Chương 13: Truth or Dare

Tất cả mọi người đều tập trung ngoài sân, Dịch Quân Thụy cũng tới giúp Tô Lâm nướng thịt. Dương Hàm Chi lo lắng anh không biết nướng nên cũng đứng xem anh nướng. Anh đưa cho cô một xiên thịt bò đã chín để cô ăn lót dạ. Cô nhận lấy nhìn anh mỉm cười hạnh phúc.

Buổi party này diễn ra trong bầu không khí vui vẻ, mọi người cùng ăn xiên nướng, cùng trò chuyện, cùng chơi trò Truth or Dare. Trong quá trình chơi trò này không tránh khỏi những màn phát cơm chó từ cặp đôi Dịch Quân Thụy và Dương Hàm Chi.

Khi cái chai quay trúng Dịch Quân Thụy thì anh chọn nói thật. Bạn cùng phòng Tô Lâm hào hứng giúp anh đánh dấu chủ quyền mà hỏi: “Ở đây cô gái cậu rung động là ai? Cậu đã chắc chắn chưa hay vẫn đang quan sát?”

Dịch Quân Thụy cười nhẹ không chút do dư nhìn Dương Hàm Chi mà nói: “Cô gái tôi rung động là Hàm Chi, từ lần đầu gặp đã chắc chắn là cô ấy rồi.”

Dương Hàm Chi ngại ngùng cuối mặt trong tiếng cười trêu đùa của mọi người.

Lần tiếp theo cái chai quay trúng Dương Hàm Chi thì mọi người bắt cô chọn thử thách vì mọi người đã quá rõ mối quan hệ của hai người họ. Thế là Tạ Như Lan hào hứng đưa ra thử thách: “Em hãy đi đến ôm chàng trai mà em thích.”

Dương Hàm Chi ngại ngùng che mặt sau khi nghe được thử thách. Cô đứng dậy đi đến sau lưng Dịch Quân Thụy, cô cuối xuống vòng tay ôm cổ anh, cơ thể anh hơi cứng ngắc khi hơi thở của cô phả vào tai anh. Mọi người cùng hoan hô, khi cô chuẩn bị buông tay ra đứng dậy thì Dịch Quân Thụy chợt nắm tay cô không cho cô rời đi, anh quay sang vuốt nhẹ vào má cô rồi mới buông tay cho cô rời đi.

Sau cơn sửng sốt trước hành động của Dịch Quân Thụy thì Tô Lâm và Tạ Như Lan vỗ tay la hét còn Lâm Khả Như thì còn hả miệng ngạc nhiên chưa phục hồi tinh thần lại. Hàn Thiên Ân và Hoàng Minh Nguyệt thì cười gượng nhìn hai người họ.

Trò này có thể phát cơm chó thì cũng có thể làm cho người ta khó xử, không vui.

Khi chai quay đến Hoàng Minh Nguyệt, cô ấy chọn thử thách. Hàn Thiên Ân kêu cô hãy đứng sau lưng chàng trai mà cô rung động, có thể yêu cầu tất cả mọi người nhắm mắt, hoặc chỉ các bạn nam hay bạn nữ nhắm mắt hoặc mọi người đều có thể mở mắt xem. Cô ấy chọn mọi người mở mắt, việc này đồng nghĩa với việc cô ấy tuyên bố cho mọi người biết người cô ấy rung động là ai.

Hoàng Minh Nguyệt không do dự đứng sau lưng Dịch Quân Thụy, không những thế cô ấy còn vỗ nhẹ vào đầu Dịch Quân Thụy. Mọi người đều bất ngờ trước hành động của cô ấy. Dịch Quân Thụy thì nhăn mày, khuôn mặt trở nên lạnh lùng làm mọi người đang nhìn anh đều rét run, chỉ có Hoàng Minh Nguyệt đứng sau lưng anh là không biết và Dương Hàm Chi đã quá thân quen với anh nên không sợ.

Sau khi thấy bầu không khí đóng băng do trò này thì Tô Lâm chủ động đề nghị mọi người chuyển sang ca hát. Ca hát đúng là có thể khiến chúng ta giải toả, mọi người cùng nhau ca hát đã làm cho bầu không khí sôi động, nóng bỏng lên. Dương Hàm Chi hát rất hay, khi cô hát đã làm mọi người chấn động, vỗ tay kịch liệt. Tạ Như Lan không khỏi phấn khích, tò mò hỏi cô có phải là dân chuyên không. Cô không ngại chia sẽ lúc nhỏ có học qua những lớp thanh nhạc và luyện hý khúc. Mọi người không khỏi ngạc nhiên và vỗ tay khen ngợi cô. Ở đây Hoàng Minh Nguyệt là người thích ca hát nhất, cô hát rất nhiều bài, giọng hát của cô ấy cũng không tệ, cô ấy là một cô gái rất năng động và hoạt bát.

Buổi tiệc này ngoài một chút gợn sóng nhỏ do trò chơi tạo ra thì cũng coi như trôi qua êm đẹp, vui vẻ và để lại cho mọi người nhiều kỷ niệm.

Sáng hôm sau, Dịch Quân Thụy sau khi tập thể dục và mua đồ ăn sáng về thì đang pha cà phê trong bếp.

Hoàng Minh Nguyệt biết anh luôn dậy sớm nên cô cũng dậy sớm tránh gặp mặt mọi người. Cô bước vào bếp cất tiếng chào, anh cũng lịch sự đáp lại.

Cô bước tới gần anh, ấp úng hỏi: “Hôm nay... Anh... Có rảnh không?”

Anh quay lại nhướn mày nhìn cô ý hỏi có chuyện gì sao?

Cô lại ấp úng nói: “Em là khách mời mới... Cho nên tổ chương trình đưa em một tấm thẻ cơ hội để hẹn một khách mời đi hẹn hò và... Người được mời không được từ chối... Em dùng thẻ nào này mời anh ạ.”

Anh lạnh nhạt hỏi: “Hôm nay mấy giờ? Địa điểm ở đâu?”

“Anh đồng ý rồi sao ạ? Anh đồng ý thật nhanh.”. Cô ấy ngạc nhiên xen lẫn vui vẻ mà hỏi. Cô ấy nghĩ anh đồng ý nhanh như vậy có phải cũng có chút để ý đến mình, cũng muốn tìm hiểu mình. Nghĩ đến đây cô ấy không khỏi cười ngại ngùng nhìn anh.

Anh nhìn cô như nhìn đồ ngốc, nhíu mày trả lời: “Chẳng phải cô nói quy định của tấm thẻ này là không được từ chối sao. Ngoài đồng ý tôi còn lựa chọn nào khác à?”

Cô mất mặt mà đưa thẻ cho anh: “Trong thẻ này có ghi thời gian và địa điểm ạ.”

Anh nhận lấy thẻ rồi tới bàn ăn sáng mà không nói gì nữa. Cô ấy thấy anh không quan tâm đến mình mà chỉ tập trung ăn sáng thì cũng lặng lẽ trở về phòng trang điểm chuẩn bị cho buổi hẹn hò.

Sau khi ăn xong anh dán giấy ghi chú lên phần ăn cho Hàm Chi rồi rời nhà đi làm.