuối, chính là đoạn cô gái kia biết được toàn bộ người nhà mình đã chết.
Taylor lôi khăn tay ra, nhẹ nhàng lau nước mắt.
"Taylor, sao em lại khóc?" Brando buông sách trong tay xuống, hạ mắt nhìn Taylor.
Taylor chỉ chỉ sách nói "Cô gái này rất đáng thương."
Brando cầm lấy sách, lật nhìn thoáng qua, sau đó ném vào trong lò sưởi "Mấy cái này đều là giả, chỉ là sách thôi, sau này không cho phép xem mấy quyển sách tình cảm kiểu này, rất vô dụng. Đọc cái này đi."
Brando nhìn qua giá sách rồi chọn lấy một quyển "Giới thiệu vắn tắt súng ống đương đại" đưa cho Taylor.
"Sau này ở bên cạnh tôi, không được khóc sướt mướt, nhìn đã thấy phiền, biết chưa?"
Taylor gật đầu, mở sách trong tay nói "Đã biết."
Brando lại liếc nhìn khóe mắt đỏ hoe của Taylor, sau đó cúi đầu hôn lên môi Taylor "Biết là tốt."
...
Tốc độ làm việc của Orwell nhanh kinh người, buổi tối Orwell vào từ cửa sau, nói muốn dẫn một người đến cho Brando làm quen, là một người bạn của hắn —— Andrea.
Orwell nói, người này thông minh lanh lợi, cũng rất kín miệng, là một người có đầu óc, cũng có thể quản lý tài vụ*, sau khi nghe thành tích của Brando trong khu liền cảm thấy Brando bẩm sinh có khả năng làm Mafia, rất muốn được làm quen.
* Công việc thu tiền, chi tiền, sử dụng vốn để thực hiện nhiệm vụ ở một cơ quan, một xí nghiệp.
Kỳ thật trong lòng Brando và Orwell đều biết Andrea muốn gặp mặt để xem Brando là người như thế nào, sau đó mới quyết định có nên theo Brando hay không. Thông thường những người đàn ông có tài nhưng không có dã tâm lớn đều muốn tìm một người lãnh đạo giỏi để mình dựa vào.
Andrea là người như vậy.
Brando chân thành hoan nghênh, hơn nữa mời Orwell cùng Andrea đến ăn bữa tối, Taylor lập tức bắt tay vào làm.
"Orwell, bạn của anh thích ăn gì?" Taylor cười hỏi.
Orwell vẫn luôn có hảo cảm với Taylor, bởi vì cậu là một đứa nhỏ rất dễ ở chung, Orwell lộ ra hàm răng trắng, cười nói "Andrea không phải người kén chọn, lại ăn không nhiều, cho nên bình thường cậu làm gì, đêm nay cứ làm thế. Tôi vẫn luôn tin tưởng tài nấu nướng của cậu!"
Taylor đỏ mặt nở nụ cười.
Brando trở về phòng ngủ, đổi lại âu phục, thắt cả cà-vạt.
Brando có một loại trực giác, Andrea ăn nói uyển chuyển khéo léo, hơn nữa còn tỏ vẻ tôn kính mình, nhất định là người có đầu óc, bởi vì chỉ bằng một câu nói "bẩm sinh có khả năng làm Mafia" y đã nói toạc ra bản chất của Brando.
Brando rất mong quen biết được người như vậy.
Rất nhanh đã đến tối, Taylor chuẩn bị xong bánh mì Italy, xúc xích nướng, sốt cà chua và nấu thật nhiều mì sợi nhỏ rồi để trên chiếc bàn dài màu đỏ trước lò sưởi.
Cũng được Brando nhắc đem rượu vang cao cấp Brando mua ra, chính thức tiếp đón người có thể là quân sư này.
...
"Đầu tiên để tôi giới thiệu một chút, vị này chính là người tôi đi theo, Brando tiên sinh."
Orwell khó được một lần nghiêm túc nói chuyện, hiện tại hắn đang giới thiệu Brando với Andrea. .
Taylor im lặng đứng cạnh Brando, đánh giá người nọ một chút. Vóc dáng cao, không kém Brando là bao nhiêu, con ngươi màu xám nhạt, trên mái tóc ngắn đột nhiên có một lọn tóc máu xám dựng thẳng, trông có vẻ rất hoạt bát.
