Giản Mạt hơi buồn nôn, cảm thấy mình liên tục thể hiện như vậy rất đáng xấu hổ… mặc dù lúc nào gặp Cố Bắc Thần cô cũng có bộ dạng này.
Cố Bắc Thần bị Giản Mạt chơi xấu liền hứng lên, mở mắt, ánh mắt như thiêu đốt. Anh lật người, đè Giản Mạt ở dưới thân, hạ thân căng cứng hung hăng chọc vào cô…
“Sáng ra đã nôn nóng, xem ra tối qua anh còn chưa thỏa mãn em!” Cố Bắc Thần nói là làm, trước giờ chưa hề nuốt lời.
Giản Mạt bất mãn vừa “chửi bới”, vừa bị Cố Bắc Thần khơi dậy bản tính, chỉ có thể phối hợp cùng hoàn thành bài tập ái muội buổi sáng.
Kết quả cuối cùng là, Cố Bắc Thần vẫn không đồng ý hạ tay trực tiếp từ tầng cao nhất của tập đoàn, cô lại bị ăn thêm mấy lần!
Hiệp thứ nhất, Giản Mạt thảm bại!
Lết thân thể đau nhức đến công ty lần nữa, Hướng Vãn nhìn Giản Mạt hồi lâu, rồi thì thầm nói: “Giản Mạt, có phải bạn trai của chị rất hung dữ không? Nhìn chị đi thành bộ dạng gì rồi… Chậc chậc, đúng là chẳng thương hoa tiếc ngọc gì hết.”
Giản Mạt lập tức đen mặt: “Nhóc nghĩ linh tinh gì đấy?”
“Em đâu phải nhóc, em 21 tuổi rồi nha. Với lại, chị Mạt cũng hơn em hai tuổi, đừng lúc nào cũng xem em như trẻ con chứ…” Hướng Vãn lầm bầm, rồi đi theo cô vào phòng thiết kế riêng: “Chị Mạt, King bên đó có tin tức gì chưa?”
“Không có!” Giản Mạt vừa nghe đến King lại nghĩ đến Cố Bắc Thần, mặt càng xám xịt hơn.
Cô thân làm vợ để ủ ấm giường, dễ dàng lắm sao?
Cố Bắc Thần là một tên lừa đảo, cố tình để cô mơ tưởng hão huyền, cuối cùng tất cả đều lừa cô.
Hướng Vãn vừa nghe, liền nhướng mày, nói một cách đầy thần bí: “Mới sáng sớm em đã nghe được một tin… tối qua Du tổng và Lư tổng bên bộ phận nghiệp vụ cùng đến dự tiệc của giới bất động sản, lại đυ.ng phải Trung Bằng.”
“…” Khóe miệng Giản Mạt giật giật, nhìn cô gái nhỏ không hề lo lắng, ngược lại còn vui sướиɠ trên nỗi đau của người khác, tâm trạng đối lập hoàn toàn với ánh nắng bên ngoài.
Trong trường hợp này, không muốn cố gắng làm mục thiết kế lần này có lẽ là không thể rồi!
Quả nhiên…
“Mạt Mạt, tổng thanh tra gọi mọi người đến phòng họp.” Mạc Tiểu Nha hô to.
Giản Mạt nhìn nụ cười của Hướng Vãn, rất muốn kêu tổng thanh tra thay luôn trợ lý thiết kế thực tập này… Người ta làm trợ lý để lấy lòng cấp trên, sao cô trợ lý này suốt ngày cứ thêm phiền cho cô, còn đợi xem kịch hay của cô nữa chứ?
Giản Mạt không thể hiểu, càng không hiểu là… Du Tử Vân và La Hiểu của Trung Bằng đã đấu đá nhau nhiều năm rồi, sao vẫn chưa mệt vậy?
“Bất luận thế nào.” Du Tử Vân trầm mặc nói: “Giản Mạt, tất cả những thiết kế lần này của King, có nghĩ cách gì thì cũng phải mang lên hạng một…”
Giản Mạt sắc mặt bình tĩnh, không vội vàng nói: “King không phải người chúng tôi có thể kiểm soát được, Du tổng… tôi chỉ có thể nói là sẽ cố gắng hết sức.”
Tất cả mọi người đều nuốt nước bọt, thầm ngưỡng mộ vẻ mặt thẳng tanh của Giản Mạt, nhưng cũng không khỏi lo lắng cho cô.
Giản Mạt từ khi thực tập thời đại học đã làm việc ở đây, xinh đẹp, tài năng, nhân duyên tốt, có trách nhiệm, can đảm là những từ dành cho cô, cả bộ phận thiết kế đều rất thích cô… Lúc này lời cô nói mặc dù là thật, nhưng ai cũng nhìn ra tâm trạng của Du Tử Vân không tốt.
Du Tử Vân cũng không ngờ Giản Mạt sẽ nói đối lại anh ta, lập tức đen mặt: “Sao nào, cô cảm thấy mình không làm được?”
“Tôi tự tin vào bản thiết kế của mình… nhưng bản thiết kế có thể gửi lên thi đấu hay không, hầu như tôi không thể chắc chắn.” Giản Mạt lấy ra một tập tư liệu trong giới kiến trúc lần trước đưa về phía trên: “Tô gia ở Thành Bắc dự định sẽ đầu tư một phòng hòa nhạc ở Lạc Thành, tôi cảm thấy dự án này có thể thử…”
Đối với thông tin này, mọi người tại cuộc họp đều cảm thấy bất ngờ, đều vô thức nhìn tập tài liệu Giản Mạt đưa tới.
Du Tử Vân liếc Giản Mạt rồi lật qua tập tài liệu được đưa tới, nét điên cuồng trên khuôn mặt lưu manh khiến người khác không thể hiểu tâm trạng lúc này của anh ta là thế nào…
Giản Mạt mím môi: “Du tổng, anh cảm thấy thế nào?”