Chương 65

Lễ phục màu xanh ngọc bích làm tôn lên làn da của nàng, làn da của nàng vốn đã trắng sáng, lúc này càng thêm trắng mịn như bạch ngọc, khiến người ta loá mắt.Mà thiết kế xẻ tà cao ở bên trái, càng làm đôi chân trắng mịn của nàng như ẩn như hiện dưới làn váy, thon dài, tinh tế, gợi cảm lại mị hoặc.

Hoàn toàn không nghĩ tới, khi nàng mặc lễ phục có thể động lòng người như vậy...

Hắn trong nháy mắt liền giật mình, sau đó khí huyết dâng trào, ánh mắt Thẩm Mặc Hàn trở nên tối sầm, yết hầu của hắn khẽ lăn, chỉ thốt ra ba chữ, "Đổi bộ khác!"

Xẻ tà bên chân trái thiếu chút nữa là hở đến thắt lưng.

Hắn cau mày, tại sao lễ phục ở đầy ngày càng thô tục như vậy?

Nàng mặc xấu như vậy sao? Diệp Nhược Sơ nhìn bản thân trong gương mấy lần, nàng thấy rằng ngoại trừ có chút hở, nhìn chung thì vẫn không tệ.

Thử tới thử lui, sau một hồi lâu nàng dường như đã đem toàn bộ lễ phục ở đây thử một lượt, cũng không có bộ lễ phục nào khiến người đàn ông ngồi ngoài kia hài lòng!

Nàng phải mặc từng chiếc váy mất rất nhiều thời gian, nhưng hắn chỉ liếc mắt một cái liền bảo đổi, sau đó nàng lại phải đi thử lại bộ khác!

Dần dần, khiến Diệp Nhược Sơ có chút khó chịu, ngồi trong phòng thử đồ, hơi thở hổn hển, bất mãn nói.

"Tôi mặc đồ trông khó coi đến vậy sao? Tùy tiện chọn một bộ là được rồi, hắn giống như một lão đại gia chỉ huy nha hoàn, nghĩ rằng thay quần áo không mệt sao?"

Lời này lại khiến người phục vụ cầm lễ phục cười nói, " Dáng người của Thẩm phu nhân vô cùng đẹp, dù là mặc bộ lễ phục nào cũng đều rất đẹp, nhất là bộ màu xanh ngọc bích."

Lần đầu tiên nghe thấy ba chữ Thẩm phu nhân từ miệng người khác, Diệp Nhược Sơ không biết diễn tả cảm xúc trong lòng như thế nào, tóm lại là thập phần vi diệu.

"Giám đốc Thẩm chắc hẳn cảm thấy lễ phục của Thẩm phu nhân hơi hở hang nên mới không hài lòng, đàn ông đều có tính chiếm hữu."

"Thật sao?" Diệp Nhược Sơ nhướng mày, ngẩng đầu mỉm cười với người phục vụ.

Nàng biết rõ, có một số thứ đã chậm rãi lệch khỏi quỹ đạo, như trái tim của nàng.

Ngay từ đầu nàng là vì đứa trẻ trong bụng mới đồng ý gả cho hắn.

Nhưng hiện tại, trái tim nàng đã không tự chủ được mà trầm luân, không khống chế được bị hắn hấp dẫn, từng chút từng chút bị luân hãm.

"Đương nhiên, Thẩm phu nhân mau thử chiếc váy đỏ này, tôi cảm thấy nó rất đẹp, nhất định sẽ phù hợp với Thẩm phu nhân..."

***

Màn đêm mờ ảo, khung cảnh xa hoa tại khách sạn Bách Duyệt.

Những chiếc xe nổi tiếng trên thế giới đã đỗ đầy ở bãi đậu xe, thảm đỏ trải dài từ đài phun nước đến của kính xoay.

Các phóng viên như ong vỡ tổ mãnh liệt lao tới, nhân viên an ninh phải vất vả mới duy trì được trật tự.

Khách sạn với màu vàng chủ đạo mang đậm phong cách Địa Trung Hải phong tình, càng về đêm càng trở nên lộng lẫy.

Hứa Thiên Ái mặc một chiếc váy dài màu tím, đi cạnh cô còn có hai người bạn, cả ba người đều đang cảm thán nhìn ngó xung quanh.

Chính giữa đại sảnh của tiệc rượu là đài phun nước âm nhạc của Ý, theo tiếng âm nhạc chập trùng, cột nước cũng lúc cao lúc thấp, những bức tranh nổi tiếng được chạm khắc trên cột đồng của Pháp, những ngọn đèn pha lê trong suốt treo trên không phản chiếu ánh sáng đầy màu sắc, cao quý và tráng lệ.

Từ nhỏ đến lớn, đây là lần đầu tiên Hứa Thiên Ái bước vào nơi như vậy, quả thực có chút không ngậm miệng được, bạn bè xung quanh cô cũng không ngừng khen ngợi.

Đã có không ít quý tộc thượng lưu tập trung tại sảnh tiệc, tất cả đều ăn mặc sang trọng, tay cầm ly rượu mỉm cười trò chuyện.

Đột nhiên, một trận vỗ tay truyền đến, Hứa Thiên Ái thuận theo nơi phát ra tiếng động nhìn sang, không tự chủ được trợn to hai mắt, cái miệng mở lớn có thể nhét vừa một quả trứng gà.

Kia không phải là tiện nhân Diệp Nhược Sơ sao?