Dáng người y gầy yếu, làn da ngăm đen, nhưng không phải người Châu Phi, ánh mắt nhỏ nhưng thâm thúy có thần. Nhìn qua thực thông minh lanh lợi, chóp mũi nhọn như là người Trung Đông, hơn nữa cằm cũng nhọn, làm cho người ta liếc mắt một cái liền khó có thể quên, tản ra hơi thở con buôn.
Brando không chút biểu tình nhìn về phía cặp mắt kia của Andrea, làm cho người ta không nghĩ ra hắn đang suy nghĩ gì, mà Andrea cũng đang nhìn Brando.
Orwell hiển nhiên là người thoải mái, tiếp tục nói "Brando, đây là một người bạn tôi ngẫu nhiên gặp được khi đi dạo, y là Andrea, cũng ở gần đây, chúng tôi gặp nhau rất thú vị nha! Ha ha..."
Nói xong Orwell như là nhớ lại chuyện cũ mà nở nụ cười.
Orwell quen Andrea thật sự rất thú vị, có một tối Orwell trên đường về nhà nhìn thấy Andrea ở trong hẻm bị mấy tên lưu manh chặn đường cướp.
Orwell nhớ đến đối thoại lúc ấy, giả lũ cướp nói "Đưa tiền đây, nếu không tao gϊếŧ mày."
Andrea nói một câu khiến Orwell sau này luôn không ngừng cười nhạo y, Andrea nói "Gϊếŧ tao đi, mày đừng hòng lấy một đồng."
Là một tiểu tử thích tiền không cần mạng.
Sau đó Orwell liền cứu y, về sau bọn họ nhanh chóng thành bạn tốt.
Brando lễ phép chủ động vươn tay, "Rất hân hạnh được biết cậu, Andrea."
Andrea nở một nụ cười, nắm lấy tay Brando vui vẻ nói "Brando tiên sinh, cậu quả nhiên là người tôi muốn tìm!"
Andrea kỳ thật cũng là một người vui vẻ, nhưng vừa rồi lần đầu tiên thấy Brando đã bị chấn kinh, Brando tiên sinh "đáng được tôn kính" trong miệng mọi người hóa ra là một người đan ông trẻ tuổi có vẻ đẹp hơn người, cả người mang theo hơi thở cao quý như hoa hồng lẳng lặng tỏa hương trong bóng đêm. Đây không phải một người đàn ông bình thường. Từ trong đôi mắt lạnh như băng kia cũng có thể thấy được.
Người đàn ông này khủng khϊếp như thế nào.
Hơn nữa thái độ khiêm tốn cùng thận trọng của Brando với mình đủ để chứng minh đó là một người không mù quáng kiêu ngạo. Người như vậy mới có thể làm chuyện lớn!
Bốn người ngồi xuống, Taylor và Brando ngồi ở một bên, Orwell và Andrea ngồi ở một bên. Brando ngồi đối diện Andrea.
"Cậu ở nơi nào Andrea?" Brando vừa hỏi vừa rót một ly rượu cho Andrea.
Andrea kính cẩn nhận chén rượu, cười nói "Người Sicily Italy, cậu nhất định không biết, tôi thật ra cùng quê với cậu, nhưng lúc tôi còn chưa sinh ra đã đến Mĩ Quốc. Cậu chắc chắn không biết vì sao, đây chính là truyền thuyết!"
Brando hiển nhiên cảm thấy hứng thú, vì thế phất phất tay đυ.ng cái chén với Andrea, "Nói tiếp đi, tôi thực hứng thú."
Andrea và Brando cùng nhau uống một ngụm rượu, sau đó khụ một tiếng, "Tôi là hậu duệ quý tộc nhà Bourbon Sicily*. Tổ tiên của tôi từng là hoàng đế nhà Bourbon, sau vương triều Bourbon sụp đổ, ông tôi liền tới phía Tây Mĩ Quốc đãi vàng. Sau khi ông nội mất, cha tôi mang theo một khoản tiền về Sicily, về sau lại đến nơi này, sinh ra tôi. Tôi chưa từng thấy thôn xóm xinh đẹp ở Sicily, nhưng tôi nghĩ tôi là người Sicily, trong giấc mơ tôi thường thấy mình đến một nông trường, trời ạ, cậu tin được không?"
