Chương 7: Cha, con nhớ cha

“Nghĩ xong mua gì chưa?” Hạ Minh Viễn hỏi cô.

Hạ Vân lắc đầu, đến bây giờ trong đầu cô vẫn trống rỗng, cả người lâng lâng không có cảm giác chân thật.

Cho nên mua sắm lần này, toàn bộ hành trình đều là Hạ Minh Viễn tự mình chủ đạo, gần như mua hết đồ trẻ con ở quầy chuyên doanh.

Còn mua xe đẩy, sau đó nhìn trúng giường em bé màu lam, nhưng mà bị Hạ Vân ngăn cản.

“Đứa bé ngủ với con là được, nửa đêm cho bú sữa tiện hơn, không dùng tới giường này.”

Hạ Minh Viễn chỉ có thể dừng tay.

Tính tiền, mình hắn đẩy hai chiếc xe mua sắm đầy đồ tới bãi đỗ xe, Hạ Vân hai tay trống trơn đi theo sau.

Hơn bốn giờ Hạ Vân ở phòng khách sắp xếp lại đồ dùng của trẻ con mới mua, thì nghe cha nói với bà nội muốn đến bờ biển mua ít hải sản.

Bà nội nói phải đi sớm một chút, đi muộn sẽ hết.

Đường đến bờ biển lái xe không tiện, Hạ Minh Viễn định đến gara lái xe máy đi, Hạ Vân nghe thấy thế đứng dậy nói:

“Cha, con cũng muốn đi.”

Bà Hạ xua tay: “Đi đi, bà trông cục cưng cho.”

Hạ Minh Viễn liếc mắt nhìn con gái một cái không nói gì, xoay người đi vào nhà thay quần áo.

Lần này hắn không mặc áo ba lỗ, mà mặc áo thun màu trắng không tay áo phối với quần jean, thoạt nhìn vô cùng trẻ tuổi.

“Đi thôi.” Hắn dẫn đầu xoay người xuống lâu.

Hạ Vân nhìn bóng dáng cha, vội vàng đi theo sau: “Đợi con với.”

Xe máy nhanh như chớp lái tới bến tàu, dọc theo đường đi gió biển ấm áp phả vào mặt, thổi Hạ Vân không mở mắt ra được.

Hạ Vân dán sát vào lưng cha, cuối cùng không nhịn được vươn tay ôm lấy eo cha, ôm thật chặt.

Trong tiếng gió phần phật, cô nhỏ giọng lẩm bẩm: “Cha, con thật sự rất nhớ cha…”

Hạ Vân không biết cha có nghe thấy những lời cô nói hay không, bởi vì hắn luôn im lặng, xe máy nổ vang kèm theo tiếng gió biển gào thét, giống như sắp bay lên đám mây.

Tay cô ôm chặt lấy eo cha luyến tiếc buông ra, xuyên qua tầng vải dệt có thể dễ dàng cảm nhận được cơ bụng rắn chắc tràn ngập sức mạnh, xúc cảm vẫn y như năm đó.

Trước đây Hạ Vân thích nhất ngồi xe máy của cha, cũng dựa vào lưng hắn ôm eo hắn như bây giờ.

Khi đó cô không cảm thấy có gì không đúng, mà hiện giờ ngực to của cô đang dán sát thật chặt sau lưng cha, theo xe máy hơi xóc nảy, bộ ngực không ngừng bị đè ép xoa nắn, bị đè tới biến đổi hình dạng.

Cô vốn có nhiều sữa, bị đè ép như vậy rất nhanh đã làm ướt áσ ɭóŧ của Hạ Vân.