*Nhà Bourbon là một Hoàng gia châu Âu, là một nhánh của Vương triều Capetian. Các vua nhà Bourbon ban đầu trị vì hai nước Navarre và Pháp trong thế kỷ 16. Giữa thế kỷ 18, các thành viên của Vương triều Bourbon cũng nắm giữ ngai vàng các xứ Tây Ban Nha, Napoli, Sicilia, và Parma. Ngày nay, các quân vương triều Bourbon hãy còn cai trị ở Tây Ban Nha và Luxembourg.Các quốc vương triều Bourbon trị vì xứ Navarre (từ năm 1555) và nước Pháp (từ năm 1589) cho tới khi nền quân chủ bị phế bỏ trong cơn bão Đại cách mạng Pháp vào năm 1792. Vào năm 1814, họ trung hưng trong một thời gian ngắn, và vào năm 1815 thì họ hoàn toàn trung hưng, song cuộc Cách mạng Tháng Bảy đã lật đổ hoàn toàn nhánh trưởng của Vương triều Bourbon vào năm 1830.) – wikiBrando gật gật đầu "Tôi tin."
Orwell vừa nghe bọn họ nói chuyện vừa ăn, hắn rất thích cơm Taylor làm, mà Taylor mặc dù đang ăn cơm nhưng không lúc nào là không chú ý biểu tình của Brando, cậu cảm thấy Brando vô cùng thích hậu duệ hoàng tộc này.
"Brando, cha mẹ tôi đã sớm qua đời, chết vì bệnh. Tôi từ rất nhỏ đã ra ngoài lăn lộn. Mà hiện tại làm một công dân nhỏ bé gương mẫu thì sẽ chẳng có tương lại gì. Tôi nghĩ sẽ đi theo cậu, sau đó dùng trí tuệ có hạn của tôi giúp cậu một tay." Andrea hiển nhiên rất khiêm tốn.
Brando lại rót cho Andrea một chén rượu, sau đó nắm tay Andrea nói "Hoan nghênh cậu gia nhập nhóm chúng tôi."
Andrea cảm nhận được Brando coi trọng mình, cũng phát hiện Brando là một người không tự cao tự đại lại biết dùng người, nên lại càng cao hứng, vì thế nâng chén rượu lên nói "Tôi nguyện ý đi theo cậu."
Hai người lại uống thêm một ly.
Brando và Andrea nói chuyện rất hợp nhau, vì thế hai người nói rất nhiều.
"Brando, chắc cậu cũng biết, tình hình thế giới hiện tại vô cùng căng thẳng."
Brando nhìn vào mắt Andrea, gật gật đầu nói "Tôi đã sớm nghĩ tới, thế giới nhất định sẽ xảy ra chiến tranh, lúc đó chính là thời cơ tốt nhất để chúng ta xây dựng thế giới ngầm ở Mĩ Quốc."
Andrea kích động nắm tay Brando, mặc cảm nói "Brando, tôi thật sự không biết tôi có đủ tư cách làm quân sư của cậu không, cậu am hiểu rất sâu, còn sâu hơn tôi."
Brando lắc đầu, "Cậu có lối suy nghĩ chặt chẽ cẩn thận, tôi cần cậu."
Andrea lại bật cười "Brando, chúng ta phải chuẩn bị sẵn sàng trước khi chiến tranh bùng nổ, trước tháng năm năm sau, muộn nhất là đến mùa thu, chúng ta phải chuẩn bị kĩ."
"Cậu thấy chúng ta phải làm gì?" Brando hỏi.
"Chúng ta có thể trữ dầu ô liu số lượng lớn, sau đó tìm một con đường thuận lợi để buôn lậu thực phẩm quần áo và vật dụng hàng ngày. Khi chiến tranh thế giới bùng nổ, thứ mà Mĩ Quốc thiếu thốn nhất chính là dầu ô liu, đến lúc đó chúng ta sẽ phát tài, tốt nhất là lũng đoạn thị trường, thông qua các di dân Italy, lũng đoạn thị trường dầu ô liu Mĩ Quốc!"
"Trời ạ, Andrea, cậu nói giống hệt Brando!"
Đồ ăn trên tay Orwell rơi xuống, kinh ngạc nhìn hai nguời, sau đó nói tiếp "Mấy hôm trước Brando còn nói với tôi nhũng việc này!"
Brando không lên tiếng, chỉ gật đầu với Andrea, sau vài giây đồng hồ, cuối cùng nói "Tôi đồng ý. Chúng ta bây giờ phải mở rộng thị trường trước chiến tranh thế giới, để đám thương nhân lấy hàng chúng ta cung cấp. Sau đó khi chiến tranh xảy ra, tiếp tục cung cấp hàng cho bọn họ nhưng lấy giá cao, cậu thấy thế nào?"
"Cứ làm thế đi!"